Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3697 - Chiến tranh leo thang



Chương 3697 - Chiến tranh leo thang




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ khắc này, trên hình đài này, nhìn quanh khắp nơi chỉ thấy trống rỗng.
Một chuyến này hắn đã đạt được cái gì?
Hai trăm thân vệ mang đi từ Lâm Truy, ba ngàn giáp sĩ mang đi từ đảo Quyết Minh, chẳng còn một mảnh giáp.
Cả tòa doanh địa Nhân tộc mà hắn đánh được, khi đó Phương Nguyên Du còn mong đợi nơi này sẽ trở thành một nơi như Phù Đồ Tịnh Thổ... HIện giờ lại chẳng khác nào phí công nhọc sức. Mất đảo cũng mất người.
Từ trước đến giờ, hắn vẫn luôn có mục tiêu rất kiên định, con đường rất rõ ràng, biết rõ mình muốn làm gì, phải làm gì.
Nhưng mà bây giờ, thật sự là hắn mờ mịt!
Vì sao một đường bôn ba đến bây giờ, đã trở thành tồn tại trẻ tuổi quân công hiển hách nhất đương thời, phóng mắt khắp thiên hạ, những người trong cùng thế hệ có thể so sánh được cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng vẫn sẽ cảm thấy mờ mịt như vậy chứ?
Giết Kiều Hồng Nghi cũng chẳng thể làm lòng hắn có chút mảy may thoải mái nào.
Chém Thái Hư ngọc bài chẳng lẽ có thể thực sự làm theo ý mình?
Khương Vọng nhìn quanh tướng sĩ toàn đảo, cuối cùng chỉ nói: "Đóng quân! Nghỉ ngơi!"
Biển người rút lui từng đợt.
Hình đài cùng tướng đải tựa như những rặng san hô bên trên đá ngầm.
Trần Trị Đào đang dưỡng thương, Phù Ngạn Thanh đang dưỡng thương, Trúc Bích Quỳnh giả vờ điều tức, dùng dư quang nhìn Khương Vọng... Khương Vọng nhìn phương xa. Phương xa chẳng có gì.
Nàng chỉ cảm thấy người này, thực ra rất cô độc.
Toàn bộ Mê Giới đều bị cuốn vào đợt sóng chiến tranh, trước đây, tuy rằng không ngày nào không chiến nhưng nhiều nhất cũng chỉ gói gọn trong một vực, vực nào tự đánh vực nấy, ngươi công ta thủ. Còn lần này thì khác, Nguyệt Quế Hải bị vùi lấp, Sa Bà Long Vực, Đông Hải Long Cung đều bị tác động, Thiên Tịnh Quốc, Thương Ngô Cảnh của phía Nhân tộc đương nhiên cũng không thể an bình.
Đại chiến cấp độ Diễn Đạo bạo phát, việc liên quan đến sự tồn vong của căn cứ mấy trăm ngàn năm tuế nguyệt đã không phải là chuyện được mất vài tòa phù đảo, vài tòa hải sào có thể so sánh được, doanh địa Nhân tộc cùng giới vực Hoàng Đài cũng đều không tính là gì.
Thế lực của cả hai bên đều đang không ngừng tập hợp, bởi vì tính đặc thù của Mê Giới nên trong quá trình tập hợp này sẽ không ngừng phát sinh chiến tranh.
Nếu như chỉ dư có thể phản hồi tình huống chiến tranh đúng theo thời gian thực thì có thể nhìn thấy, bên trong dư đồ của toàn bộ Mê Giới đều là một mảnh đỏ hồnG!
Dưới loại tình huống này, mấy thiên kiêu bị tổn thương hoặc hao sức nên canh giữ ở giới vực Đinh Mão mới là lựa chọn tương đối an toàn. Nơi đây, tuy rằng có họa hải thú do Kiều Hồng Nghi gây ra nhưng đối với đám người Khương Vọng mà nói, cũng chỉ là hoạt động gân cốt một chút sau khi tĩnh dưỡng mà thôi.
Đương nhiên cũng sẽ phải cân nhắc đến thế cục Mê Giới.
Trước khi bọn họ rời khỏi Sa Bà Long Vực, Ngu Lễ Dương cùng Chúc Tuế còn đang đại chiến với Hoàng Chủ Hải tộc là Trọng Hi, Hi Dương. Ở đó còn có quân đội có thể chống cự lại được với Chân Quân, hai vị Chân Quân cũng không chiếm ưu thế, cũng không biết Đào Hoa Tiên cùng thủ lĩnh Đả Canh Nhân này có thể thoát thân được hay không?
Khi đó Kỳ Tiếu đã san bằng Nguyệt Quế Hải, sau khi thu hoạch đại thắng đã đích thân dẫn quân chủ lực tiến về phía Đông Hải Long Cung, xem chừng lúc này quân tiên phong đã giao thủ. Bà ta hy sinh nhiều như vậy có thể lấy được thắng lợi mà mình muốn sao?
Nhưng những đại cục này... chẳng quan hệ gì với những người đang bị thương.
Bọn họ cũng không thể chi phối, chẳng có cách nào tham dự được, chỉ có thể tự bảo vệ bản thân, chỉ có thể tự điều dưỡng cho chính mình mà thôi.
Hai ngày.
Suốt hai ngày, ba người Khương Vọng luôn nghỉ ngơi ở giới vực Đinh Mão, trong khoảng thời gian này vẫn không có tin tức gì về Ngu Lễ Dương cùng Chúc Tuế truyền đến. Dưới tình huống cuộc chiến ở Mê Giới càng lúc càng kịch liệt, Đinh Mão giống như đã trở thành một cảng tránh gió.
Nhưng bên ngoài vẫn đang biển động sóng gầm, cũng không biết khi nào nó sẽ lan đến.
Thời gian hai ngày, cũng đã đủ để Trác Thanh Như trở về từ Thiên Tịnh Quốc, nàng mang theo văn thư có mộc ấn truy bắt của Thiên Tịnh Quốc nhưng chỉ nhìn một cái đầu lâu treo trên cọc nhọn kia. Nàng cũng không nói thêm gì, chỉ dùng thi thể của Kiều Hồng Nghi cùng Giang Thúy Lâm ấn tên lên, xem như là hoàn thành quy củ.
Vị chân truyền Pháp gia này, cũng mang đến tin tức mới nhất cho mấy người vừa mệt mỏi vừa bị thương mới trở về từ chiến trường ——
Lúc này, quần đảo gần biển đã bị tàn phá nặng nề, kẻ tấn công Hoài đảo chính là Chân Long tên Thái Vĩnh, cũng là một Hoàng Chủ của Long tộc.
Hoàng chủ ở Nguyệt Quế Hải của Hải tộc tên Gia Dụ kia cũng không chiến tử, mà trước khi Nguyệt Quế Hải bị san bằng đã đào thoát, hiện giờ đang bị Tào Giai đuổi giết.
Mà Kỳ Tiếu, trong tình huống Tào Giai không đi cùng đã tự mình dẫn quân chuyển tiến, tụ hợp với Trầm Đô chân quân Nguy Tầm vẫn đang canh giữ bên ngoài Đông Hải Long Cung, cũng đã khởi phát tiến công với Đông Hải Long Cung. Hiện tại thế công đang mãnh liệt, cũng không biết tiến triển như thế nào.
Chân Nhân Pháp gia trấn thủ Thiên Tịnh Quốc là Tư Vô Minh, suy đoán Ngu Lễ Dương cùng Chúc Tuế đã bị hãm trong vòng vây, Đại Ngục hoàng chủ Trọng Hi cùng Xích Mi hoàng chủ Hi Dương đang dùng binh sát mài mòn đạo tắc, ra sức giảo sát hai vị đỉnh cao nhất.
"San bằng một Nguyệt Quế Hải đã là thắng lợi lớn lao, đủ để bà ta thăng quan tiến tước, lưu danh sử sách. Kỳ nguyên soái còn không vừa lòng, muốn đánh Đông Hải Long Cung..." Trần Trị Đào nhìn Khương Vọng một chút, tiếp tục nói: "Nếu phán đoán của Tư chân nhân với thế cục không có sai sót thì bây giờ chỉ có thể xem xem là hai vị Chân Quân của Tề quốc ngã xuống trước hay là Đông Hải Long Cung của Hải tộc bị công phá trước."
"Đông Hải Long Cung rất khó bị công phá." Trác Thanh Như nói: "Hiện giờ, trấn thủ Đông Hải Long Cung rất có thể là Vô Oan hoàng chủ Chiêm Thọ. Mà theo phân tích của Tư sư thúc, Huyền Thần hoàng chủ Duệ Sùng sẽ nhanh chóng đuổi đến Long Cung trợ giúp, dù sao ông ta cũng là long chủng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad