Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1360: Thử kiếm Điếu Hải Lâu

Chương 1360: Thử kiếm Điếu Hải Lâu
Khương Vọng không hề đề cập đến chuyện đã xảy ra trên Đài Thiên Nhai, mà chỉ dùng danh nghĩa cầu đạo đến khiêu chiến Quý Thiếu Khanh.
Không phải vì những chuyện đã xảy ra trên Đài Thiên Nhai không quan trọng, ngược lại chứng minh rằng, chuyện đó vĩnh viễn không thể bị xóa nhòa, Khương Vọng vĩnh viễn sẽ không tha thứ.
Không thể giảng hòa.
Không cần bất kỳ sự bồi thường nào của Điếu Hải Lâu, bởi vì công đạo mà hắn muốn, hắn có thể dùng kiếm của mình đến lấy.
Trần Trị Đào hiểu rõ ý của Khương Vọng, nhưng y không thể nào ngăn cản.
Bởi vì đây là một cuộc khiêu chiến vô cùng công bằng.
Khương Vọng và Quý Thiếu Khanh, đều là Nội Phủ Thần Thông, tuổi trẻ khí thịnh, thiên kiêu một phương.
Bất luận là thân phận, tu vi, tuổi tác, đều ở cùng một cấp bậc.
Nhiệt huyết thiếu niên, "luận bàn" là một chuyện rất bình thường.
Muốn cự tuyệt cũng chỉ có thể do chính Quý Thiếu Khanh tự mình cự tuyệt. Y ra mặt ngăn trở thay Quý Thiếu Khanh thì còn ra thể thống gì? Căn bản là y đang đánh lên thể diện của Quý Thiếu Khanh, dùng thân phận đại đệ tử của Điếu Hải Lâu tuyên bố rằng Quý Thiếu Khanh không bằng Khương Vọng.
Nhưng mà Quý Thiếu Khanh... có thể cự tuyệt sao?
Nếu như từ chối lời khiêu chiến công khai của Khương Vọng trước mặt nhiều người như vậy, chính là biểu hiện của sự mềm yếu.
Tin tức y không dám nghênh chiến Khương Vọng tuyệt đối sẽ trong khoảng thời gian ngắn nhất truyền khắp quần đảo ven biển.
Thậm chí, thứ mất đi cũng không chỉ là danh tiếng của một mình y. Dù sao thì y cũng là đệ tử thiên tài của Điếu Hải Lâu, bản thân y ở một mức độ nào đó cũng đại diện cho thế hệ này của Cô Hoài Tín.
Yếu đuối chính là sai lầm.
Trần Trị Đào không nói, không có nghĩa tất cả đệ tử của Điếu Hải Lâu cũng sẽ trầm mặc.
Lúc này, có một đệ tử trẻ tuổi bước ra, cười khẩy nói: "Quý sư huynh của ta là nhân vật bậc nào, mà con chó con mèo tìm tới cửa cũng phải nghênh chiến? Có còn muốn tu hành hay không?
Muốn thử kiếm với Quý sư huynh của ta, ngươi xứng sao?"
Khương Vọng hoàn toàn không thèm để ý đến lời sỉ nhục của gã, chỉ nhìn gã nói: "Xin hỏi tên họ của các hạ là gì?"
Đệ tử trẻ tuổi kia ngẩng đầu lên nói: "Bao Tung!"
Khương Vọng hơi đưa tay trái lên, bày ra tư thế "mời", không hề làm bộ làm tịch nói: "Xin thỉnh giáo các hạ!"
Đám khán giả vây xem bỗng chốc trở nên hưng phấn.
Biểu hiện của Khương Vọng thật sự quá tự tin, quá chắc chắn.
Đối mặt với sự chất vấn của đệ tử Điếu Hải Lâu, hắn không hề nói đến thân phận, thành tích của bản thân mà trực tiếp khiêu chiến, dùng thắng bại để chứng minh!
Chẳng lẽ nếu toàn bộ đệ tử có tu vi Nội Phủ của Điếu Hải Lâu đều đến chất vấn thì hắn sẽ khiêu chiến với từng người một để chứng minh sao?
Nhìn biểu hiện của Khương Vọng, hình như ý của hắn chính là như vậy!
Mục đích việc Bao Tung ra mặt vốn chẳng hề đơn thuần, nếu như có thể giúp Quý Thiếu Khanh thử thực lực của Khương Vọng trước thì không thể tốt hơn nữa.
Gã đương nhiên sẽ không cự tuyệt, trực tiếp nghênh chiến Khương Vọng: "Ta đây liền thử một chút, là ai đã cho ngươi cái dũng khí đó!"
Khi gã cất bước đi ra, liền có nghĩa là trận chiến đã bắt đầu.
Khương Vọng càng không hề chần chờ, đưa tay lên liền ra chiêu Bát âm Phần Hải!
Diễm tước hót vang, bát âm cùng hòa cùng tiếng sóng.
Trong lúc nhất thời ánh lửa ngút trời, mặc dù Khương Vọng đã cố ý khống chế phạm vi của đạo thuật, nhưng đám khán giả vây xem cũng theo bản năng hơi hơi lùi ra xa, chỉ sợ không cẩn thận liền bị vạ lây.
Vừa ra tay liền thi triển loại đạo thuật có phạm vi ảnh hưởng lớn như vậy, hơn nữa còn là sóng lửa hòa sóng âm, vừa riêng biệt lại vừa cực kỳ uy lực.
Rất nhiều người vây xem cũng không nhịn được mà hoan hô.
Có thể ở tu vi Nội Phủ, mà có thể thi triển đạo thuật thuấn phát bậc Giáp thượng phẩm, đã cho thấy thiên phú của hắn cao đến mức nào.
Chỉ cần một đạo thuật này, Khương Vọng liền không phụ lại cái danh thiên tài của mình.
Nhưng đối mặt với đạo thuật hệ Hỏa của Khương Vọng, Bao Tung chỉ cười mỉa một tiếng.
Khương Vọng đứng đầu bảng phụ Hải Huân Bảng, thực lực không thể nghi ngờ. Gã dám đứng ra giúp Quý Thiếu Khanh dò đường, đương nhiên cũng không phải chỉ do nhất thời bồng bột.
Gã ra mặt trong tình huống có nhiều người chú ý như thế này, sao có thể chỉ để làm nền chứ?
Một giọt nước, giống như được sinh ra từ trong hư không, lơ lửng trước người Bao Tung.
Đối mặt với biển lửa đang thiêu đốt hừng hực lao tới, một giọt nước này nhìn qua có vẻ vừa nhỏ bé lại vừa yếu ớt.
Nhưng Bao Tung duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
Bùm!
Dường như có một dòng nước vô tận chảy ra, xuất hiện từ trong hư không.
Chỉ một chốc đã trở thành sóng lớn mãnh liệt, dâng cao tận trời.
Gã chỉ ấn một giọt nước xuống, nhưng dường như đã dẫn đến một con sông lớn!
Thần thông, Thiên Nhất Chân Thủy!
Còn đây chính là hoa Huyền Âm, tinh túy của vạn thủy. Một giọt có thể hóa thành sông lớn.
Bị vây trong dòng nước vô tận, biển lửa mà Khương Vọng thi triển ra, không thể chống lại, liền bị dập tắt.
Sóng âm cuồn cuộn kia, cũng đã hoàn toàn bị dòng nước xiết bao phủ.
Bao Tung có thần thông như thế, có thể nói là có thể khắc chế tất cả đạo thuật hỏa hành, cũng khó trách gã có thể khinh thường chiêu thức của Khương Vọng như vậy.
Sông lớn cuộn trào, khán giả vây xem không thể không lùi ra xa hơn.
Còn Khương Vọng chẳng qua chỉ là bấm tay, lặng lẽ bắn ra một tia lửa bé bằng hạt đậu.
Lan ra! Tia lửa này bỗng nhiên lan ra, lan khắp phía trên dòng nước xiết.
Loại lửa này, thậm chí ngay cả Thiên Nhất Chân Thủy cũng có thể đốt!
Khán giả vây xem ghé tai nhau thì thầm, có người kiến thức uyên bác chỉ bảo, mới biết được đây chính là thần thông Tam Muội Chân Hỏa.
Cách Khương Vọng dùng để đối phó vô cùng đơn giản, dùng thần thông đấu với thần thông, dùng Tam Muội Chân Hỏa để đấu với Thiên Nhất Chân Thủy!
Hắn hoàn toàn không định thử cách phá cục khác, mà dùng cách thức vô cùng cứng rắn, muốn dùng cách thức trần trụi nhất để quyết thắng. Hắn dùng thần thông!
"Như nước với lửa", thường là câu được dùng để hình dung mối quan hệ thù địch. Nhưng "nước" hay "lửa" cũng chỉ là một cách miêu tả khách quan. Mối quan hệ giữa chúng chính là khắc chế lẫn nhau, không thể nào cùng tồn tại.
Nước mạnh thì dập tắt lửa, lửa mạnh thì làm nước bốc hơi.
Tam Muội Chân Hỏa và Thiên Nhất Chân Thủy, thứ nào mạnh còn thứ nào yếu? Rất khó nói rõ, cách nhìn khác nhau thì sẽ có cách lý giải khác nhau. Sợ rằng có tranh cãi suốt ba ngày ba đêm thì cũng khó khiến cho người ta tin phục.
Nhưng mặc dù thần thông khó phân cao thấp, nhưng người nắm giữ thần thông thì lại có thể phân cao thấp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad