Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2123: Trên đường (3)

Chương 2123: Trên đường (3)
"Cùng tại Đông Vực, sẽ có ngày còn gặp lại." Khương Vọng chân thành hoàn lễ: "Cũng nguyện Lý huynh bình an sung sướng, vạn sự thuận lợi."
Tây Độ phu nhân ngừng ngựa cách đó không xa, cũng là một loại giúp đỡ đối với Lý Thư Văn. Đại khái lo lắng một mình Lý Thư Văn tới đây thăm hỏi, sẽ không bị tôn trọng, không bị để ý tới.
Thế nhưng bà ta là cường giả Thần Lâm, thượng tầng của Húc quốc, lại không thể tự mình gõ xe ngưa thăm hỏi, nói lời tạm biệt với các thiên kiêu tuổi trẻ của Tề quốc. Cho nên mới tạo thành cục diện này, đúng là sự chua xót của những quốc gia nhỏ yếu.
Bọn họ vừa muốn biểu đạt sự tôn trọng đối với Tề quốc, vừa muốn giữ lại tự tôn, rất khó nắm giữ sự đúng mực trong đó.
Khương Vọng và Lý Thư Văn hàn huyên một lát, rồi chỉ chắp tay thi lễ với Tây Độ phu nhân, cũng không nói thêm gì nữa.
Tây Độ phu nhân hơi gật đầu, coi như hoàn lễ.
Một trận chiến này, trên danh nghĩa Húc quốc lấy được thắng lợi, tài nguyên mà Tề quốc dành cho sẽ không ít. Thế nhưng những binh sĩ chết trên chiến trường là chân chính chết đi. Nếu không đủ thời gian thì tuyệt đối không cách nào bổ sung.
Là thắng, cũng bại. Bị mất tương lai.
Nhìn tới bóng lưng của thiên kiêu Húc quốc và thượng tầng Húc quốc rời đi, khó tránh khỏi thổn thức.
Đợi tới khi Lý Thư Văn đi xa, Trọng Huyền Thắng mới chậm rãi nói: "Nhớ được những lời mà ta đã nói sao? Trong chiến tranh Tinh Nguyệt Nguyên, vì hạn chế tiêu chuẩn chiến tranh, số lượng thiên kiêu Cảnh quốc bị chúng ta giết chết, tốt nhất đừng vượt qua ba người."
Khương Vọng nhìn về phía hắn ta.
Hắn ta nói tiếp: "Đối với Cảnh quốc mà nói, số lượng này là năm người."
Mặc dù Trọng Huyền Thắng không nói thêm gì, thế nhưng ý đã nói rõ ràng.
Đôi khi chân tướng của thế giới lại vô cùng tàn khốc.
Cảnh quốc còn mạnh hơn so với Tề quốc, cho nên Cảnh quốc có thể giết càng nhiều người hơn.
Hiện nay quân đội Húc quốc tử thương thảm trọng, Lý Thư Văn còn phải ân cần thăm hỏi, nói lời từ biệt với thiên kiêu Tề quốc dưới sự đảm bảo của Tây Độ phu nhân, làm sao không phải là nguyên nhân này đây?
Như câu trong "Thế Luận" - "Vì sao lại vậy? Vì thế thời mạnh yếu khác biệt vậy!"
Khương Vọng im lặng đi.
Thế nhưng hắn nghĩ tới, lại không phải thế giới này tàn khốc cỡ nào.
Mà là vì Trọng Huyền Thắng đang ngồi cùng với hắn trong chiếc xe ngựa này.
Trọng Huyền Thắng luôn luôn nhấn mạnh thế giới này tàn khốc cỡ nào, luôn luôn để hắn thấy rõ ràng cái gọi là "hiện thực". Thế nhưng khi gặp phải nguy hiểm, cái tên mập này luôn đứng bên hắn.
"Được rồi." Khương Vọng phủi mông đứng dậy, nói: "Ta tới tìm Yến hiền huynh tâm sự!"
"Tâm sự cái gì?" Trọng Huyền Thắng thuận miệng hỏi.
Khương Vọng liếc hắn ta, nói với giọng cao ngạo: "Chủ đề giữa những người đọc sách."
Trong sự kinh ngạc của Trọng Huyền Thắng, Khương Vọng vén màn kiệu lên, rời đi với vẻ ngênh ngang lại kiêu ngạo.
Tên mập lập tức bất mãn xùy một tiếng.
Quay đầu nói với Thập Tứ: "Thấy được không? Loại tính cách vênh vang đắc chí này, chính là do Hứa Trán Cao làm hư."
Hắn ta vừa nói, vừa dựa vào người Thập Tứ: "Cuối cùng cũng đã đi! Ta nói ngươi biết, hắn đúng là kẻ dư thừa chướng mắt!"
Thập Tứ giữ im lặng, chỉ đặt thanh trọng kiếm màu đen giữa nàng và Trọng Huyền Thắng.
Trọng Huyền Thắng cũng rất tự nhiên vặn người, nằm sang bên khác của xe ngựa.
"Đường trở về thật quá nhàm chán!"
Hắn ta buồn tẻ nói.
Thập Nhất không nói lời nào.
Khi gặp lại Lôi Chiêm Càn, đã là tại nghi thức phong thưởng trên điểm tướng đài.
Mặc dù nói Khương Vọng là công tội bù nhau, thế nhưng là công thần lớn nhất trên chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên, lại không thể không góp mặt tại nghi thức phong thưởng...
Mặc dù lần phong thưởng này không liên quan gì tới hắn cả.
Sau khi chiến tranh Tinh Nguyệt Nguyên kết thúc, Lôi Chiêm Càn biến mất không thấy đâu nữa, chưa từng hiện thân trước mặt người khác.
Phải biết khi xưa, hắn ta luôn muốn tập trung tất cả ánh mắt.
Thật muốn nói tới, lần chiến tranh Tinh Nguyệt Nguyên này, hầu như là tại thời khắc cuối cùng thì hắn ta mới tới tham chiến, gần như chỉ tới sớm hơn chút Khương Vọng là người nửa đường gia nhập chiến trường, với lại cảm xúc vẫn luôn không tốt.
Kết hợp với chuyện của Khương Vô Khí, chắc hẳn vị "anh họ" này đã biết một vài chuyện nào đó.
Hôm nay lại gặp được hắn ta, hình dung rất tiều tụy, hoàn toàn không có sự bá đạo khi trước. Không còn hào hùng khi muốn lấy một địch ba giành chức thống lĩnh một doanh tại Tinh Nguyệt Nguyên, cũng không còn uy phong khi lấy lôi phạt thay thiên phạt trên chiến trường.
Tóc dài rối tung, mặt ủ mày chau, ánh mắt khô héo. Ngay cả khi nhận phong thưởng, cũng là tâm thần trên mây, không quan tâm.
Người chủ trì phong thưởng lần này là Sư Minh Thành, ông cũng không so đo, chỉ tới có mặt rồi để hắn ta xuống đài.
Khương Vô Khí là một hoàng tử có tướng của bậc minh quân lại chết đi, ngay cả thống soái Diêm Đồ của Trảm Vũ Quân cũng bị kéo xuống đài.
Cùng là thống soái của Cửu Tốt, Sư Minh Thành khó nói là tâm trạng như thế nào.
"Aiz." Trọng Huyền Thắng thở dài nói: "Nhìn người anh em này xem, lần sau làm sao nhẫn tâm lại bắt nạt hắn ta được?"
Biểu lộ lại vô cùng thiện lương. Tựa như khi trước người dùng một phong thư làm Lôi Chiêm Càn tức giận tới mức vào kinh thành ngay trong đêm, lại lấy được lượng lớn tiền tài từ trên người Lôi Chiêm Càn không phải hắn ta vậy.
Khương Vọng trợn mắt nhìn tên mập này. Mình chính là một thanh niên đầy triển vọng, lại bị cái tên này nói như là một tên du côn ác bá vậy, thực sự đáng hận. Khi nào mà Khương Vọng ta lại bắt nạt người khác? Không phải đó là đều bị ép đánh trả hay sao?
"Ngươi nói ít đi vài câu, chính là giúp người làm niềm vui." Khương Vọng hừ lạnh nói.
Hai người trừng mắt nhìn nhau, rồi lại cùng dời ánh mắt đi, lại hầu như cùng lúc, vô thức đưa mắt lên người Tạ Bảo Thụ.
Lần chiến tranh này, thanh danh của Tề quốc phóng đại.
Các vị thiên kiêu tham dự chiến tranh Tinh Nguyệt Nguyên, dựa theo biểu hiện của từng người khác nhau, đều có được phong thưởng tương ứng. Dựa vào gia thế bối cảnh của bọn họ, công lao thuộc về bọn họ đều không thể thiếu một phân. Còn về vấn đề của bọn họ, có thể nhỏ đều trở nên nhỏ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad