Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1377: Sinh sớm mười lãm năm (1)

Chương 1377: Sinh sớm mười lãm năm (1)
"Có lẽ hôm nay ta rất quá đáng. Ta thừa nhận trong lòng ta tràn đây phẫn oán. Nhưng bản thân ta vô cùng tôn trọng Điếu Hải Lâu, hẳn là các ngươi đều có thể nhìn thấy. Ta cầu người khắp nơi... Trên đài Thiên Nhai, ta vẫn không hề đứng thẳng lưng, vẫn luôn cầu tình. Ta chỉ cần một cơ hội, bảo ta rửa tội, ta liền đi rửa tội, bảo ta đi giết Hải tộc cấp Thống Soái, ta liền đi giết Hải tộc cấp Thống Soái. Bảo ta giết bao nhiêu, ta liền giết bấy nhiêu.
"Ta chờ ở Mê Giới chín ngày, kiếm được một vạn một ngàn ba trăm điểm hải huân. Chư vị có khái niệm gì về cái này không?
Con số này có nghĩa là, nếu muốn giết Hải tộc cấp Chiến Tốt thì phải giết một vạn một ngàn ba trăm kẻ! Ta lấy mạng ra liều đấy!"
"Nhưng khi ta liều mạng trở về, muốn đi đón bằng hữu chịu khổ gặp nạn, y nói..."
Khương Vọng chỉ vào Quý Thiếu Khanh, nói: "Y nói là, Khương lão đệ, đây là chức trách, ngươi đừng có trách ta... Chức trách cứt chó gì chứ!"
Hắn gầm thét lên: "Ta không tin Nguy Lâu chủ đường đường là Chân Quân lại trêu đùa một tên tiểu bối là ta như vậy, vừa bắt ta tới Mê Giới liều mạng, vừa ép người không cần chết phải chết ở đây! Ta không tin đại tông thiên hạ như Điếu Hải Lâu lại không biết đạo lý như thế, lại không quan tâm đến hòa bình hải đảo như thế, sẽ tùy tiện tìm lý do để tứ phẩm thanh bài Tê quốc đi chịu chết!"
Hai điều hắn nói, Điếu Hải Lâu sẽ không nhận bất kỳ điều nào, nhất là sẽ không thừa nhận khi có ý chí của Khương Mộng Hùng ở đây.
Cho nên, Khương Vọng tiếp tục nói: "Nợ máu chỉ có thể trả bằng máu, cho nên ta nhất định phải giết Quý Thiếu Khanh"
Hắn đứng dậy, đoan đoan chính chính, khom lưng với tứ phía rồi nói: "Ta hận Quý Thiếu Khanh, nhưng ta vẫn tôn trọng Điếu Hải Lâu, tôn trọng lịch sử và quang vinh của Điếu Hải Lâu. Cho nên, nếu có bất kỳ ai bất bình vì y, oán hận vì y, ta đều có thể hiểu. Ta cũng nguyện ý đón lấy. Ta có thể giết người, người cũng có thể giết ta. Hôm nay, nếu chết ở đây, ta cũng không kêu oan."
Những lời hắn nói có lý cứ, có mặt mũi, có kiên trì, có cầu xin, có thái độ, càng có lập trường. Đồng thời, hắn cũng nhường ra điểm quan trọng nhất nể mặt Điếu Hải Lâu, cho cơ hội có thể công khai giết mình.
Điếu Hải Lâu không phải một tông phái nhỏ không cần để ý gì hết.
Khương Vọng sẵn sàng nhận tất cả những lời khiêu chiến sinh tử của các tu sĩ cấp độ Nội Phủ của Điếu Hải Lâu.
Cũng không phải là ta ngạo mạn.
Mà ta đã cho Điếu Hải Lâu một chỗ để phát tiết rồi đấy. Hôm nay ta giết Quý Thiếu Khanh, các ngươi cũng có thể dùng phương thức như vậy để giết ta. Điều này rất công bằng... Còn giết hay không, thì nói sau.
Vừa vặn hắn cũng đưa ra một câu trả lời cho việc mình giết Quý Thiếu Khanh.
Dù chỉ là lấy đạo của người trả cho người, dùng phương thức giống nhau để đối đãi với Quý Thiếu Khanh, hắn cũng phải giải thích cho rõ. Đây chính là phân lượng của cái tên "Điếu Hải Lâu"
sau lưng Quý Thiếu Khanh.
Thực ra, nếu không có chỗ dựa là Tề quốc, cuộc quyết đấu hôm nay căn bản sẽ không có cái gọi là công bằng. Dù cả hai bên quyết đấu đều đã đặt cược sinh tử.
Trên thế giới này vốn dĩ đã không tồn tại công bằng tuyệt đối, Khương Vọng cũng luôn nguyện ý tôn trọng quy tắc đã có - chí ít là trước khi có khả năng thay đổi nó, hắn sẽ lựa chọn tôn trọng quy tắc, chứ không phải khiêu chiến quy tắc.
Đồng thời, hắn dùng phương thức này để phòng ngừa mâu thuẫn với Điếu Hải Lâu bị đẩy lên cao, cũng là vì đã nắm chắc dược phần nào - nếu không thể tiêu trừ mâu thuẫn, ít ra lúc này cũng không thể rơi vào danh sách tất sát của Điếu Hải Lâu.
Trong số các tu sĩ thế hệ trẻ tuổi của Điếu Hải Lâu sẽ có người mạnh hơn hắn, tỷ như Trần Trị Đào, hiện giờ đã đạt thành cảnh giới Thần Lâm.
Nhưng nếu chỉ giới hạn trong cấp độ Nội Phủ cảnh, dù là đối mặt ai hắn cũng dám đánh một trận. Dù đối phương có là Tứ Phủ bốn thần thông, thậm chí là Thiên Phủ năm thần thông trong truyền thuyết đi nữa.
Số lượng thần thông là một chuyện, hiệu quả của thần thông là chuyện khác, mà vận dụng thần thông thế nào càng là chuyện khác nữa.
Sinh tử quyết đấu, Khương Vọng dám đấu với bất kỳ kẻ nào!
Quý Thiếu Khanh nắm giữ được thần thông Thiên Môn đã là cường giả tuyệt đối trong cấp độ Nội Phủ rồi, mà Khương Vọng đánh bại y thậm chí còn không cần dùng đến cả thần thông Lạc Lối!
Đương nhiên vẫn nhờ có tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân vừa vặn tránh né và áp chế được Thiên Môn, nhưng dù không dùng đến Bình Bộ Thanh Vân, Khương Vọng tự nhận thấy cũng có thể dựa vào Lạc Lối tạo ra cơ hội mà thắng được trận này.
Chỉ là, không đáng để bại lộ trước mặt nhiều người như vậy thôi.
Trang Thừa Càn tung hoành cả đời cũng không ai biết có thần thông Lạc Lối. Cũng chỉ có người như vậy mới có thể tung hoành bất bại. Không nói những chuyện khác, chỉ phần ẩn nhẫn và giấu tài sâu tựa biển lớn này cũng đủ để Khương Vọng học tập.
Người ta không biết Lạc Lối, Lạc Lối mới có thể phát huy hiệu quả mạnh nhất.
Nhưng khiến người ta trầm mặc chính là...
Khi Khương Vọng lên tiếng tuyên bố nguyện ý chấp nhận bất kỳ lời khiêu chiến sinh tử nào của các tu sĩ cấp Nội Phủ, các tu sĩ trẻ tuổi bên dưới đều yên tĩnh lại.
Có tức giận, có oán, có chỉ trích, có phỉ nhổ, thậm chí cả thống mạ, đều thường thôi. Trong cơn tức giận quyết đấu sinh tử cũng là huyết tính.
Nhưng mà, khi thật sự cho thời gian suy nghĩ, để bọn họ ước lượng, lại thấy Khương Vọng hứa hẹn chắc chắn sẽ không từ chối, tất cả những người đang tức giận oán hận đều biết nghĩ một chút.
Mình có phải đối thủ của Quý Thiếu Khanh không? Mình có chịu nổi thần thông Thiên Môn không?
Nếu ngay cả Quý Thiếu Khanh cũng đánh không lại, tư cách gì mà đòi phân sinh tử với Khương Vọng?
Sinh tử tương bác, rất nhiều người dám. Nhưng bảo đi chịu chết... ai có thể thản nhiên?
Mà còn là chịu chết vô nghĩa nữa. Ngoại trừ tăng thêm uy danh cho Khương Vọng, trở thành một bước đệm cho hắn vung kiếm hoành hành Điếu Hải Lâu thì không có tí giá trị nào hết, không có bất kỳ tác dụng nào hết.
Điếu Hải Lâu to như thế, không đến nỗi không tìm ra nổi cường giả Nội Phủ cảnh nào. Như Từ Nguyên chẳng hạn, không hề yếu hơn Quý Thiếu Khanh, nhưng cũng chỉ là không yếu hơn mà thôi, bảo đối đầu với Khương Vọng, y cũng không dám chắc chắn.
Huống hồ, y với Quý Thiếu Khanh có giao tình thế nào? Xét về tình cảm hay lợi ích, y đều chỉ cần đứng ngoài quan sát thôi.
Còn về Sùng Quang Chân Nhân, Tần Trinh Chân Nhân, đệ tử kiệt xuất nhất của bọn họ đều đã có cảnh giới Ngoại Lâu, thậm chí là Thần Lâm, trong Nội Phủ cảnh thực sự không có ai có thể nói là mạnh hơn Quý Thiếu Khanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad