Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3981

Chương 3981Chương 3981
1334 chữ
Chương 3981
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thi thể của Ngao Quỳ đang rơi xuống.
Thân thể Chân Long tựa như thần linh kia, hóa ra sau khi mắt hết sinh cơ cũng chỉ bình thường như thế mà thôi. Chỉ là máu thịt nhiều hơn một chút, khung xương lớn hơn một chút, kim lân chói sáng hơn một chút.
Bay Mặc Nghĩ của Hí Mệnh phiêu đãng trong không trung, giống như những sợi dây thừng màu đen, quấn quanh thân rồng máy vòng, cố biến nó thành màu mực. Chẳng máy chốc đã gặm nuốt hét thi thể kia, chỉ còn mỗi khung xương là rơi xuống đất phát ra tiếng vang nặng nề.
Vô số Mặc Nghĩ rơi ra từ cú va chạm này, tử thương khó mà tính toán. Nhưng những con còn sống lại nhanh chóng bò đến, tiếp tục gặm nhám.
Mặc gia thành thạo cơ quan khôi lỗi chứ không phải là ngự thú, Mặc Nghĩ chia nhau ăn thi thể rồng cũng không phải tiêu hóa cho bản thân mà là sau khi phân giải thì chứa vào trong túi kiến. Đám Mặc Nghĩ cắn nuốt cuối cùng sẽ tiến vào những ao kiến khác biệt, phun ra những tài nguyên đã xử lý sơ bộ, để cho tu sĩ lấy dùng. Trực tiếp cất giữ vảy rồng, máu rồng, thịt rồng như vậy đã là có gắng hét sức rồi...
Ngao Quy đã chết, Thiên Đồ Vạn Tuyệt Trận vẫn còn đang tự động vận chuyển, Tịnh Lễ còn đang tụng kinh, huyết thi vẫn đang lung lay bước... Mấy chục vạn chiến sĩ Phù Lục cũng đang bận rộn trên đại địa rộng lớn, chẳng khác nào những con kiến chăm chỉ.
"Thua chính là thua, dù cho là bại bởi ai." Hí Mệnh dùng câu nói bình đạm này, đáp lại lời căm phẫn trước khi chết của Ngao Quỳ. Trong trận chiến ở Phù Lục lần này, cơ quan khôi lỗi của hắn ta tử thương rất nhiều, có thể nói là từng đống đạo nguyên thạch chất cao như núi ném vào, còn về thành quả thắng lợi thu được.... Bộ thi thể chân long này chính là thu hoạch của hắn ta.
Khương Vọng thì không máy bận tâm.
Hắn cũng lười đáp lại người chết.
Mà chỉ ngang đầu lên nhìn bầu trời đỏ rực.
Đó là sắc màu kim loại tịch mịch, bao phủ thế giới này đã rất nhiều ngày, mang đến sự ngột ngạt cùng sợ hãi vô tận.
Ngao Quỳ đã chết nhưng Khát Hoạt Như Thị Bát trên bầu trời... vẫn còn!
Màn trời màu đồng móc ngược Phù Lục, biến thành "Trời tròn đất vuông."
Trăm triệu sinh linh trong thế giới Phù Lục đều giống như chim trong lồng.
Mà bên ngoài "lồng chim", một thân ảnh đỏ rực vượt qua tinh hà, bôn ba đường xa mà tới.
Cung chủ Dưỡng Tâm Cung của Đại Te đế quốc, Khương Vô Tà, dùng thiên kinh địa vĩ vẽ tinh đồ, dùng tơ tình hô ứng đường xa, múc lấy giọt nước từ trong biển cả, tìm điểm đến trong vũ trụ mịt mờ. Đoạn khoảng cách này, nếu chỉ đơn thuần lấy không gian để đo chỉ sợ không phải chỉ là xa xôi triệu vạn dặm, dù có đi đến khi Thần Lâm thọ tận cũng sẽ không đến.
Nhưng Tử Vi Trung Thiên đứng giữa bầu trời, lấy tơ tình làm dẫn, lấy ánh sao làm kính, khóa chặt vị trí cụ thể trong tinh khung, tinh đồ nhảy lên... biến thành gần ngay trước mắt.
Hắn dùng mọi khả năng để nhanh chóng đến được mục tiêu, hao phí tâm lực là không cần phải nói.
Nhưng lại chỉ nhìn thấy trước mắt là tường đồng vách sắt, Phạn văn dày đặc.
Thế giới này vốn đã không mở ra, giờ lại trực tiếp biến thành ngục tù.
Không chỉ không vào được mà còn không thể nhìn thấy, không thể nghe tháy, không biết ở trong đó giờ đã là năm nào.
Chẳng trách Ngọc Linh lại sớm báo động, thế giới này quả thực phát sinh biến cố lớn!
Lúc trước, hắn mưu cục ở nơi này thế nhưng lại chưa từng phát hiện nơi này có lực lượng Phật tính nào.
Trong lòng lo lắng an nguy của Tật Hỏa Ngọc Linh nên Khương Vô Tà cũng không lãng phí thời gian mà khi còn cách thế giới Phù Lục một đoạn, đã trực tiếp hất tay áo, tay phải hơi mở, quo về phía sau giống như muốn bắt lấy cái gj一一
Trong chỗ sâu nơi vũ trụ mờ mịt, bên trong tinh khung cổ xưa, có một ngôi sao đỏ rực bỗng nhiên sáng lên!
Đó là sự tập hợp bởi khái niệm ngôi sao, là thứ rat khó để chạm đến điểm cốt lõi.
Ánh sáng của nó vay xuống mọi thế giới, cũng trút xuống Khương Vô Tà không chút tiếc rẻ.
Ánh sao đỏ rực!
Ánh sáng rực rỡ và tươi đẹp như thế, chiếu rọi nơi này.
Mà trong nháy mắt đã bị gom lại một chỗ, bị Khương Vô Tà giữ tại trong lòng bàn tay. Lúc này cơ thể Khương Vô Tà giãn ra, lơ lửng, giống như một chiếc cung bị kéo căng, trong sự mềm dẻo cực hạn lại có lực lượng mạnh mẽ không ngừng căng phồng lên.
Tỉnh quang căng dây cung.
Rồi đột nhiên thả dây.
Bản thân chỉ bước lên một bước, đã ở phía trước bức tường đồng kia, chùm tinh quang vốn đang cầm trong tay kia, trong quá trình này đã hóa thành một cây trường thương.
Một cây trường thương mắt tím tóc đen, đỏ rực!
Tinh tên "Hồng loan".
Hồng trần đúc đỉnh.
Thương tên "Hồng Loan".
Bản dục vô tà.
Mà Hồng Loan tinh động, ai không cầu nhân duyên!
Một thương này cô độc nở rộ ở nơi sâu trong vũ trụ, giống như một đóa hoa không có người thưởng thức nhưng vô cùng diễm lệ.
Hoa nở chính là lúc gặp lại!
Một thương xán lạn như thế, tại cáp độ Thần Lâm tuyệt đối có thể được xưng là kinh diễm, đụng mạnh vào bức tường đồng vách sắt đang treo ngược trên toàn bộ thế giới Phù Lục.
Keng ~!
Giống như lão tăng gõ chuông trong núi sâu.
Đó là một tiếng vang tịch mịch mà kéo dài, ngân nga gần như vô tận trong vũ trụ.
Nhưng cũng chỉ có một tiếng này.
Hồng Loan thương kinh diễm đến đâu cũng không thể nào gõ thủng Khát Hoạt Như Thị Bát.
Khương Vô Tà dù sao cũng chỉ là Thần Lâm, mặc dù hồng trần đúc đỉnh, một bước thành tựu, cường hoành vô song nhưng thứ hắn ta đang đối mặt chính là Thiên Phật bảo cụ.
"Hô..."
Khương Vô Tà thở dài một hơi.
Có biến phản chắn kịch liệt truyền đến từ Hồng Loan thương thành trọc khí mà phun ra.
Mũi thương vẫn chạm vào vách tường đồng, tay phải vẫn cầm trường thương, cứ lơ lửng như vậy bên ngoài thế giới Phù Lục, không thể mở được cửa vào thế giới này.
Hắn ta không tiếc việc sớm thành tựu Thần Lâm, một đường bay nhanh từ Lâm Truy Te quốc ở hiện thế đến nơi này.
Nhưng con đường tương tư triệu vạn dặm lại bị ngăn trở bởi một cái bát đồng!
Chỉ là một thế giới bên ngoài không đáng kể, chỉ còn có mấy lão già kéo dài hơi tàn hạ cờ với nhau vậy mà dám cản Khương Vô Tà hắn ta?
Đường đường là hoàng tử Đại Tê, địa vị cao quý, được toàn bộ thế lực Tông Nhân phủ ủng hộ, có tư cách cạnh tranh long ỷ... há có thể chịu được sự uất ức này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad