Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1892: Tội ác chồng chất (1)

Chương 1892: Tội ác chồng chất (1)
“Huynh đệ phân tích thật đúng quá!”
Đây là bảo sao hay vậy, vỗ đùi, đồng ý đến không thể lại đồng ý.
“Chưa gì đã diệt cả nhà người ta, ngay cả quê nhà của mình cũng không tha, đồng hương, bạn bè, bạn cùng trường, nói hại chết là hại chết. Hây dà, các ngươi nói tên ma gian này, còn có chuyện gì mà không làm được?”
Đây là không biết nói gì đành nói lung tung, vô cùng đau đớn.
“Thật là tên súc sinh!”
Một người mắng.
“Phi!”
Một người khác nói tiếp: “So sánh hắn với súc sinh là súc sinh là nhục nhã súc sinh!”
Thân phận hiện tại mà Khương Vọng đóng giả là một người tu sĩ đang đi du lịch thiên hạ, đi qua Trung Sơn quốc, tạm thời nghỉ chân. Hắn trầm mặc ngồi ở trước bàn tiệc, một miếng một miếng nhấm nháp đồ ăn, lẳng lặng nghe người ta bàn luận về hắn.
Đó là một hình tượng phức tạp cỡ nào.
Đó là một “Khương Vọng”…
Xa lạ cỡ nào!
Bản thân ngươi, ngươi trong mắt bạn bè, ngươi trong mắt kẻ địch và ngươi trong miệng mọi người, có đôi khi là bốn người hoàn toàn khác nhau.
Kỳ quái, trong lòng Khương Vọng thế mà không hề tức giận.
Hắn nghe câu chuyện tội ác chồng chất của “Khương Vọng” kia, dường như đang nghe một chuyện hoàn toàn không liên quan tới mình, nghe về một người hoàn toàn xa lạ.
Người đó là ác cũng được, là thiện cũng thế. Mọi người yêu hắn cũng tốt, hận hắn cũng chẳng sao.
Khương Vọng đã rút ra ý thức chủ quan của bản thân, sử dụng một thị giác khác để quan sát chính mình – thị giác do đám người Trang Cao Tiện, Đỗ Như Hối đắp nặn ra.
Cái thị giác này rất mới lạ, logic cũng rất lưu loát.
Dòng thời gian rành mạch, tình tiết của câu chuyện hoàn toàn có sự kết nối. Kẻ ác trong miệng người kể chuyện sinh động như thật, khiến cho người ta vô cùng căm giận, hận không thể phun nước bọt lên mặt, lột da giết chết kẻ này.
Mà Khương Vọng vô cớ nghĩ đến…
Thật là có thể có một người như vậy tồn tại.
Hắn bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích, không chuyện ác nào không làm. Hết thảy chỉ vì mục đích trở nên mạnh mẽ, coi thường thần quỷ, coi tất cả mọi người như quân cờ. Khẽ một tí là giết người đoạt bảo, một lời không hợp là giết sạch cả nhà, dẫm lên thi thể của đồng bạn tiến lên trước.
Phản bội bạn bè, giết sư phụ, phản quốc.
Sống không kiêng dè, chết không tiếc nuối.
Một người như thế, kỳ thật là không có nhược điểm.
Một người như thế, sẽ rất mạnh, sẽ càng nhanh trở nên mạnh.
Khương Vọng ăn đủ rồi, tự rót cho mình một chén rượu, uống chậm rãi.
Nước nhỏ dù sao cũng là nước nhỏ, tiệm rượu này cũng chỉ thường thôi. Tuy rằng tốn không ít bạc, nhưng rượu rót vào miệng vẫn khiến Khương Vọng nhấm nháp ra một chút vị chua xót.
Rượu đắng vào họng, dường như lửa đốt.
Hắn chậm rãi uống tam ly rượu, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Người trong tiệm rượu đang rất có hứng với việc trò chuyện, rốt cuộc một vị tuyệt thế thiên kiêu đang được chú ý bỗng nhiên sa đọa là một đề tài vô cùng khó được. Mỗi người đều có thể dẫm lên một chân, để thể hiện kiến thức sâu rộng của bản thân.
Có lẽ bản thân bọn họ rất tầm thường, có lẽ bọn họ chẳng làm nên trò trống gì, có lẽ một số người trong đó thậm chí cũng chưa đạt tới siêu phàm, còn đang bận bôn ba phấn đấu vì một viên Khai Mạch Đan… cũng hoàn toàn không gây trở ngại đến việc bọn họ bình luận thiên kiêu Nội Phủ cảnh mạnh nhất hiện thế.
Giẫm đạp người khác là phương thức giá rẻ nhất để tự thỏa mãn bản thân.
Chỉ cần không biết xấu hổ thì có thể làm được.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Khương Vọng bình tĩnh đi ra tiệm rượu.
Đã là ngày hôm sau sau khi đánh chết bốn gã tinh nhuệ Đãng Tà Quân.
Khương Vọng đi hướng đông trước, sau đó giương đông kích tây lượn vòng nơi khác, rồi lại đi về phía nam. Sau khi sắp xếp một số dấu vết, dưới sự trợ giúp của nặc y, đi vòng đường cũ, thật sự đi về hướng đông.
Hắn xuyên qua vị trí giữa Quan Hà Đài và Long Môn thư viện, trực tiếp bay vọt qua Trường Hà, tiến vào phạm vi Trung Vực.
Sau đó bắt đầu hành động với dáng vẻ và trang phục hiện tại.
Quá nhanh dễ gây chú ý, quá chậm sẽ tạo cơ hội cho Triệu Huyền Dương bắt được hắn.
Cho nên hắn duy trì tốc độ của một tu sĩ Đằng Long cảnh nên có khi đi du lịch, hôm nay dừng lại Trung Sơn quốc nghỉ ngơi, ăn một bữa cơm, sau đó tiếp tục đi trước.
Hắn hơi thay đổi tuyến đường chạy trốn. Lúc này hắn chuẩn bị thông qua trấn thứ bảy Bệ Ngạn kiều trong Trường Hà cửu trấn, đi đến Trường Hà nam ngạn, sau đó đi về hướng Hạ quốc.
Đương nhiên hắn sẽ không đi Hạ quốc, Hạ quốc muốn bóp chết hắn không thua gì Trang quốc. Hắn đi hướng đó là bởi vì suy xét tới việc dựa vào thân phận của Khương Vọng, căn bản không có khả năng lựa chọn con đường này.
Hắn dừng bước trước khi tới gần Hạ quốc, sau đó từ trấn thứ chín Li Vẫn kiều quay lại Trường Hà bắc ngạn, trở lại Trung Vực. Lại trực tiếp đi qua phạm vị thế lực Huyền Không Tự, trở lại Tề quốc.
Không thể tiếp tục đi Sở quốc.
Toàn bộ hiện thế hiện giờ, chỉ có Tề quốc có lý do và năng lực che chở hắn.
Tuy rằng những người qua đường đó nói cũng có lý, có lẽ hiện tại Tề quốc giữ gìn hắn chỉ là vì suy xét đến thể diện của quốc gia. Nhưng vừa lúc có liên quan đến ích lợi của quốc gia nên càng đáng tin cậy. Nguyên nhân chính là như thế, Tề quốc chắc chắn không hy vọng tội danh cấu kết Ma tộc của hắn bị chứng thực.
Hắn chỉ cần có một hoàn cảnh công bằng phát thanh, chắc chắn có biện pháp rửa sạch tội danh mà hắn chưa làm bao giờ!
Chứng cứ giả giống thật cỡ nào cuối cũng vẫn là giả.
Hắn đã tận lực hủy diệt dấu vết, bày ra trận pháp giấu giếm, nhưng hắn cũng không cho rằng những thủ đoạn đó của hắn có thể che giấu được Triệu Huyền Dương bao lâu.
Sở dĩ muốn thông qua Trường Hà cửu trấn lui về hai bờ sông Trường Hà là bởi vì đã chịu dẫn dắt từ cái bùa hộ mệnh của Dư Bắc Đấu.
Dựa theo miêu tả của Trọng Huyền Thắng, hiển nhiên là Dư Bắc Đấu đã tính ra điều gì mới tặng cái bùa hộ mệnh này. Mà cái bùa hộ mệnh này quả thực đã ngăn cản được thứ gì. Sau này gặp lại Dư Bắc Đấu có thể hỏi lại việc này.
Khương Vọng lựa chọn qua sông bằng Cửu Kiều, đó là vì mượn dùng lực lượng của Cửu Trấn cổ xưa lau sạch khả năng truy đuổi của Triệu Huyền Dương.
Dù Triệu Huyền Dương cũng có thủ đoạn đặc thù gì đó, thì sao có thể tính đến Trường Hà Cửu Kiều, tính được người trên Trường Hà Cửu Kiều?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad