Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3380. Lan Nhân Nhứ Quả (1)



Chương 3380. Lan Nhân Nhứ Quả (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chu Tranh khẽ gật đầu, lại nghĩ tới điều gì: "Ngài nói Sài A Tứ kia có phải có quan hệ với Tử Vu Khâu Lăng không?"
"Chưa chắc." Chu Lan Nhược lắc đầu nói: "Ngươi cũng đừng quên, trước đêm nay hắn ta đã từng gặp qua Lộc Thất Lang. Đừng nhìn bọn họ giống như không hề có hiềm khích gì mà lầm, ai thật ai giả cũng chưa chắc được đâu."
"Cũng đúng." Chu Tranh đồng ý nói: "Yêu tâm quỷ quyệt, kẻ nào kết bè kết cánh với kẻ nào quả thực còn phải xem xét lại."
"Như vậy ngươi thì sao?"
"Hả?' Chu Tranh giương mắt, thế là nhìn thấy trong đôi mắt đẹp ôn nhuận kia, giống như một hồ nước tĩnh lặng, đang ôn nhu nhìn tới.
Sau một đợt biến ảo lướt qua, cuối cùng chỉ còn lại ba giơng mặt, dần dần rõ ràng, từng kẻ đều bất động không nói lời nào...
Đều là người đồng hành, tụ tập tại trong ngọn núi này.
Hắn ta nhìn thấy trong con mắt Xà Cô Dư chứa đầy huyết sắc, Sài A Tứ cất giấu âm ảnh phía sau, trong bóng tối có một bóng dáng không thấy được rõ; gương mặt anh tuấn của Vũ Tín nổi màu xanh ngọc, hoảng hốt trên bầu trời.
"Ngươi kết bè kết cánh với ai?"
Hắn ta nghe thấy Chu Lan Nhược hỏi như vậy.
"Lan nhân nhứ quả" - Khi mới bắt đầu thì đẹp đẽ như hoa lan, đến cuối cùng lại tan vỡ mỗi nơi mỗi mảnh.
Rừng càng sâu, đường càng tối, Chu Tranh đứng yên tại chỗ, ánh mắt sững sờ.
Yêu chinh của hắn ta vốn ở mắt, đã phát triển những thần thông tương quan. Nhưng lúc này, đôi mắt kép có thể bắt giữ động thái từ nhiều góc độ của hắn ta lại không hề có phản ứng.
Như một đầm nước đọng, không một gợn sóng.
Hắn ta mở miệng nói chuyện, nhưng giọng nói cũng khô khốc: “Năm tháng trước, ta từng tiếp xúc với Hồ Bá Khởi của Tử Vu Khâu Lăng, gã nói cho ta biết Hùng Tam Tư đang hoạt động tại Thiên Tức Hoang Nguyên, bảo ta chú ý tin tức liên quan, đưa tin tình báo cho gã mọi nơi mọi lúc... Gã sẽ cho ta thù lao xứng đáng.”
Hồ Bá Khởi là một tướng tài dưới trướng Hổ Thái Tuế, được mệnh danh là bộ não thông minh nhất Tử Vu Khâu Lăng.
Trước khi Hùng Tam Tư đột nhiên xuất thế, gã vẫn luôn là Yêu Vương có danh tiếng lớn nhất dưới trướng Hổ Thái Tuế. Rất nhiều đại sự của Tử Vu Khâu Lăng đều là do gã đứng đằng sau bày mưu tính kế.
Vì sao gã lại muốn chú ý tới Hùng Tam Tư? Là nhận lệnh từ Hổ Thái Tuế, hay là ý tưởng của riêng gã?
Chu Lan Nhược không nói gì, ngón tay ngọc vuốt nhẹ, một tiếng đàn du dương vang lên, làm dịu đi cảm giác nguy hiểm trong rừng sâu, khẽ nói: “Ngoài ra còn gì nữa?”
Chu Tranh ngây ngốc nói: “Hồ Bá Khởi còn đưa cho ta một bộ chú ấn, nói là có tính công kích rất mạnh đối với Hùng Tam Tư. Nói nếu ta bị Hùng Tam Tư phát hiện thì có thể dùng chú ấn này để tự vệ.”
“Bộ chú ấn này trông thế nào?”
Chú Tranh giơ tay lên không trung một cách máy móc, muốn miêu tả nó. Nhưng đạo nguyên quấn trên ngón tay, hình ảnh lưu giữ giữa không trung, vừa mới bắt đầu đã bị Chu Lan Nhược bảo dừng.
“Chờ một chút. Không cần vẽ ra cho ta xem.”
Chu Lan Nhược gảy nhẹ mấy tiếng đàn.
Vũ Giác Thương Cung, Vũ Giác Thương Cung, tưng tưng tưng.
Giọng nói và tiếng đàn của nàng ta hòa vào nhau, nhẹ nhàng êm tai.
Dường như nàng ta nói: “Lúc ta gảy lên tiếng đàn này một lần nữa, ngươi lập tức phát chú ấn kia ra.”
Chu Tranh nghe tiếng đàn này đến mê say, ánh mắt lại trở nên ngây ngốc: “Tuân mệnh.”
Hồ Bá Khởi không phải một nhân vật đơn giản, chuyện liên quan đến Hổ Thái Tuế và mọi hung hiểm trong đó càng khó nói ra. Tùy tiện xem chú ấn không phải một lựa chọn ổn thỏa. Cho nên Chu Lan Nhược mới đột ngột thay đổi quyết định, không cảm thụ chú ấn này một cách trực tiếp.
Nhưng cũng phải quyết định phương pháp điều khiển, lấy biện pháp Hồ Bá Khởi đã chuẩn bị cho Hùng Tam Tư về cho mình sử dụng.
Chu Ý thao túng hàng ngàn xác rối, uy phong tỏa ra bốn phía.
Nàng ta lấy tiếng đàn điều khiển tiếng lòng, cũng là thần thông tự có.
Màn tra hỏi này đáng lẽ đến đây là kết thúc, nhưng Chu Lan Nhược có cảm giác gì đó, cẩn thận hỏi lại một câu: “Còn có gì nữa?”
Chu Tranh cứng đờ một lúc, trên mặt lộ ra vẻ giãy dụa.
“Tưng tưng tưng tưng tưng.”
Chu Lan Nhược bèn gảy mấy dây cung, tiếng đàn càng thêm mềm mại: “Đừng căng thẳng, nói từ từ, nơi này rất an toàn, ngươi sẽ không bị tổn thương. Lời ngươi nói... sẽ không bị ai nghe được.”
Dưới sự trấn an của tiếng đàn, vẻ mặt Chu Tranh có vẻ thư giãn hơn, chậm rãi nói: “Ba năm trước... Ba năm trước, ta gặp được Khuyển Ứng Dương tại Muộn Đầu Câu.”
Khuyển Ứng Dương?
Vốn chỉ nghi ngờ trước sự khác thường của Chu Tranh, đồng thời tiến hành điều tra cẩn thận trong hoàn cảnh cách ly độc lập, cắt đứt mọi ảnh hưởng.
Tra ra kế hoạch của Tử Vu Khâu Lăng thì cũng thôi đi, sao còn lôi ra cả Chân Yêu Khuyển Ứng Dương?
Chuyện càng thêm kỳ lạ!
Chu Lan Nhược loáng thoáng cảm giác được mình đang chạm tới một bóng ma nào đó dưới đáy nước. Đó là một cái miệng vừa to vừa sâu đã ngoi lên từ lúc nào, tham lam há to về phía Thiên Tức Hoang Nguyên!
Có liên quan tới Vùng đất Thần Tiêu sao? Hay là còn liên lụy rộng hơn nữa?
Khuyển Ứng Dương dám giăng bẫy Thiên Yêu, sau lưng chắc chắn có chỗ dựa!
Từ đó suy ra chuyện lúc trước, khi đó Khuyển Ứng Dương vì cái chết của Khuyển Hi Tái mà làm loạn cả thành Ma Vân, cho đến khi Thành chủ thành Ma Vân là Chu Huyền đích thân ra tay mới bình ổn được, phải chăng cũng có thâm ý khác?
Bây giờ nghĩ lại, phản ứng của Khuyển Ứng Dương lúc đó đúng là có hơi kịch liệt, có phần giống như đột nhiên bị kinh sợ, có phải ông ta cũng nghi ngờ cái chết của Khuyển Hi Tái có liên quan tới Chu gia? Phải chăng ông ta nghi ngờ Chu gia phát hiện ra gì đó? Hết chương 3380.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad