Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 934: Thành vực Cửu Giang (2)

Chương 934: Thành vực Cửu Giang (2)
Khương Vọng đã có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng hắn chứng kiến càng nhiều, càng không hiểu nổi thế giới này.
Vô cùng khiêm tốn giấu tài, một đường đi thẳng vào quận Đại Sơn.
Đến thành vực Cửu Giang, có lẽ không thể tiếp tục lừa dối đi vào nữa rồi.
Bởi vì khắp toàn bộ thành vực Cửu Giang chính là sào huyệt hung thú lớn nhất Trang quốc.
Cửu Giang Huyền Giáp ở đây không ngày nào không chiến, cũng bởi vậy mà dù đang ở thời kỳ hòa bình, chiến tranh chưa bùng nổ, Cửu Giang Huyền Giáp vẫn luôn giữ được sức chiến đấu mạnh mẽ.
Nơi này, ngoại trừ hung thú thì chính là binh lính của Cửu Giang Huyền Giáp, không có người ngoài.
Khương Vọng chỉ có thể ẩn thân đi vào.
Không nghi ngờ gì, người mạnh nhất Cửu Giang Huyền Giáp chính là Chủ tướng Đoạn Ly, tu vi Ngoại Lâu đỉnh phong.
Khi Khương Vọng còn ở Thành đạo viện, đã từng nghe nói đến hung danh hiển hách của ông.
Theo như những chiến tích được truyền ra kia, Đoạn Ly là một kỳ tài, chắc chắn mạnh hơn Hải Tông Minh, hẳn là một cường giả có cấp bậc ngang với Diêm La của Địa Ngục Vô Môn.
Mặc dù Khương Vọng đã tự tay giết chết Hải Tông Minh, còn đoạt được Tù Long Tác từ người này, nhưng bản thân hắn hiểu cực kỳ rõ thực lực của mình vẫn kém Hải Tông Minh. Có thết giết được ông ta thuần túy là vì hắn đã lên kế hoạch sẵn, hắn đã chuẩn bị đầy đủ, lại có đủ loại khắc chế.
Muốn đối đầu với Đoạn Ly, khẳng định là không có cơ hội.
Cho nên, ở nơi này, hắn cần phải cực kỳ cẩn thận, cẩn thận hơn bình thường.
Thành vực Cửu Giang là thành vực lớn nhất quận Đại Sơn, là sào huyệt hung tú lớn nhất, đã từng ẩn ẩn có được danh xưng là quận thứ tư của Trang quốc. Khi Khương Vọng bí mật tiến vào mới phát hiện phòng bị nơi này quả nhiên là sâm nghiêm hạng nhất.
Toàn bộ thành vực Cửu Giang là một quân doanh cực lớn.
Để cho an toàn, Khương Vọng bèn dứt khoát không dùng đến công phu tiềm hành mèo ba chân của mình, mà mặc Nặc Y vừa đi vừa ngừng.
Khi hắn tiến vào phạm vi trụ sở Cửu Giang Huyền Giáp thì trời đã tối.
Thế này thì tốt hơn, trời tối, có nghĩa là tất cả mọi người nhất định phải ở lại trong doanh địa.
Lúc trước, Đỗ Dã Hổ đã cho người về thành Phong Lâm khoe khoang nói khoác mình được chức Giáo úy.
Về sau, bị Triệu Nhữ Thành nói toạc ra chỉ là một đội trưởng mà thôi.
Khương Vọng hiểu rõ Đỗ Dã Hổ, hắn ta đi theo con đường cổ binh gia khí huyết trùng mạch, con đường hung hiểm, nhưng hết sức cường đại. Là một phương pháp tu hành hiếm có, không ở lại nhiều vào tài nguyên.
Hiện giờ thực lực của Đỗ Dã Hổ ắt hẳn là nằm giữa Thông Thiên cảnh và Đằng Long Cảnh, tương ứng tính ra thì chức vụ của hắn ta sẽ là Giáo úy hoặc Phó tướng.
Cho nên, Khương Vọng vẫn đi tìm các doanh trướng của Phó tướng, Giáo úy.
Nhưng tìm lần lượt từng lều từng lều, hắn lại lần lượt thất vọng, tìm đến nửa đêm, từ đầu tới cuối hắn vẫn không thấy cái bóng của Đỗ Dã Hổ.
Hắn bắt đầu hơi nóng lòng.
Đỗ Dã Hổ không ở Cửu Giang Huyền Giáp sao? Hay là... đã xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, hắn nghe thấy một tiếng hô.
"Triệu Nhị Thính, tới đây! Đỗ tướng quân tìm ngươi!"
Khương Vọng mừng rỡ. Hắn nhớ rất rõ cái tên này.
Đỗ Đã Hổ có một thủ hạ tiểu tốt tên Triệu Nhị Thính. Người này đã từng chuyển lời nhắn của Đỗ Dã Hổ về thành Phong Lâm, khá chân chất đơn thuần.
Chắc chắn gã biết bây giờ Đỗ Dã Hổ đang ở đâu.
Khương Vọng nghĩ nghĩ, men theo tiếng gọi đi tới.
Triệu Nhị Thính đần độn rất dễ nhận ra, so với trong trí nhớ thì không có gì khác lắm.
Chỉ là nhìn từ áo giáp mặc trên người, có lẽ là đã lên chức.
Gã có thể lên chức là điều Khương Vọng không ngờ đến, nhưng đây là chuyện tốt. Loại người ngốc nghếch như Triệu Nhị Thính, đại khái cũng chỉ khi làm thuộc hạ của Đỗ Dã Hổ thì mới có thể được đối xử công bằng. Ngay cả Triệu Nhị Thính cũng có thể thăng quan tiến chức, cho thấy Đỗ Dã Hổ sống cũng không tồi.
Vậy thì "Đỗ tướng quân" kia... Chẳng lẽ chính là Đỗ Dã Hổ?
Đỗ lão nhị trở thành chủ tướng của Cửu Giang Huyền Giáp rồi sao? Đoạn thời gian xa cách này thăng tiến không tệ?
Khương Vọng đẻ nén sự xao động trong lòng, nghe Triệu Nhị Thính tùy tiện nói: "Dương phó tướng, Đỗ thiên tướng tìm ta có việc gì vậy?"
Lời này vừa nói ra, tất cả chức vụ đều đã rõ ràng rồi.
Dương phó tướng đứng trước mặt gã liền lộ vẻ bất đắc dĩ: "Ngươi nhất định phải nói rõ chữ 'phớ và chữ "thiên ra như vậy sao? Nói ngắn gọn thôi không được hả?"
Triệu Nhị Thính gãi gãi đầu: "Ta cũng có gọi sai đâu... Sao lại là dài dòng?"
"Được được được." Dương Doãn biết không thể nói đạo lý với gã ngốc này, khoát khoát tay nói: "Mau đi đi, Đỗ tướng quân còn đang chờ ngươi đó."
Triệu Nhị Thính ấp úng nói: "Ngươi còn chưa nói Đỗ thiên tướng tìm ta làm gì đâu? Có phải nổi hứng muốn gọi ta đến uống rượu Ị?
không? Ngày mai ta còn phải thao luyện nữa Đổi lại là người khác, nghe thấy cấp trên có việc tìm, thì nhất định sẽ gấp gáp chạy đến, nếu như kêu đến uống rượu thì lại càng vui mừng, đây là đãi ngộ mà chi tâm phúc mới có. Cũng chỉ có mặt hàng khờ khạo như Triệu Nhị Thính mới có thể còn nhớ mãi không quên chuyện thao luyện.
Dương Doãn không nhịn được nói: "Gọi ngươi đến báo cáo một chút thôi, đừng nói nhảm nữa, nhanh lên."
Triệu Nhị Thính đành phải không tình nguyện đi, nhưng trong miệng vẫn lầm bầm: "Ta thì có chuyện gì để báo cáo chứ..."
Khương Vọng không nhanh không chậm đi theo sau lưng bọn họ.
Đi đến trước một quân trướng lớn, Triệu Nhị Thính tùy tiện vén rèm lên đi vào, một mùi rượu gay mũi liền xông vào mũi. Ngay cả Khương Vọng cũng nhíu nhíu mày.
Dương Doãn và Triệu Nhị Thính giống như đều đã quen.
"Đỗ thiên tướng!" Triệu Nhị Thính vừa vào trướng liền hô to: "Ta, Triệu Nhị Thính đến báo cáo!"
Trong quân trướng được bố trí rất đơn giản, trên vách ngoại trừ treo một cây cung ra thì không hề có vật trang trí nào khác.
Đỗ Dã Hổ ngồi trên chiếu, ở giữa một đống vò rượu.
Nghe giọng rõ là đã say khướt, lèm bèm nói: "Thứ cầu nương li dưỡng, lớn tiếng quá vậy! Hù lão tử giật cả mình Khương Vọng nhân lúc Triệu Nhị Thính vén rèm đã lẻn theo vào trong doanh trướng, với thực lực của hắn, hơn nữa còn có Nặc Y, Triệu Nhị Thính và Dương Doãn khó mà phát hiện ra hắn đã lẻn vào theo, còn Đỗ Dã Hổ bây giờ đã uống say mèm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad