Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3965

1206 Chương 3965
1206 Chương 3965
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng đối với Khương Vô Tà mà nói, đó chỉ là cảm giác của Thần Lâm đối với người khác, những gì hắn ta cảm thấy từ trước đến nay vẫn không có gì khác biệt—— hắn ta vẫn luôn biết bản thân có thể đi tới đâu.
Giống như thời khắc này, hắn ta gạt sạch hồng trần tuyến, một mình du hành trong vũ trụ, rời khỏi hiện thế, du đăng trong tỉnh không.
Một Thần Lâm bình thường sao dám làm chuyện này?
Trong vũ trụ mờ mịt có cả chư thiên vạn giới, và có vô số nguy hiểm ẩn giấu trong đó. Nhưng so với những mối nguy hiểm khác, nguy hiểm nhất thực ra là bị lạc đường. Vũ trụ quá rộng lớn, quá xa xôi, bất kỳ môi trường nào cũng có thể tôn tại dưới bất kỳ hình thức nào, cho dù có cầm tỉnh đồ trong tay, đối chứng từng tinh thân một, cũng chưa chắc đã có thể tìm được vị trí chính xác. Mà một khi đã lạc đường, có thể không thể quay trổ lại trong hàng trăm năm hàng ngàn năm. Năm trăm mười tám năm tuổi thọ của Thần Lâm, cũng chỉ là một cái búng tay trong vũ trụ mà thôi. Từ xưa đến nay đã có bao nhiêu tu sĩ đặt chân đến thiên ngoại và không bao giờ quay trở lại? Nhiều không đếm xuể! Mà Khương Vô Tà thì hoàn toàn khác. Công pháp chí cao của hoàng thất Đại Tê É Chí Tôn Tử Vi Trung Tiên Điển) bao gồm hai bộ thiên kinh địa vĩ, đương thời chỉ được truyền lại cho bốn người hoàng tử và hoàng nữ, cộng thêm vị thái tử đã bị phế truất trong cung Thanh Thạch kia, thì tổng cộng cũng chỉ có năm người mà thôi. Trong tứ đại cung chủ đang tranh giành vị trí chí tôn, hắn ta chính là người hiểu sâu nhất và học hỏi được nhiều nhất.
Dĩ nhiên có thể nói, thái tử khiêm tốn giấu tài nghệ, nói Hoa Anh cung chủ đã tự thành đạo võ, nói công của Trường Sinh cung chủ không ở nơi này. Nhưng xét cho cùng Tông Nhân Phủ đã cho vị Dưỡng Tâm cung chủ này sự công nhận cao nhất, gọi hắn ta là Hoằng Pháp Quý Vị.
“Thiên kinh địa vi có nghĩa là gì?
Thiên là quy, địa là củ. Thiên là pháp, địa là lý.
Đó là những đạo lý không thể chối cãi giữa thiên và địa!
Ví dụ như mặt trời mọc mặt trăng sẽ lặn, ví dụ như xuân hạ thu đông. Ví dụ như...danh sách các tỉnh thần. Lúc này, một người một hồng đỉnh ngao du tinh hải, Khương Vô Tà đứng trên tai đỉnh, lúc này hai tròng mắt âm nhu cực kỳ trong trẻo, trong nháy mắt biến thành màu tím cao quý nhất.
Hắn ta dùng Tử Vi Tỉnh Mâu để nhìn vũ trụ, giơ ngón tay lên vạch trước không trung, một bức tỉnh đồ lập thể vô cùng phức tạp đã xuất hiện trước mặt hắn ta. Trong đó là tỉnh thần không ngừng sinh ra rồi chết đi, không ngừng huyễn diệt. Tứ Tượng Tinh Vực, Nam Đẩu Tinh Vực, Bắc Đầu Tinh Vực...
Trong mỗi hơi thở đều có vô số biến hóa diễn ra. Vũ trụ là sự thần bí vô hạn, xa xôi vô hạn, về cơ bản là vô biên vô tận.
Nhưng hắn ta lại có thể nhìn thấy một con đường rõ ràng trong đói!
Mấy năm trước đoàn người đã thông qua bí cảnh Thất Tinh đi tới thế giới Phù Lục, hóa thân thành Tỉnh Tướng để tranh đấu vương quyền, ngoài nó ra, không còn con đường nào khác. Nếu muốn tới đó thêm một lần nữa thì phải đợi thêm cả trăm năm nữa. Lúc trước khi Nguyễn Tu hỏi Khương Vọng về tinh đồ của thế giới Phù Lục, Khương Vọng, người mới giành được vị trí quán quân, lại không thể đưa ra, chỉ có thể nói bản thân là tùy duyên, căn bản không biết thế giới Phù Lục nằm ở đâu.
Chưa kể hiện giờ nó đã bị Khất Hoạt Như Thị Bát của Ngao Quỳ phong tỏa, gần như đã trở thành một thế giới bị ẩn giấu trong vũ trụ, giống như ẩn tinh của Bắc Đẩu, gần như vô hình trong tầm nhìn
—— điều này càng khiến việc tìm vị trí của nó trở nên khó khăn hơn.
Nhưng Khương Vô Tà lại có thể nương vào những bố trí hắn ta đã từng lưu lại tại thế giới Phù Lục, sau khi Thân Lâm, dựa vào Hồng Trần Thiên Địa Đỉnh, câu động tơ tình của hắn ta, tìm được vị trí chính xác của thế giới Phù Lục bên trong vũ trụ mịt mờ kial
Mặc dù thế giới Phù Lục bị vây khốn, vô số loại hô ứng cũng bị ngăn cản, Nhưng trên thế gian này há có cánh cửa nào có thể ngăn cản tương tư?
Thứ mà Khương Vô Tà đang tìm kiếm không phải là thế giới Phù Lục, mà là một trong những hồng nhan đã giúp hắn ta thành tựu Hồng Trần Thiên Địa Đỉnh, là ái nhân mà hắn ta đã vô tình gặp gõ ở thiên ngoại.
Hắn ta thu tỉnh đồ lập thể lại, sau đó đạp hồng đỉnh một cái, bước vào con đường tơ tình xa xôi tuyệt vời và đây cảm xúc không thể tả được kia——
“Ngọc Linh, ta tới đón nàng đây."
Vượt qua khoảng cách vũ trụ, nối lại tiền duyên hơn chín mươi năm trước! Cuộc đại chiến vẫn đang diễn ra bên trong thế giới Phù Lục.
Khương Vọng, Hí Mệnh liên thủ tấn công Tật Hỏa Cung.
Tịnh Lễ siêu độ bây thi.
Bạch Ngọc Hà tiến tới tiến lui vòng quanh các tòa nhà trong Tật Hỏa Bộ, thỉnh thoảng giết chết mấy xích thi tới gần hắn ta, không biết đang tìm kiếm cái gì.
Với sát lực vô song của Khương Vọng, cộng với tầng tâng lớp lớp cơ quan của Hí Mệnh và cả một Mặc Võ Sĩ tám cánh tham gia tấn công, thế mà Tật Hỏa Cung này chỉ lắc lư chứ không sụp đổ, từ đầu đến cuối vẫn chưa thể bị công phá!
Bên trong Hỏa Từ, thanh âm của một tôn đồ đằng linh hẳn là Vu Chúc của Tật Hỏa Bộ vang lên từ phía xa: “Ngay cả năng lực của Lâm Xuyên tiên sinh cũng không thể kích phá được nó. Chẳng lẽ cái con Diệt Thế Ma Long này nắm giữ phương pháp ta đạo nào đó, có thể khôi phục lực lượng bằng cách đồ sát một triệu tộc nhân của ta hay sao?”
Giả thuyết về Diệt Thế Ma Long đã được truyền bá rộng rãi bên trong thế giới Phù Lục dưới sự giúp đỡ của Khánh Vương.
Tất cả bọn họ đều biết rằng Ma Long này đã bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad