Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3197 - Thuyền nhỏ phù biển xanh, triều thanh nhất điệp điệp (3)



Chương 3197 - Thuyền nhỏ phù biển xanh, triều thanh nhất điệp điệp (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Truy Hà trọng yếu mà thần bí.
Cảm nhận cùng sự thân cận của mọi người đối với nó phần lớn thông qua những nhánh sông nhỏ. Ví dụ như sông Tham Châu ở Bối quận.
Truy Hà là con sông lớn hiếm thấy độc lập với Trường Hà Thủy hệ, bản thân nó tự thành Thủy hệ, đi về phía đông vào biển, khí thế bàng bạc.
Trên thực tế, nếu thủy sư Tề quốc muốn ra biển với số lượng lớn, cũng sẽ không dùng bến tàu ở quận Cận Hải, mà trực tiếp đến cửa sông Truy Hà. Có điều, nó là yếu địa quân sự nên không mở ra với người dân.
Sau khi Khương Vọng trở về từ đảo Nguyệt Nha, thuyền nhỏ liền trực tiếp đi thẳng xuống dưới, đến bến cảng ở nơi này.
Trường Tế Thủy Trại là tên của tòa Thủy trại trên thượng du Truy Hà, nó cách đế đô một đoạn, vị trí nằm ở cảnh nội quận Tế Xuyên.
Trại này, phía bắc gần Nhạc An, phía nam nhìn Kiều Sơn. Đi về phía tây không xa chính là quận Thu Dương của Trọng Huyền gia, mà phía đông nhìn về Lâm Truy.
Đây cũng là lần đầu tiên Khương Vọng tới nơi này.
Trước đó, hắn chưa từng nghĩ đến, nơi này vậy mà cũng cất giấu một Vạn Yêu Chi Môn.
Tựa như hắn chưa từng nghĩ rằng, người phụ trách tòa Thủy trại này bây giờ, hay nói đúng hơn là Vạn Yêu Chi Môn này là Triều nghị đại phu Tống Diêu.
Vị Triều nghị đại phu này vừa mới thông qua nữ nhi của môn sinh mình kết thông gia với phủ Sóc Phương Bá, có mối quan hệ mật thiết hơn với bên kia. Nhưng mới chưa đến một năm, không khí vui mừng của hôn lễ còn chưa tan hết, cây cầu nối tiếp thế lực của hai phe chính trị đã gãy mất...
Tuy nói sự hợp tác của hai phe thế lực chính trị sẽ không sụp đổ đơn giản như vậy. Nhưng Bảo Trọng Thanh chết chắc chắn sẽ khiến cho người đích thân tham gia hôn lễ kia là Tống Diêu vô cùng bất mãn.
Bảo Trọng Thanh có nhất định phải chết không?
Nếu như nói kết cục của Bảo Trọng Thanh đã sớm được định sẵn, như vậy hôn lễ kia còn có ý nghĩa gì? Cái đài là Tống Diêu ông ta có ý nghĩa ở đâu?
Cũng chỉ là để Bảo Trọng Thanh an tâm sinh nhi tử sao?
Nữ nhi của một môn sinh, hạnh phúc của Miêu Ngọc Chi cũng không phải là không thể hy sinh nhưng có cần thiết khiến Tống Diêu Tống Chân Nhân tự mình đưa đến cửa?
Đối với thể diện của Tống Diêu, đây cũng là một loại tổn thương.
Trọng Huyền Thắng từng âm thầm suy luận, cho rằng Sóc Phương Bá Bảo Dịch chắc chắn đã phải nhường phần lợi ích nào đó của gia tộc mới có thể cứu vãn. Hắn ta còn nghĩ đến việc không biết mình có ăn theo được một hai phần nào đấy không, dù sao hắn ta cũng đã đích thân đi tế điện Bảo Trọng Thanh, mang danh nghĩa "hảo hữu của Bảo thế tử khi còn sống" nên ăn theo chút cháo cũng là chuyện đương nhiên...
Nhưng trên thực tế, phủ Sóc Phương Bá vẫn luôn không thấy động tĩnh gì, bên phía Tống Diêu cũng gió êm sóng lặng.
Trọng Huyền Thắng suy đoán biện pháp giải quyết của Bảo Dịch, có lẽ là lấy hình thức cá nhân triển khai, liên quan đến sự bí ẩn ở cấp độ Động Chân... Còn tức giận bất bình hồi lâu, chỉ trích rằng Bảo gia bá phụ quá lãng phí tài nguyên, Tống Chân Nhân không khó dỗ như vậy.
Có điều, Khương Vọng không nghĩ tới chính là, Tống Diêu trước giờ vốn không có quan hệ gì với hắn, câu đầu tiên nói với hắn khi đón là thảo luận hai chữ "Trường Tế" của Trường Tế Thủy trại này.
Trường Tế Thủy Trại vắt ngang sông Truy Hà, dùng chú thiết làm khung, dùng gỗ đá xây đắp nên. Phong cách hùng vĩ bàng bạc, từ xa nhìn lại, giống như một con cự thú hung hãn, nghiễm nhiên có khí phách nuốt biển.
Lúc đó, Tống Diêu đứng ở ngoài cửa thủy trại, ngửa mặt nhìn hai chữ "Trường Tế" Như long xà du lịch trên tấm biển dựng thẳng.
"Võ An Hầu có biết, hai chữ này là lấy từ đâu không?" Ông ta hỏi như vậy.
Khương Vọng đương nhiên không biết, đàng hoàng đáp: "Xin thứ cho Khương Vọng kiến thức hạn hẹp... Ngay cả Trường Tế Thủy Trại này cũng là lần đầu tiên tới, tên này cũng là lần đầu tiên nghe nói đến."
"Vị trong Thanh Thạch Cung kia."
Thanh âm của Tống Diêu bình tĩnh, nhẹ nhàng.
Nhẹ nhàng giống như đang dạy Khương Vọng đọc hai chữ "Trường Tế" này thế nào.
Nhưng ở trong tai Khương Vọng lại chẳng khác nào kinh lôi nổ vang.
Hắn giương mắt nhìn về phía trên Thủy trại, tướng sĩ thủy sư vẫn đang nghiêm trang tuần sát, giống như không hề nghe được gì, có lẽ cũng quả thực không nghe được gì.
Khương Vọng cũng vờ như không nghe được, rời khỏi thuyền nhỏ, tiếp tục cất bước đi về phía Thủy trại.
Thống lĩnh thị vệ Phương Nguyên Du của hắn, chấp hành lệnh điều động từ Chính Sự Đường, mang theo một vệ đội hai trăm người, sớm đã chờ ở gần Thủy trại. Bạch Ngọc Hà đã đến điều người trước một bước.
Giờ phút này, bên ngoài Thủy trại, phía trên sóng biếc mênh mang, chỉ có Tống Diêu đứng cùng hắn.
"Rất kinh ngạc sao?" Thanh âm của Tống Diêu bình tĩnh, dùng một loại ngữ khí êm tai nói: "Thủy sư nước ta là do được ngài ấy chỉnh đốn mới chính thức mạnh lên. Mấy trận ác chiến của đảo Quyết Minh, ngài ấy đều tham dự. Cho nên trên dưới triều chính vẫn luôn có rất nhiều người tán thành ngài ấy. Có điều, vật đổi sao dời, đã không mấy người còn nhớ kỹ. Năm đó, ngài ấy phạm phải sai lầm nghiêm trọng trong vấn đề Hạ quốc, cũng bởi vậy mà sinh ra một loạt ứng đối sai làm, khiến ngài ấy triệt để mất hết thảy cũng khiến cho bệ hạ không thể nhanh chóng di vị siêu thoát... Tạo hóa trêu ngươi."
Không thể không nói, ông ta kể lại lịch sử vô cùng tốt.
Nhưng Khương Vọng chỉ bình tĩnh nói: "Khiến ta kinh ngạc cũng không phải là những thứ này, mà là... Tại sao Tống đại phu lại nói với ta những lời này?"
"À, thuận miệng nhắc đến mà thôi." Tống Diêu cười cười: "Hi vọng không dọa Võ An Hầu."
"Ta cũng đã từng đi ngang qua Thanh Thạch Cung."
Trong tiếng gào to của tướng sĩ Thủy trại, cùng âm thanh cánh cửa thép của thủy trại đang chậm rãi hạ xuống, Khương Vọng lạnh nhạt nói: "Không cảm thấy đáng sợ."
Ầm!
Cửa trại cứng rắn khắc trận văn hoàn toàn hạ xuống, biến thành cầu nối, song song với mặt nước.
Sóng khí khổng lồ đụng gợn nước ra xa, tạo thành từng vòng từng vòng lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad