Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1724: Nghịch Lữ (1)

Chương 1724: Nghịch Lữ (1)
Chúng nhân đều đã thấy, thế gian đều đang xem.
Hậu nhân của Tần Hoài Đế Doanh Tử Ngọc, hôm nay lấy danh xưng Triệu Nhữ Thành.
Trên Thiên Hạ Đài, rút ra Thiên Tử kiếm từ tích trụ đại long, lấy kiếm này, chém vỡ Lôi Âm Tháp.
Lúc này tất cả mọi người có mặt đều kinh hãi!
Lôi Âm Tháp này là thần thông có thể nhẹ nhàng phòng ngự được Cửu Kiếp Động Tiên Chỉ, được gọi là "vạn tà bất xâm, vạn pháp vô thương".
Là thần thông phòng ngự đệ nhất trong thiên hạ.
Bây giờ lại bị một kiếm phá vỡ.
Lực uy hiếp của thanh Thiên Tử kiếm này, quả thực là "trực chỉ vô tiền".
Dưới sự vỡ nát của lôi quang, sự tán đi của lôi âm, Triệu Nhữ Thành tiếp tục bước về phía trước, Thiên Tử kiếm cũng tiếp tục vung lên.
Thiên ý khó hỏi, thiên uy sáng rực rỡ.
Thanh kiếm này tuyệt không dừng lại, tuyệt không dao động, là thanh kiếm có thể lệnh hành thiên hạ, mệnh định tứ phương.
Thiên Tử kiếm, tất trấn Bát Hoang.
"Ta nói này."
Thanh âm của Hoàng Xá Lợi lúc này vang lên, nàng ta đối diện với gương mặt tuyệt sắc mỹ nhân của Triệu Nhữ Thành, đối mặt với thanh kiếm có thể khuất phục thiên hạ.
Trong ánh mắt mang theo nét cười: "Có phải ngươi quá coi thường ta rồi không?"
Người này quá đẹp, khi hắn ta rút ra thần thông Thiên Tử kiếm, nắm lấy thiên uy rực rỡ, là một vẻ đẹp đến sáng chói, đẹp đến kinh tâm động phách, khiến cho nàng ta cực kỳ mừng rỡ, kinh ngạc.
Tất nhiên phần cảm xúc này của nàng ta sẽ không ảnh hưởng đến trận đấu này.
Sự vật có tốt đẹp đến cỡ nào cũng không thể ngăn cản nàng ta tiến về phía trước.
Có thể dừng bước để thưởng thức hoa, nhưng sẽ không an nghỉ dưới cánh hoa đó.
Đây là sự giác ngộ của Hoàng Xá Lợi nàng ta!
Hoàng Xá Lợi tay giơ ngang Bồ Đề Hàng Ma Xử, ngăn chặn thế kiếm.
Lúc này trên diễn võ đài, Hoàng Xá Lợi lưng đối diện hướng nam, mặt hướng về phương bắc, còn Triệu Nhữ Thành thì mặt đối diện phương nam, lưng hướng về phía bắc.
Hai người cứ thế trực tiếp đối mặt.
Phía trước Bồ Đề Hàng Ma Xử đang giương cao, là thanh thần thông Thiên Tử kiếm kinh động cả Tần Đế.
Mà phía sau lưng nàng ta, thế nhưng lại hình thành lên một cơn lốc xoáy.
Cơn lốc xoáy này ầm ầm như vũ bão, phía trên có thể chạm tới cả bầu trời, hạ xuống có thể nối liền cả núi sông.
Tuy diễn võ đài đã được ngăn cách bởi cấm chế cổ xưa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy uy áp giấu trời che đất, gần như lan rộng đến từng ngóc ngách trên võ đài.
Đây là thần thông Cảnh Phong.
Là một trong Bát phong thần thông đại danh đỉnh đỉnh.
Lúc gió ôn hòa thì bốn mùa bình yên, nếu vào tình thế cấp bách thì hung dữ ồn ào, bắt nguồn từ phía nam mà cuốn theo cả thiên hạ.
Lúc ôn hòa có thể làm cho bốn mùa yên bình khỏe mạnh, xoa địu đi sát ý, loại trừ phân tranh.
Lúc giận dữ thì có thể gầm rú khắp trời đất, cuốn sạch tất cả mọi thứ.
Trong Bát Phong, Phong này được xưng là "thụy" (1). Song, phúc họa dựa lẫn nhau, lúc phong thụy thì ắt hưởng an khang, lúc họa thì phải nhận tinh hỏa.
(Thụy: may mắn Phong này mang sắc đỏ, nói đến thì nó có ích nhất với hệ Hỏa.
Nhưng trong tay của cường giả, thì chuyện này cũng không ảnh hưởng gì.
Ổ phía trên của cơn lốc xoáy nối liền thiên địa, có một ngọn lửa lưu động mà đi.
Thoạt nhìn lại, đó là sức mạnh thần thông Cảnh Phong của Hoàng Xá Lợi, phá vỡ thiên khung, tiếp dẫn Thiên Hỏa giáng lâm.
Phong hỏa tương giao.
Đốt cháy lẫn nhau.
Phong này không có chỗ nào có thể tránh khỏi, là phong có phạm vi ảnh hưởng rộng lớn nhất, cũng có tính thích hợp để quần chiến nhất trong Bát Phong.
Nó có sức mạnh và sức uy hiếp để biến đổi và di dịch cả thiên địa.
Dưới sự uy hiếp khủng khiếp của thần thông Cảnh Phong, dưới sức mạnh có thể cuốn sạch tất cả của nó, giọng nói của Hoàng Xá Lợi vang lên vô cùng rõ ràng - "Nhớ kỹ lão nương tên là Hoàng Xá Lợi! Cho dù dáng dấp của ngươi có đẹp đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thể... xem thường ta như vậy!"
Cơn lốc xoáy kinh khủng đó bao phủ toàn bộ võ đài.
Sau đó một tiếng nổ to phát ra, mọi người đều không thể nhìn thấy hay nghe thấy bất kỳ thứ gì.
"Thế nào rồi?"
Có người bắt đầu lo lắng hỏi người đồng hành có cái nhìn sáng suốt hơn của mình: "Triệu Nhữ Thành thành công hay thất bại?"
Trên chỗ ngồi xem lễ của Tề quốc, Hứa Tượng Càn cũng đưa mắt hướng về Lý Long Xuyên, mở miệng muốn hỏi...
"Đừng lên tiếng!" Lý Long Xuyên đáp lời.
Chỉ thấy trong cơn cuồng phong đang che trời lấp đất ấy, một ánh kiếm bỗng nhiên sáng lên rực rỡ!
Vàng đậm, vàng rực, trắng bạc, tím...
Thước Kiều Tiên Canh Kim kiếm khí, Già Lâu La Phá trận kiếm chỉ, Tiểu Vô Tương Niêm Hoa kiếm chỉ, thậm chí là cả Tử Khí Đông Lai kiếm điển...
Những kiếm mà Triệu Nhữ Thành đã học cả đời, đều nằm trong đó.
Tất cả kiếm mang đồng loạt tỏa sáng, và đều như thần dân bái phục.
Vạn kiếm đang hướng về phía đó, về phía Kiếm Trung Thiên Tử.
Thần thông Thiên Tử Kiếm với kiếm quang đường hoàng, nằm trong tay Triệu Nhữ Thành, được y nắm chặt, kiên định mà chém xuống.
Nhất ngôn cửu đỉnh, tự đạo như pháp.
Một khi thiên tử tức giận, hàng ngàn vạn thi thể ắt phải rơi xuống, máu chảy thành sông!
Kiếm này chém nát Cảnh Phong!
Rơi xuống trên thân Phổ Độ Hàng Ma Xử.
Không một tiếng động...
Phổ Độ Hàng Ma Xử cũng gãy thành hai nửa.
Thế nào được gọi là "án chỉ vô hạ"?
Người thi hành án, đè xuống cũng là.
Một kiếm này đè xuống, tất cả mọi thứ đều thành không.
Hoàng Xá Lợi hơi ngẩng đầu, nhìn lên Phổ Độ Hàng Ma Xử đã vỡ nát, lại nhìn lên nửa thân trên của nó bao gồm cả phật thủ, đều đã bị cắt đứt.
Ánh mắt của nàng ta.
Từ sau khi Triệu Nhữ Thành lộ ra khuôn mặt, ánh mắt của nàng ta không thể dứt khỏi khuôn mặt đó ra được, nhìn chằm chằm rất chân thành, rất vui vẻ.
Chiến đấu rất nghiêm túc, nhưng ánh mắt cũng thưởng thức rất nghiêm túc.
Mờ đi rồi.
Niềm vui sướng tan đi rồi.
Nàng ta bắt đầu tức giận, trong lòng dâng lên cảm xúc khó chịu và giận dữ, đốt cháy cả thể xác và tinh thần của nàng ta.
Tại sao tên của nàng ta lại là Hoàng Xá Lợi?
Bởi vì đối với người chân chính đã bước qua cửa Phật môn, đã thực sự làm hòa thượng, có một cuộc đời đầy thăng trầm, thì đối với họ "xá lợi' là thứ quý giá nhất trên đời!
Người nữ tử này.
Người nữ tử không bao giờ khiến người khác bớt lo.
Người nữ tử luôn tùy hứng, xấu miệng, khó tính mà hay gây rắc rối.
Là báu vật trân quý nhất trên đời này của Hoàng Phất.
Phổ Độ Hàng Ma Xử này là do Hoàng Phất chính tay đúc, những hình chạm nổi trên thân xử, là do ông ta tự tay từng đao từng đao khắc ra. Chiếc xử này đã theo ông ta rất nhiều năm, được ông ta coi là binh khí hộ đạo của mình, nhất định không cho người khác đụng vào.
Nhưng chỉ vì năm ấy khi Hoàng Xá Lợi mới mười tuổi nói thích, liền lập tức đưa nó cho nàng ta.
Mà bây giờ...
Triệu Nhữ Thành ngươi dám chém đứt nó!
Ngươi con mẹ nó cho dù đẹp trai đến đâu đi chăng nữa, thì sao ngươi lại dám làm điều này? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad