Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1843: Lập Vì Thần Tố, Ngã Vì Hoàng Thổ (2)

Chương 1843: Lập Vì Thần Tố, Ngã Vì Hoàng Thổ (2)
“Ha ha ha.” Trọng Huyền Thắng cười nói: “Làm sinh động bầu không khí một chút ấy mà. Quay lại chuyện chính. Huynh có biết lần này tài năng của bổn công tử thể hiện ở chỗ nào không?”
“Điều đầu tiên là kịp phản ứng để khuấy đục vũng nước đã vốn đục quả thực đã rất khéo rồi.” Khương Vọng không tiếc mà tâng bốc hắn ta, hỏi tiếp: “Còn có thứ khéo hơn nữa sao?”
Trọng Huyền Thắng khúc chiết “aiii” một tiếng, phất phất tay nói: “Cái này cũng không tính là gì.”
Nhưng rõ ràng nhìn gương mặt của hắn ta lại cực kỳ hưởng thụ.
Dù sao thì cái vỗ mông ngựa này cũng là của thiên hạ đệ nhất Nội Phủ đấy, cho dù có hơi cứng ngắc một chút, nhưng mà phân lượng thì vẫn đủ.
“Tuy rằng nước thì cũng đã đục rồi, cũng làm cho người ta không thể nhìn thấu một cách rõ ràng rồi. Nhưng huynh cũng phải biết.....” Trọng Huyền Thắng nhìn thẳng Khương Vọng nói: “Trong nước thực sự có cá đấy.”
Khương Vọng dừng lại một chút, nói: “Đúng.”
Thực ra cho dù đồn hắn cấu kết với Bình Đẳng quốc, đồn hắn che giấu tàn dư của Dương thị, tiêu diệt cả nhà tổng bổ đầu thành Chiếu Hành thì hắn cũng hoàn toàn không để ý. Bởi vì trong lòng hắn không có quỷ, không hề hổ thẹn với lương tâm, chân tướng cuối cùng cũng sẽ được làm rõ.
Duy nhất chỉ có việc hắn che chắn cho việc diêm la của Địa Ngục Vô Môn nhập thành thì hắn không có cánh nào thản nhiên tiếp nhận được.
Bởi vì hắn quả thật có làm chuyện này!
Mặc dù tâm cảnh và tình thế trong giờ khắc đó hoàn toàn không giống với bây giờ, nhưng cũng không thể nào dễ dàng xóa bỏ đi những chuyện đã phát sinh qua.
“Không cần giấu diếm.” Trọng Huyền Thắng nói: “Lúc đó lựa chọn của chúng ta không có nhiều. Huynh cũng không có cảm giác thuộc về Tề quốc, huynh muốn thực hiện lời hứa của huynh với Doãn Quan. Mà ta thì lại cực kỳ cần sự trợ giúp của huynh, không thể để huynh rời thành Lâm Tri. Cuối cùng thì lựa chọn này là lựa chọn chung của cả hai chúng ta. Thực ra lúc đó ta còn một kế hoạch sau đó, ta vốn là muốn tống gửi Doãn Quan bọn hắn vào trong Bắc Nhai, nhưng không nghĩ tới Doãn Quan bọn hắn không hề tín nhiệm huynh, không hề cho ta một cơ hội thực hiện kế hoạch nào...
Nhưng quả thật bất luận có bao nhiêu lý do, thì nó cuối cùng cũng là một vấn đề.”
Trọng Huyền Thắng cười một tiếng: “Cứ cho rằng mọi việc sẽ thay đổi theo thời gian. Nhưng không ngờ lại có người gợi lên. Vậy thì càng tốt, thuận tiện giải quyết dứt điểm chuyện này luôn.”
“Giải quyết thế nào đây?” Khương Vọng hỏi.
Trọng Huyền Thắng hỏi: “Huynh có nghe kỹ càng những lời đồn đại đó không? Hay là hổ thẹn quá nên lướt qua hết rồi?”
Khương Vọng nhăn mày một chút, sau đó chậm rãi thuật lại: “Nói ta có thể là sát thủ của Địa Ngục Vô Môn, che chắn cho việc diêm la của Địa Ngục Vô Môn nhập thành Lâm Tri, lại che chở cho bọn chúng chạy trốn sau khi sự việc đã hoàn thành, thậm chí đến trấn Thanh Dương của ta cũng là một trong những điểm dừng chân của Địa Ngục Vô Môn.”
Trọng Huyền Thắng lại hỏi: “Huynh là sát thủ của Địa Ngục Vô Môn hay sao?”
“Tất nhiên là không phải.” Khương Vọng trả lời: “Doãn Quan kỳ thực có mời ta tham gia, nhưng ta từ chối rồi.”
Trọng Huyền Thắng lại hỏi tiếp: “Trong trấn Thanh Dương có địa điểm dừng chân ẩn giấu của Địa Ngục Vô Môn hay không?”
“Tất nhiên là cái gì cũng không có. Trấn Thanh Dương vô cùng sạch sẽ đấy!” Khương Vọng trả lời.
“Rất tốt.” Trọng Huyền Thắng nói: “Những lời đồn đại sớm nhất là lời đồn về việc huynh che giấu cho diêm la của Địa Ngục Vô Môn nhập thành Lâm Tri, cùng với Tần Quảng Vương, Ngỗ Quan Vương, giết chết hội chủ của Tụ Bảo thương hội Tô Xa... mà những bộ phận còn lại, chính là ta bổ sung.”
“Lời đồn đại chính là lời đồn đại, bởi vì nó không hề có một nguồn nào có thể “tin” được, không thể trở thành một lời “tin” được. Một khi nó đã được truyền đi rộng rãi thì ngay cả người sớm nhất tung ra tin đồn đó cũng không có khả năng giải thích nó một cách rõ ràng được. Mỗi người đều có một quyền lực giải thích khác nhau. Hiển nhiên sự bổ sung của ta đã biến nó trở nên càng tỉ mỉ xác thực, càng bài bản, cũng càng có sức thuyết phục.”
“Vì thế?” Khương Vọng hỏi.
“Ở trong tất cả những lời đồn đại, lời đồn càng tỉ mỉ, càng chân thực, thì càng có nhiều cơ hội nắm được chứng cứ rõ ràng. Cũng có thể nói là mệnh môn của huynh đều ở đó, rất nhanh sẽ có người yêu cầu điều tra trấn Thanh Dương, mà ta sẽ điều động toàn bộ tài nguyên chính trị của mình, ra sức phản đối chuyện này. Nhưng cuối cùng chuyện này sẽ được quyết định như ý muốn của bọn hắn!”
Nói chuyện đến lúc này, Khương Vọng đã hoàn toàn hiểu rõ rồi.
Trấn Thanh Dương hoàn toàn có thể để cho điều tra!
Nếu như bọn hắn điều tra trấn Thanh Dương, chắc chắn sẽ phát hiện trấn Thanh Dương không phải là địa điểm dừng chân bí mật của Địa Ngục Vô môn, Khương Vọng hắn cũng không phải là sát thủ của Địa Ngục Vô Môn, vậy thì chuyện hắn che chở cho diêm la của Địa Ngục Vô Môn tiến nhập thành Lâm Tri tự nhiên sẽ trở thành chuyện vô căn cứ.
Thực tế thì, bên trong hắc triều như đang ùn ùn kéo tới lần này, đây mới là nhược điểm duy nhất của Khương Vọng.
Mà Trọng Huyền Thắng thuận tay đẩy một cái, đã đem nó lau bỏ sạch sẽ.
Trong quá trình truy đuổi tàn dư của Dương thị, Khương Vọng lại đột nhiên biến mất. Ngay sau đó tất cả những lời đồn đãi bắt đầu lan tràn khắp thành Lâm Tri, từng lời từng lời đều như muốn đưa Khương Vọng vào chỗ chết.
Mà Trọng Huyền Thắng lại có thể chỉ cần một ánh mắt là có thể xuyên qua thế cục hỗn loạn và bất ngờ này, nhìn được ra ngay được điểm yếu hại kia, lật tay liền loại bỏ nó một cách sạch sẽ.
Mưu tính và thủ đoạn cao siêu đến bậc này, thật không thể không khiến cho người khác cảm thấy thán phục.
Hắn ta đã sớm có đối sách để đối phó với thế công như che trời rợp đất của mấy lời đồn đại đó, khó trách còn có tâm tình để đùa giỡn với Khương Vọng. Khương Vọng một mặt thì cực kỳ tức giận với sự ranh mãnh của Trọng Huyền Thắng, một mặt lại không khỏi không cảm thấy bội phục hắn ta.
Hắn nghĩ ngợi một lúc, nhịn không nổi bèn hỏi: “Huynh không phải mới nói cái kế hoạch này là chiếu theo tình huống ta hãy còn sống mà đưa ra để ứng phó sao? Bây giờ ta có chút tò mò. Vậy nếu như ta chết rồi, huynh sẽ ứng phó như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad