Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 955: Lương đồ không có kết quả (1)

Chương 955: Lương đồ không có kết quả (1)
Đấu Miễn là Thần Thông một Phủ, Vân Du Ông lại là Ngoại Cảnh ba Lâu, bản thân lại có truyền thừa xa xăm, bí pháp tuyệt diệu, chỉ trong thoáng chốc, gã hoàn toàn đè nặng Đấu Miễn mà đánh.
"Chỉ có một Phủ thôi, Đấu Chiến Kim Thân của ngươi có thể liên tục bao lâu? A?"
Hình như Vân Du Ông cũng đánh ra lửa giận, đánh ra nổi hận tiềm tàng chưa phát dưới đáy lòng, gã vừa vung nắm đấm vừa rống giận.
"Ngươi cho rằng lão tử không hiểu ngươi sao? Có thiên phú ghê gớm lắm à? Có gia thế ghê gớm lắm sao?"
"Lão tử trù tính Linh Không Điện lâu như vậy, ngươi nói muốn thu thì thu"
"Còn tiện nhân Chung Cầm kia, ngươi bỏ như giày rách!"
"Lão tử mất đi tuổi thọ tám mươi năm mới có thể đè đầu được ngươi. Ngươi thì trả giá cái gì!"
"Vốn định lấy được truyền thừa rồi mới quay lại giải quyết ngươi.
Ngươi lại khăng khăng muốn lập tức chịu chết."
"Lão tử tác thành nguyện vọng của ngươi trước!"
"Xem lần này ngươi có chết hay không!"
"Chết cho ta! Chết cho ta!"
Quyền đánh, chân đá, đầu gối thụi, thế công liên miên không dứt.
Sau khi Vân Du Ông đánh tan đao thế của Đấu Miễn thì vẫn luôn khống thế cục diện.
Chịu đả kích luân phiên, Đấu Miễn bị đấm cho bay tới bay lui trên không trung.
Cả một đao thế hoàn chỉnh mà hắn cũng không thực hiện được, nhưng hắn vẫn luôn nắm chặt lấy Thiên Dã Đao của mình.
Vân Du Ông nói nhiều như vậy mà hắn cũng không nhớ ra Vân Du Ông là ai. Trong quá trình khống chế Linh Không Điện, hắn có gặp một ít trở ngại, nhưng cũng nhẹ nhàng nghiền nát được, không có đối thủ để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn.
Trong quá trình bị áp chế, hắn đứt quãng mà nói chuyện: "Chung Cầm chỉ là một thủ hạ của ta, không có quan hệ khác. Ngươi... Là ai?"
Chuyện buồn cười nhất trên đời này cũng chỉ thế này mà thôi.
Người mà ngươi coi là sinh tử đại địch, căn bản không biết ngươi là ai.
Gia thế hiển hách nghiền nát qua thì ngươi như một hạt bụi.
Hắn chỉ tùy ý mà đặt một quân cờ xuống thì đã dễ dàng phá hủy toàn bộ nỗ lực của ngươi.
Căn bản không ai biết được trù tính, ẩn nhẫn, kế hoạch của ngươi!
Nhưng Vân Du Ông lại đột nhiên tỉnh táo lại từ cơn phẫn nộ mất khống chế.
"Ta xá thọ tám mươi năm, vừa đẩy đến Ngoại Cảnh ba Lâu để có thực lực tranh giành. Chẳng lẽ chỉ vì trút cơn giận nhất thời hay sao?"
Gã thầm hỏi bản thân trong lòng.
Gã bỗng tung một một chân, đá Đấu Miễn ngã xuống mặt đất, tay bấm ra Sơn Tự Ấn, áp lực vô hình trong cõi xa xăm đột nhiên hóa thành thực chất, một ngọn "Núi" hư ảo như lơ lửng ở giữa không trung, sau đó giáng xuống đè ép Đấu Miễn không thể nhúc nhích.
"Chờ kim thân của ngươi biến mất, lại đến giết ngươi!"
Không thể không nói, Đấu Chiến Kim Thân của Đấu Miễn thật sự rất mạnh mẽ, gặp công kích liên miên như thế mà hắn vẫn không bị thương lấy một sợi tóc, cũng chưa phun một ngụm máu, vẫn long tỉnh hổ mãnh muốn xuất đao.
Nhưng tất nhiên, thần thông này không thể kéo dài.
Vân Du Ông lựa chọn trấn áp hắn, chờ thần thông biến mất rồi quay đầu lại giết hắn, quả thật chính là một lựa chọn lý trí.
Hiện tại chuyện quan trọng nhất đương nhiên là Vân Đỉnh Tiên Cung!
Vân Du Ông trấn áp Đấu Miễn xong thì lập tức quay ngược lại bay trở về trước đình, duỗi tay đi bắt lấy lệnh bài Vân Văn chân thật duy nhất trong cảnh tượng quá khứ kia.
Đạo đồng bạch y trong cảnh tượng quá khứ hoàn toàn bất giác với những chuyện phát sinh trước mắt, hắn ta vẫn mang về mặt rụt rè mà đưa lệnh bài Vân Văn ra, giao cho một tu sĩ hắc y đội mũ rũ lụa trong cảnh tượng quá khứ.
Vân Du Ông duỗi tay đoạt lấy cái lệnh bài Vân Văn kia, trong cảnh tượng quá khứ, tên tu sĩ hắc y vẫn tiếp nhận lệnh bài Vân Văn, chỉ là cái lệnh bài trong quá khứ kia đã hư ảo, không còn khác biệt với tàn ảnh tồn tại trong thời gian quá khứ của nó nữa.
Tầm mắt của Vân Du Ông lơ đãng mà đảo qua tu sĩ hắc y, cũng không có cảm nhận gì, nhưng lúc này gã lại quay đầu nhìn đạo đồng bạch y đưa lệnh bài kia, không biết tại sao mà ký ức trở nên rõ ràng, gã sợ hãi giật bắn người!
Trước đó không biết tại sao lại không phát hiện, nhưng lúc này nhìn kỹ mới chợt phát giác, dáng vẻ của đạo đồng bạch y kia quá quen mắt!
Rõ ràng chính là bộ dạng của gã lúc còn là một hài đồng!
"Là trùng hợp!"
Vân Du Ông trấn áp bất an trong lòng, nắm chặt lấy lệnh bài Vân Văn, mặc kệ thế nào thì gã cũng lấy được bí lệnh ra vào Vân Đỉnh Tiên Cung, có cơ hội kế thừa toàn bộ Vân Đỉnh Tiên Cung. Một cảm giác thỏa mãn dâng lên trong lòng gã.
Gã đã đợi giờ khắc này lâu lắm rồi!
Trì Vân Sơn không phải chỉ có ba mạch, mà Linh Không Điện là yếu nhất. Gã vốn trù tính mọi cách để âm thầm khống chế Linh Không Điện, sẽ chiếm cứ tiên cơ ở Trì Vân Sơn, nhưng trước khi thành công lại bị Đấu Miễn chặn ngang một chân.
Trong một lần tình cờ, Đấu Miễn biết được bí ẩn nào đó của Linh Không Điện, hắn quyết đoán ra tay thu phục Linh Không Điện.
Thành Quốc đều nhìn như không thấy, không phải vì sợ Đấu Miễn, mà là sợ Đấu Thị và Sở Quốc đứng sau lưng Đấu Miễn.
Đương nhiên gã càng không dám đấu tranh, chỉ đành tìm cách khác mà thôi.
Đúng là gã không đến ba mươi tuổi, vì thế mới có tư cách tiến vào Trì Vân Sơn. Sở dĩ bề ngoài già cả như thế là vì phải trả cái giá đắt để xá thọ tám mươi năm, đẩy mình đến Ngoại Cảnh ba Lâu, như thế mới có được khả năng chiến thắng Đấu Miễn.
Gã hao phí cái giá lớn như vậy, đương nhiên là có mưu đồ to lớn.
Mà thành quả thắng lợi cũng thật sự ngọt lành.
Gã vừa nắm chặt lệnh bài Vân Văn, vừa dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn về phía Đấu Miễn.
"Ngươi còn có thể kiên trì thần thông bao lâu? Hai mươi hơi thở?
Ba mươi hơi thở? Đường đường là con cháu dòng chính của Đấu Thị, chết ở đây thật khiến người ta tiếc hận!"
Nhưng Đấu Miễn lại không nhìn gã mà đưa mắt ngóng nhìn không trung. Hắn bị Sơn Tự Ấn trấn áp chặt chẽ, nhưng trước sau chưa từng buông lỏng Thiên Dã Đao trên tay nửa phần.
"Giả thần giả quý!" Vân Du Ông ngoài miệng khinh thường, nhưng không biết tại sao trong lòng lại phủ kín một tầng bóng tối, vì thế gã cũng ngẩng đầu theo.
Ngay lúc này, gã bỗng phát hiện, mây bay bên ngoài đỉnh núi như đã "Khôi phục" hành động. Điều này có thể chứng minh thời gian trên Trì Vân Sơn bắt đầu cân bằng.
Chuyện này đại diện cho cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad