Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3394. Tự có kẻ đến sau (2)



Chương 3394. Tự có kẻ đến sau (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Dương Dũ mỉm cười. Nếu thật sự nói tới thiện quả, đưa ra lợi ích có thể khiến Lộc Thất Lang động lòng thì hôm nay y không lấy ra được.
Nhưng đã vô duyên thì không cần cầu. Ngày nay, hôm nay, có hư ảnh Tri Văn Chuông treo trên không trung, có thủ đoạn của Đại Bồ Tát Thiền Pháp Duyên ở bên ngoài. Lộc Thất Lang không muốn kết thiện duyên, vậy cũng không cần kết.
Y trở tay lấy ra một cái chùy gỗ, gõ nhẹ một cái, dễ dàng đập vỡ đầu của Thử Già Lam đang bị Vạn Tự Phật Ấn đè nặng!
Sắc đỏ, sắc trắng, sắc đen nhanh chóng lẫn vào Phật quang.
Y cũng không hề nhìn về phía đó, cứ như vậy nhìn Lộc Thất Lang với vẻ từ bi, chỉ nói: “Lời này của thí chủ quả thực vô lễ, vật quy nguyên chủ mới là chính niệm. Khuyên ngươi đừng cố chấp, nếu không...”
Thử Già Lam có thực lực Thiên Bảng Tân Vương cứ vậy bị giết như chó. Không phải hắn ta không phản kháng, không phải hắn ta không bộc lộ sức mạnh, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì.
Lộc Thất Lang đồng hành cùng hắn ta, minh tranh ám đấu không dứt, là người biết rõ thực lực của Thử Già Lam nhất, cũng là người hiểu rõ sự đáng sợ của Dương Dũ nhất lúc này.
Nhưng trước tình cảnh này, phong thái của Lộc công tử vẫn không hề suy giảm, chỉ cười nói: “Nếu không thì như thế nào?”
Dương Dũ chỉ mỉm cười giơ chùy gỗ lên, chỉ vào hắn ta một cách nhẹ nhàng thản nhiên, nói: “Dạy cho ngươi một bài học, vì sao trên Thiên Bảng Tân Vương, bần tăng thứ năm, ngươi thứ bảy!”
...
...
Ngay lúc này, các Thiên Yêu trong thành Ma Vân cũng đã hiểu ra mưu đồ của Thiền Pháp Duyên.
Tri Văn Chuông lay động bốn phương, không hề ẩn giấu sức mạnh.
Nhưng Hổ Thái Tuế, Lộc Tây Minh và cả Chu Ý đều không có phản ứng gì.
Những tồn tại đứng trên đỉnh thế gian như bọn họ, trừ khi có mối thù không thể xóa nhòa, trừ khi đạo đồ ngăn trở, bình thường đều có một sự ăn ý ngầm không cần nói ra.
Con cờ trên bàn cờ, mỗi người đều dựa vào thủ đoạn của chính mình. Thọ nguyên dài đằng đẵng, há có thể chấp nhất một thời một khắc?
Kỷ Tính Không ở trong bóng tối đột nhiên cười một tiếng dữ dằn: “Cái con lừa trọc kia, thu lại nụ cười đểu giả của ngươi, thật sự cho rằng ngươi đã tính được hết thảy sao?”
Bởi vì Vùng đất Thần Tiêu đã ngăn cách với bên ngoài, người không ở đây cũng không thấy được nơi này. Cho nên đám yêu quái tại Vùng đất Thần Tiêu cũng không thể phát hiện nụ cười của Thử Già Lam trong Vùng đất Thần Tiêu và Kỷ Tính Không trong thành Ma Vân lại trùng khớp, hô ứng lẫn nhau.
Trong tiếng cười ngông cuồng vượt thời không đó, giọng của Kỷ Tính Không không còn thô ráp xào xạc nữa mà ngược lại còn đường hoàng, hào sảng, trong Phật quang vàng rực sáng chói của Thiền Pháp Duyên, lan tỏa ra Phật tính và uy nghiêm mà chỉ ông ta mới có.
Chiếm Linh Sơn, theo Bảo Tự, Phật tức ngã Phật...
Ánh sáng vụt tắt, yêu sư xuất thế, thiên hạ đắc đạo.
Hắc Liên mới là thiên hạ chính thống!
Ông ta ở trong bóng đêm, phổ độ hắc ám. Trong đêm dài đằng đẵng, ông ta thắp sáng Phật quang.
Nếu trên đời đã không còn Phật, nếu hết thảy đều tịch diệt.
Nơi nào trái tim được chiếu sáng, nơi đó là ngã Phật!
Giờ khắc này, sức mạnh của ông ta bành trướng tới vô hạn, khơi dậy những Phật lý có sẵn, tái tạo thời đại Hoằng Pháp hoàn toàn mới.
Trong bóng tối, ngũ quan của ông ta dần hiện ra.
Đôi môi mấp máy, tụng niệm âm thanh diệt pháp: “Những thứ cần có ngươi đã có, còn muốn tham lam hết thảy!”
Ông ta nhìn thẳng Thiền Pháp Duyên... Trong con ngươi nổi lên đốm trắng dày đặc. Trong tròng trắng nổi lên đốm đen dày đặc. Đây là sự truyền thừa của Phật pháp trong thời đại mạt pháp!
“Thiền Pháp Duyên à Thiên Pháp Duyên, tham sân si tam bất thiện căn, đều ở trong tâm ngươi...”
“Hôm nay đọa!”
Đọa! Đọa! Đọa!
Tiếng này quanh quẩn muôn phương như tiếng vọng trong hẻm núi.
Sức mạnh mà Kỷ Tính Không bày ra mặc dù kinh khủng, nhưng lúc này, còn khuya mới có thể lật được Tri Văn Chuông.
Nhưng đây lại là lần đầu tiên Thiền Pháp Duyên biến sắc.
...
...
Trong Vùng đất Thần Tiêu.
Dương Dũ đã khống chế thế cục, cầm chùy gỗ nhỏ, muốn gõ đầu Lộc Thất Lang như gõ mõ.
Lộc Thất Lang lại không hề sợ hãi, nhướng mày rút kiếm, chỉ về phía vị chân truyền Cổ Nan Sơn đang điều khiển Tri Văn Chung: “Ta cũng sẽ cho ngươi biết. Ta xếp thứ bảy không phải vì ta chỉ có thể xếp thứ bảy. Mà là vì ta thích con số bảy này, cố ý khống chế chiến tích! Hôm nay xử một kẻ xếp thứ năm, thứ ba, thứ hai, rồi thứ nhất... thì thế nào!”
Chu Tranh lặng lẽ nhìn bóng lưng Chu Lan Nhược một cái, giấu kín tâm tư.
Lộc Thất Lang tranh vị trí thứ năm cũng không có gì, vậy mà còn muốn “thứ nhất”.
Lần này Chu Lan Nhược chủ động tham gia Vùng đất Thần Tiêu, hiển lộ thực lực, chính là muốn một lần “không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải đứng nhất”. Vị trí số một này đơn giản vậy sao, ai cũng tự tin giành được?
Hai tồn tại được đề danh lên mười vị trí đầu trên Thiên Bảng Tân Vương giương cung bạt kiếm, huyết chiến hết sức căng thẳng.
Nhưng lúc này còn có biến hóa phát sinh!
Thử Già Lam ngã trên mặt đất, đầu đã bị đánh vỡ, nhưng từ trong hỗn hợp trắng đỏ lẫn lộn kia vẫn phát ra âm thanh thê lương: “Ôi ôi ôi, ôi ôi ôi, chúng ta còn chưa đấu xong, Dương Dũ, sao ngươi dám tìm đối thủ khác?”
Dương Dũ nhăn mày nhìn lại.
Lấy làm lạ Thử Già Lam đã thành ra nông nỗi vậy rồi mà sao còn chưa chết, sao lừa gạt được để... tiếp tục giả vờ chết.
Nhưng thấy trong hỗn hợp trắng đỏ nhầy nhụa chợt nhô lên một nụ hoa, nụ hoa nở ra, là một đóa hắc liên. Bên dưới có bệ, trên có hương văn.
Hắc liên này không phải huyết liên trước đó, hắc liên không liên quan tới đạo pháp thần thông, chính là Hắc Liên Tế Pháp Đàn mang hắn ta tìm tới Sài A Tứ lần đầu tiên.
Sở dĩ bị đập bể đầu cũng không chết là vì mệnh hồn của hắn ta được giấu trong Hắc Liên Tế Pháp Đàn.
Hắn ta lấy Hắc Liên Tế Pháp Đàn làm đầu, lập tức bộc phát khí thế cường đại.
Tất cả Vạn Tự Phật Ấn đè trên người đều bị đánh nát, sau đó đứng dậy.
Lộc Thất Lang thừa cơ liên thủ: “Thử đại sư, Cổ Nan Sơn hoành hành vô lễ, khinh người quá đáng! Đồng hành tức là duyên, ta sẽ giúp ngươi một tay!”
Tròng mắt Chu Lan Nhược xoay vòng, cũng có chút động tâm. Có lẽ trước hết nên hợp lực tiễn cái chuông này đi...
Nhưng Thử Già Lam lấy hắc liên làm sọ lại tỏa ra khí phách hoàn toàn khác biệt, chỉ nói: “Hắc Liên Tự làm việc, những thứ tạp nham tránh sang một bên!” Hết chương 3394.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad