Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3608. Như nhìn thấy Phật Tổ, như nhìn thấy thần linh



Chương 3608. Như nhìn thấy Phật Tổ, như nhìn thấy thần linh




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Còn bản thân Ngư Quảng Uyên thì lùi lại từng bước một, lui về phía hư ảnh giáp trụ màu máu.
Hắn ta càng dựa tới gần, giáp trụ màu máu dần dần ngưng thực. Hàng nghìn hàng vạn tia máu từ trong giáp trụ nhô ra, đâm vào lưng hắn ta, nối liền thân thể hắn ta. Sức mạnh của hắn ta càng ngày càng cường đại, khí tức cũng càng ngày càng kinh khủng.
Hắn ta như trở thành chúa tể của giới vực này, có thể áp đảo hết tất cả.
Nhưng Khương Vọng – kẻ bị ngăn chặn cách mấy trăm trượng bên ngoài lại chỉ bình tĩnh nhìn hắn ta: “Ngươi đã nói tới tìm ta nhưng lại rề rà không tới, ta không thể làm gì khác hơn là chủ động một chút.”
Quả trình thần thông thời khắc này, khó mà bị đánh gãy.
Khương Vọng hoàn toàn có thể cảm giác được trong tư thế mưa gió bất động của giáp trụ màu máu kia ẩn chưa bao nhiêu chuẩn bị để phản công. Ngư Quảng Uyên nhẹ nhàng lùi lại chính là mồi nhử, chuẩn bị của hắn ta chính là cạm bẫy.
Quan Tự Tại Nhĩ biết hết thảy.
Khương Vọng thấy được sự cường đại của Ngư Quảng Uyên, lại lấy tiên niệm khơi dậy kiếm tiều, làm một chuyện quan trọng khác.
Bên này, hai vị cường giả tạm thời tách ra.
Bên kia, kiếm triều mãnh liệt đã trào lên phù đảo Khổ Đắc, dưới sự khống chế từ tiên niệm kinh khủng của Khương Vọng, phân hóa thành ngàn vạn kiếm khí, giao thù với tất cả chiến sĩ Hải tộc trên phù đảo Khổ Đắc.
Nhất niệm thiên địa chuyển, thây chất đầy đồng ai biết ai!
Ngư Quảng Uyên thờ ơ lạnh nhạt, lẳng lặng cảm thụ sự cường đại của bản thân, tuyệt không để mình vì những chiến sĩ Hải tộc trên phù đảo mà cho đối thủ cơ hội ra tay.
Chỉ dùng giọng điệu tàn ác tự mình say mê mà nói: “Ngươi không giữ võ đức, nếu đã đuổi tới đây, thuận tay diệt đảo sủng vật của ta, sao không nhắc nhở ta một chút?”
Một bên là phù đảo công – phòng kịch liệt, Khương Vọng động niệm giết định.
Một bên là Ngư Quảng Uyên thi triển thần công đáng sợ, Khương Vọng lại không chút nao núng: “Ta sợ sẽ dọa ngươi.”
“Ngươi cảm thấy ta sẽ chạy?” Ngư Quảng Uyên điên cuồng cười to.
Hắn ta vừa cười vừa lùi một bước nhập vào trong khôi giáp màu màu, xương cốt máu thịt của hắn ta lập tức bành trướng, hóa thành một võ tướng cao mấy trăm trường, như bước ra từ thời đại trung cổ đẫm máu.
Dưới chân trào ra thác nước, sóng cả mãnh liệt, phủ kín tầm mắt. Khiến thế giới chìm trong biển cả, còn hắn ta là Hải chủ nắm giữ hải triều mãnh liệt.
Lưng đeo ba là cờ lệnh, cờ viết “Tật”, “Trấn”, “Sát”.
Giờ khắc này, hắn ta hoàn toàn là một vị Cự Linh.
Giới vực này trở thành Hải vực.
Đứng trên đời này, còn ngại chật chội.
Hơi thở tạo ra vòi rồng, máu máu trong mắt tựa lôi đình.
Hiện lên hình thái Thần Thông Ngự Hải Giáp hoàn chỉnh!
Nhưng khi Ngư Quảng Huyên triệt để hợp nhất áo giáp vào người, hiện ra trạng thái mạnh nhất thì…
Khương Vọng đang phân tâm chiến đấu trên phù đảo cũng có hành động.
Mắt chiếu kiếm quang, thân quấn lưu hỏa, nháy mắt đã thúc đẩy ngũ phủ hiển hiện Kiếm Tiên Nhân, ngay thời khắc mà Ngư Quảng Uyên mạnh nhất, thi triển tiến công cuồng bại nhất.
Vào thời điểm không có khả năng nhất, tung ra chiêu này, gọi là Hải Liệt Thiên Băng!
Một kiếm suy ra vạn pháp.
Bát Phong Long Hổ! Triêu Thiên Khuyết!
Thương Long Thất Biến! Động Kim Thác!
Lục Dục Bồ Tát! Diễm Hoa Phần Thành!
Thác nước đạo thuật chảy ngoài thân, trong người là gió lốc linh thức.
Ngự Hải Giáp uy thế vô biên, bị bóc ra từng mảnh từng mảnh.
Ngư Quảng Uyên cực kỳ hung ác cực kỳ cường đại, trong giáp trụ vững như bàn thạch, Ngư Quảng Uyên hai mắt trắng dã, khi thì điên cuồng, khi thì ngơ ngẩn!
Lão hòa thượng Tịnh Hữu bị tra tấn đến độ không còn hình người ngã ngửa trên mặt đất, nhìn chằm chằm ngoài đảo.
Thiên ngời Phi Tiên đấu Cự Linh.
Dưới cờ thương hải chảy xiết.
Trên cờ Bắc Dẩu treo cao!
Trong đôi mắt già nua chảy hai hàng lệ.
Như nhìn thấy Phật Tổ, như nhìn thấy thần linh!
“Như hiện tại tương lai, thiên long quỷ thần, nghe tên Địa Tạng, lễ hình Địa Tạng, hoặc nghe Địa Tạng Bản Nguyện mà làm theo, tán thán chiêm lễ, được bảy loại lợi ích: Một, nhanh siêu Thánh địa, hai, ác nghiệp tiêu trừ, ba, chư Phật hộ lâm, bốn, Bồ Đề không lui, năm, tăng trưởng bản lực, sáu, số mệnh hanh thông, bảy, tất trở thành Phật…”
Tịnh Hữu hòa thượng già nua ốm yếu, đã mất đi tất cả, chỉ còn sức ngưỡng cổ lên, lão nhìn trận chiến oanh liệt ngoài phù đảo, không ngừng rơi lệ, không ngừng tụng kinh.
Phù đảo lớn như vậy không có âm thanh nào khác, bên ngoài phù đảo, vạn thanh quy nhất.
Không có gì ngoài tiếng chém giết và tiếng thiền.
“Phù!”
Ngư Quảng Uyên mặc áo giáp, sừng sững như núi, hơi thở cũng kéo theo cả cuồng phong gió xoáy.
Nhưng dưới sương phong, tất cả đều tan rã.
Ngự Hải Giáp cao mấy trăm trượng, thân ở ngoài phù đảo, cao hơn phù đảo không biết bao nhiêu lần. Chân đạp biển lớn, nón trụ chạm bầu trời, huyết sắc cuồn cuộn trong ánh mắt, diễn hóa thành lôi đình vạn quân.
Hắn ta dùng đôi mắt lôi đình cuồn cuộn huyết sắc này đuổi theo Kiếm Tiên Nhân đang liên tục tấn công, lại chỉ gặp được một đôi mắt màu vàng vĩnh hằng bất hủ. Hết chương 3608.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad