Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3742. Chương 3742



Chương 3742. Chương 3742




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ai?
Tiếng nước từ đâu tới?
Rõ ràng giới vực ngoài Đông Hải Long Cung này hoàn toàn trống không!
Thủy Ưng Địa Tạng nghĩ ngợi vẩn vơ, đột nhiên nghĩ tới chiếc thuyền đắm kia, bèn cưỡng ép dời mắt khỏi vầng trăng khuyết trên cao, quét mắt xem xét giới này, quả nhiên thấy được xác chiếc thuyền chiến đã tan thành từng mảnh, trôi dạt ra nhiều hướng khác nhau.
Trong đó có một vài ván thuyền bị vỡ thành mảnh nhỏ còn mang theo một chút khí tức chúc phúc, lọt vào một dòng sông vắt ngang qua, tiếng nước cũng từ chỗ này mà tới.
Con sông này cực kỳ trong, từ bên này có thể nhìn thấu qua bên kia, bên trong cũng không có gì bí ẩn.
Thủy Ưng Địa Tạng thở dài một hơi… Nhưng lại đột nhiên giật mình!
Bộ giáp kia đâu?
Thi thể Kỳ Tiếu đâu?
Hẳn là ở trên khoang thuyền, nụ cười in hằn trong máu lại hiện lên trong đầu.
Không kịp nghĩ nhiều, đôi cánh sau lưng đột nhiên mở ra, thân hình ông ta hóa thành một bóng mờ, bay khắp toàn vực chỉ trong một thời gian cực ngăn, nhưng chỉ thấy trống không!
Với nhãn lực của Thủy Ưng Địa Tạng, vậy mà hoàn toàn không tìm thấy vết tích.
Ông ta khẳng định cho dù Kỳ Tiếu còn chưa chết, cho dù bộ Tường Thụy Giáp kia còn có huyền cơ nào đó, thì cũng không thể nào trốn xa với trạng thái ấy, bây giờ đuổi theo nhất định kịp!
Chọn một phương hướng có xác suất cao nhất trong ba dòng Giới Hà, chuyển bước một cái, vượt qua Giới Hà…
Nhưng đột nhiên tầm mắt tối sầm lại!
Không.
Không chỉ mắt tối sầm lại, ông ta rơi vào một nơi hoàn toàn không có ánh sáng!
“Phù!”
Đôi cánh phồng lên như mây rủ, móng vuốt cong cong như móc sắt.
Hơi gió như ngọn lên, mang theo hơi lạnh.
Ông ta lập tức hiển hóa Hải Chủ bản tướng, sau đó chìm vào hư vô…
Rơi vào hũ của ai?


Trọng Hi vốn cho rằng mình đã vây giới vực Kỷ Dậu lại làm nhà lao, dùng cả một giới vực làm một chiếc hũ, tạm thời phong trấn Tào Giai và các Diễn Đạo Nhân tộc cùng với đại quân mà họ thống lĩnh ở đây, giúp Cao Giai bệ hạ dọn dẹp tai họa ngầm, đồng thời nhốt chặt lực lượng chủ chốt của Nhân tộc trong trận đại chiến lần này.
Đợi đến khi cả Hải tộc hoàn thành bước nhảy vọt, Cao Giai bệ hạ vượt qua thời điểm then chốt, vậy là gã có thể thong dong bắt ba ba trong hũ rồi!
Cho dù đây là thời đại mới mà vạn tộc đã giao ước rằng Siêu Thoát không thể ra tay, trước khi giao ước hoàn thành, thậm chí là một khắc trước khi trở thành Siêu Thoát giả, cũng đủ để Cao Giai bệ hạ làm rất nhiều chuyện.
Ví dụ như bóp chết vài Chân Quân, ví dụ như xóa sổ giới vực Kỷ Dậu.
Thương tổn mà Sa Bà Long Vực phải chịu hoàn toàn có thể bù đắp ngay lập tức.
Cho nên mặc kệ cái chết của Thái Vĩnh, thất bại của Thiên Phật Tự, Sa Bà Long Trượng yếu thế trước Thương Ngô Kiếm, trận chiến này vẫn có thể gặt hái được thành quả to lớn.
Đây cũng là lý do vì sao đám Hoàng Chủ bọn họ chịu từ bỏ đạo tắc bản nguyên, hao tổn mệnh căn ở đây!
Nhưng thành quả hoàn mỹ này có một bước then chốt nhất, phụ thuộc vào bước đi then chốt của Cao Giai bệ hạ.
Thế nhưng bước then chốt kia của Cao Giai bệ hạ lại rề rà chưa thấy bước ra!
Thân thể to lớn của Trọng Hi gần như dùng để chống đỡ Sa Bà Long Vực, gã ngẩng đầu lên nhìn dây câu đạo tắc từ vầng trăng khuyết kia, thấy được sức mạnh kinh khủng quấn quanh trên đó…
Điếu Long Khách đang đối đầu với Cao Giai bệ hạ!
Bệ hạ bất hạnh cắn câu, đang bị vầng trăng khuyết kia câu lên khỏi đại dương!
Gã vô cùng rõ ràng, Điếu Long Khách căn bản không cần câu thân rồng của Cao Giai lên Thiên Nhai Đài mà chỉ cần câu hắn ta ra khỏi biển.
Một khi bệ hạ rời nước thì sinh tử đã rõ!
“Cắt dây câu!” Gã tăng tốc thiêu đốt đạo tắc bản nguyên, sợ hãi gào lên.
Cũng không cần gã nói.
Xích Mi Hoàng Chủ Hi Dương đã giải phóng sức mạnh của mình, thoát ra khỏi màn trời, lấy ánh dương đánh thẳng trăng khuyết, lấy thân đón câu!
“Rầm!”
Một ngọn giáo sắt bỗng chốc phóng to hóa thành trụ chống trời, va chạm lao tù thiên địa một cách cường ngạnh. Nhạc Tiết mặc giáp cũ, ngang nhiên xâm nhập Thiên Hà, đi tới ngoại giới!
Trong làn gió xuân của Ngu Lễ Dương lẳng lặng hiện lên mấy ngọn lửa màu trắng, như hoa lệ nở rộ. Lúc đầu dưới sát thuật mệnh cách màu tím kia, gió xuân đã suy, nay lại bùng lên mãnh liệt!
Chúc Tuế đốt đèn trời, Ngu Lễ Dương cũng đi tới Giới Hà đang bành trướng.
Mà Tào Giai nhàn nhã hồi lâu, bày tỏ muốn khiến Hải tộc “chí lớn thành không” đã lắc mình mọt cái, đứng trên đỉnh núi Thái Nghi cùng Bành Sùng Giản, nhìn chăm chú Huyền Thần hoàng chủ đại diện cho thần linh tối cao của giới này, đôi mắt lạnh nhạt, đụng độ đạo tắc!
Không động thì thôi, đã động là lại lấy mạng ra đọ sức!
Hiện tại chính là thời khắc quan trọng nhất, đại quân cũng bắt đầu hành động.
“Võ An Hầu, đến quản quân!”
Dưới mệnh lệnh của Tào Giai, Khương Vọng tiến lên một bước, nhận trách nhiệm, xoay người nói: “Toàn quân…”
Lúc này hắn mới phát hiện Trúc Bích Quỳnh luôn đi theo bên cạnh mình không hiểu sao mặt mày tái nhợt, toàn thân run rẩy, giống như mắc phải bệnh nặng, hai mắt lại mờ mịt vô thần, đang lùi về sau!
"Bích Quỳnh?" Hết chương 3742.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad