Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3064 - Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (2)



Chương 3064 - Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (2)




Chương 3064: Có thể vì cơ nghiệp thiên thu (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hoàng Túc chỉ cảm thấy có một sự xấu hổ xông thẳng lên đầu, nhưng hắn ta không tìm được từ gì phản bác lại.
Xấu hổ đan xen, vừa hận thân này vô dụng, vừa hận gia quốc nhỏ yếu, lại càng hận không thể chết ngay tại chỗ, để khỏi phải chịu cảnh nhục nhã này. Trong lúc nhất thời, hai mắt hắn ta phiếm hồng, xách thương muốn lên liều mạng.
Bỗng nhiên có một tiếng kiếm reo sắc bén vang lên, khiến cho hắn ta hoảng hốt, thanh tỉnh mấy phần.
"Ta tưởng là ai, hóa ra là bại tướng dưới tay Hoàng Túc!"
Hướng đại gia vén rèm xe lên, chui ra khỏi xe ngựa, tay phải hững hờ tạo thành kiếm chỉ, giữa tóc mai xốc xếch là đôi mắt cá chết đang nhìn thẳng Hoàng Túc: "Ngươi sao xứng thử Trường Tương Tư! Hôm nay nếu thật muốn bêu xấu, không bằng ta đến bồi ngươi hai chiêu?"
Lại có bóng người lóe lên, Bạch Ngọc Hà phong thần tuấn lãng xuất hiện phía trước bạch ngưu, nghiêng người thi lễ với Khương Vọng: "Nhận được đại ân của Hầu gia, Bạch Ngọc Hà không thể hồi báo. Đã có đạo chích mạo phạm tôn nhan, không bằng để Bạch Ngọc Hà xuất thủ thay, cũng đỡ khiến Hầu gia mất địa vị."
Một người là truyền nhân của Phi Kiếm Tam Tuyệt Đỉnh, một người là tử đệ Bạch thị đại danh đỉnh đỉnh của Việt quốc.
Đây đều là nhân tài hiếm có trong thế hệ trẻ tuổi.
Hai người ngăn ở trước xe trâu, tựa như hai tòa núi cao hiểm trở.
Hoàng Túc nắm chặt cán thương, đã bình tĩnh lại, nhất thời im lặng.
Trước đó, hắn ta đã từng thua Hướng Tiền một lần, tất nhiên là không còn gì để nói.
Còn Bạch Ngọc Hà này, cũng hoàn toàn có thể làm đối thủ của hắn ta. Lúc đầu, khi ở Hoàng Hà Hội, Bạch Ngọc Hà bại bởi Hạng Bắc, hắn ta bại bởi Tạ Ai, cũng đều dừng chân trước bát cường, hôm nay cũng đang cố gắng theo đuổi con đường Thần Lâm hoàn mỹ, lực lượng ngang nhau.
Hiện tại, hắn ta nâng thương đứng đây, chẳng phải là chuyện cười sao?
Cũng không phải hắn ta sợ Bạch Ngọc Hà hay Hướng Tiền.
Mà thời khắc này, hắn ta lại càng hiểu sâu hơn khoảng cách giữa bản thân và Khương Vọng.
Hắn ta thúc ngựa dẫn binh mà đến, muốn lấy công nghĩa đòi Khương Vọng công đạo, đây là biện pháp trong lúc không có biện pháp. Hắn ta thấy trước đó Khang Văn Hạo không bị khó xử nên nghĩ rằng Khương Vọng là người trọng tiếng tăm, từ đó có thể vớt được chút lợi ích.
Phủ Tú Bình là vị trí quá mức quan trọng, nếu Lương quốc giữ được Tú Bình thì còn có khả năng tiến về phía bắc, không đến mức giống như thời Hạ quốc còn tồn tại, bị ngăn chặn gắt gao ở một góc Nam Vực, mặc cho Hạ quốc xoa nắn. Vất vả lắm mới chờ được cơ hội Tề Hạ đại chiến, nhân cơ hội chiếm lấy nơi này, giúp Lương quốc thoát khỏi gông xiềng một chút! Bây giờ lại phải chắp tay nhường lại như thế, hắn ta quả thực không cam tâm!
Nhưng bây giờ Hướng Tiền cùng Bạch Ngọc Hà đứng trước mặt, hắn ta mới đột nhiên ý thức được —— hôm nay hắn ta vì muốn chết mà đến, muốn dùng tính mệnh của mình để tranh đại nghĩa cho Lương quốc, nhưng vậy mà lại không có tư cách chết dưới kiếm của Khương Vọng.
Ban đầu ở Quan Hà Đài, còn có tư cách đứng chung đài thi đấu.
Sau hai năm, chênh lệch này đã không cách nào so được.
Thần Lâm, Thần Lâm, thiên nhân cách, bao nhiêu hào kiệt đã bị ngăn trở ở trước khe rãnh này!
Vì để khi vào Ngoại Lâu có cơ sở vững chắc hơn xung kích cảnh này, nên mỗi một dấu chân ở Nội Phủ Cảnh, hắn ta không dám khinh thường dù chỉ một chút. Nhưng bây giờ, bỗng nhiên ngẩng đầu, người ở đỉnh núi kia, đã sớm không còn trong tầm mắt.
Nhưng cứ tuyệt vọng như vậy, cứ từ bỏ như vậy sao?
Sau Thần Lâm còn có đường, con đường siêu phàm không có cuối cùng.
Phủ Tú Bình được rồi lại mất, Lương quốc có thể diệt mà phục.
Hoàng Túc hắn ta cũng là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Lương quốc, cũng là thiên kiêu một quốc, cũng là người xuất hiện ở thịnh hội thiên kiêu các nước, cũng đã từng chính diện thi đấu vào vòng loại chính thức.
Tương lai thật sự có thể định nghĩa sao?
"Những lời hôm nay của Võ An Hầu ta nhớ kỹ. Ta sẽ nhớ kỹ trong lòng." Hoàng Túc thu thương, cũng thu liễm cảm xúc phẫn nộ, chậm rãi nói: "Chỉ mong ngày khác còn có thể gặp lại!"
Thấy không đánh nữa, Bạch Ngọc Hà cũng liền im lặng chui trở về xe trâu.
Hướng Tiền thì liếc qua người này: "Có phải ngươi muốn nói đừng khinh thiếu niên nghèo?"
Y thu lại kiếm quang nơi đầu ngón tay, lắc lắc, lạnh nhạt nói: "Võ An Hầu còn nhỏ hơn ngươi một tuổi."
Trong ánh mắt càng lúc càng khó chịu của Hoàng Túc, Khương Vọng chậm rãi nói: "Nếu bây giờ bản Hầu giết ngươi, hẳn là có thể thử nghiệm một chút với lão tướng quân Hoàng Đức Di, tránh khỏi việc vô duyên vô cớ bị các ngươi cản đường mấy lần..."
Hoàng Túc đột nhiên chảy mồ hôi lạnh, tâm thần cũng trở nên căng thẳng.
Khương Vọng mới nói tiếp: "Nhưng nghĩ lại thì không cần thiết."
"Đi thôi." Cuối cùng hắn chỉ khoát tay áo.
Tề quốc không có ý định nuốt Lương, ít nhất hiện nay không có. Cái Tề quốc muốn chỉ là quận Cẩm An có địa thế mấu chốt này, cho nên cũng không định làm gì Hoàng Đức Di.
Về phần Hoàng Túc.
Hắn ta nhớ kỹ cũng tốt, không nhớ kỹ cũng được.
Phẫn uất cũng tốt, đừng khinh thiếu niên nghèo cũng được.
Đều không quan trọng.
Hiện tại, Khương Vọng vẫn mặc một thân Như Ý Tiên Y như lúc thụ phong Thanh Dương Tử, bên người trừ một khối bạch ngọc thường thường ra thì không mang thêm đồ trang sức gì khác.
Xe trâu hắn đang ngồi cũng không xa hoa, nhưng bạch ngưu kéo xe lại rất có linh tính.
Mà mỗi tiếng nói, mỗi cử động, mỗi cái nhấc mắt, cau màu của hắn đã có uy nghiêm khiến người ta hoảng hốt. Những điều này không liên quan đến việc hắn ăn mặc thế nào, ngồi ở đâu, bên cạnh có ai.
Đây chính là trọng lượng của bá quốc, sự hiển quý của vương hầu!
Hoàng Túc im lặng rời đi.
Lúc đến thì tiên y nộ mã, ngàn kỵ như lôi đình, lúc đi thì đầy bụi đất, người ngã cờ lệch, giống như vừa bại trận ở đâu đó.
Hướng Tiền hơi lắc đầu, tiện tay ném Chử Yêu vào trong xe, ngồi xuống cạnh Khương Vọng.
Chử Yêu ốm nhỏ như khỉ con hơi nhìn sư phụ mình một cái, thấy sư phụ không có phản ứng gì, liền uất ức ngồi vào trong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad