Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3133 - Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (2)



Chương 3133 - Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (2)




Chương 3133: Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thế giới thần đạo có tê là ‘Vô Sinh’ kia của hắn ta, chắc hẳn được lập nên nhờ hai môn thần thông…. Một là thần thông quán thông âm dương, hai là thần thông có thể ngăn trở nhân quả”
Không hổ danh là chiêm tinh đại tông sư, một nhân vật đứng trên đỉnh cao của sự phi phàm.
Đông Phương Sư đích thân tới hiện trường, cũng chỉ có thể nhìn thấy được một môn thần thông của Trương Lâm Xuyên. Vậy mà chỉ bằng việc đọc một bức thư đẫm máu, Nguyễn Tù đã nhìn thấu thiết lập cục trong cục của Trương Lâm Xuyên, cũng nhìn thấu được càng nhiều căn cơ gốc rễ của Trương Lâm Xuyên.
Thần thông của Trương Lâm Xuyên, thế giới Vô Sinh của Trương Lâm Xuyên, càng ngày càng trở nên rõ nét hơn.
Khương Vọng rất tự giác nói:: “Tin tức này vô cùng trân quý đối với ta, ta lập tức nhờ Bác Vọng Hầu gửi quẻ tư tới Quan Tinh Lâu.”
Nguyễn Tù không cho ý kiến gì, chỉ đáp: “Ta sẽ không đi Ngụy quốc nữa, U Minh khó vào. Nếu như ngươi xác định đã chuản bị đủ rồi, sau khi gặp được Trương Lâm Xuyên, cố gắng nghĩ cách lấy được máu của hắn ta, bôi lên căn đao tiền mà ta đã đưa cho ngươi, ta sẽ giúp ngươi tính toán cắt đứt nhân quả của hắn, tuyệt đường lui của hắn ta vĩnh viễn.”
Sau đó, căn đao tiền xoay một vòng, lại rơi vào tay Khương Vọng một lần nữa.
Lời nói của Nguyễn Tù bình thản tựa như nói “có thời gian thì đến nhà ta dùng bữa”, nhưng lại dễ dàng hoạch định vận mệnh của Vô Sinh Giáo tổ đã làm cho Ngụy quốc loạn thành gà bay chó nhảy.
Cái gọi là siêu phàm tuyệt điên, lời nói của Diễn Đạo Chân Quân, có thể đạt tới vạn dặm ngàn năm.
Đây cũng là khốn cảnh sớm nhất mà Trương Lâm Xuyên nhất định phải đối mặt khi hắn ta lựa chọn sáng lập Vô Sinh Giáo, dùng ngoại đạo lập giáo.
Không có Khương Vọng, thì hắn ta sớm muộn gì cũng phải đối mặt với những thiên kiêu khác.
Đây chính là ‘ác nhân kết ác quả’ mà Phật Gia nói tới.
Con đường mà Khương Vọng lựa chọn tuy là vô cùng gập ghềnh, nhưng lại đường đường chính chính, chỉ cần vượt qua diêu đồ vạn dặm, thì tương lai sẽ vô cùng sáng lạn.
Cho đến bây giờ, Khương Vọng đã viết được ba môn thần thông của Trương Lâm Xuyên.
Đệ nhất thần thông, có khả năng cao là Thất Phách Thế Mệnh trong truyền thuyết.
Đệ nhị thần thông có khả năng ngăn cách nhân quả. Phối hợp với Bạch Cốt Thánh Khu của hắn ta, gần như có thể ngăn hắn ta bị ảnh hưởng bởi bói toán.
Đệ tam thần thông có thể quán thông âm dương, có thể dễ dàng đi xuyên giữa U Minh và hiện thế, cũng là cầu nối liên thong với thế giới Vô Sinh của hắn ta.
Có thể nói, mỗi một loại thần thông đều vô cùng lợi hại, lại được Trương Lâm Xuyên phát triển đến xuất thần nhập hóa. Hơn nữa, môn thần thông thứ hai và thứ ba đều có liên quan đến thế giới Vô Sinh. Vì vậy, từ điều này có thể suy đoán được một chút các đặc điểm của thế giới Vô Sinh. Từ đó có thể tìm ra được một vài đầu mối để phá phải thế giới Vô Sinh…
Không biết rốt cuộc Trương Lâm Xuyên đã hái xuống được bao nhiêu môn thần thông, đã thành tựu Thiên Phủ hay chữa. Theo như những đã được tiết lộ, hắn ta đã là một sự tồn tạ vô cùng khó bị giết hoàn toàn.
Khương Vọng không ngại sử dụng tất cả các nguồn lực mà mình có thể.
Bao gồm cả Nguyễn Tù, cũng bao gồm cả Tống quốc nơi hắn đang ở.
“Khương huynh!”
Giọng nói của Thần Tị Ngọ vang lên bên ngoài phòng.
Khương Vọng vừa nghe thấy tiếng thì hắn ta đã đẩy cửa bước vào.
Sắc mặt vô cùng nghiêm túc: “Ngụy quốc đại tướng quân Đàm Văn Khí đã bị giết hại ở vùng ngoại ô, là Trương Lâm Xuyên báo thù, hắn ta vẫn luôn trốn ở vùng gần kề biên giới Ngụy quốc, cũng không có trốn đi bao xa!”
Khương Vọng nhất thời cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn ly biệt với Đàm Văn Khí vẫn chưa bao lâu.
Điều này không phải đã nói rõ, hắn cũng vẫn luôn ở trong tầm ngắm của Trương Lâm Xuyên hay sao?
“Không kịp nói thêm nữa rồi.” Thần Tị Ngọ có chút vội vàng nói: “Trương Lâm Xuyên đã phát điên rồi. Đầu tiên hắn ta tàn sát Vãn Tang trấn, sau đó giết tướng quân của Ngụy quốc, còn không biết sẽ làm ra những chuyện gì nữa. Ngụy quốc Đông Phương Chân Nhân đã xuất cảnh truy bắt hung thủ rồi, còn mời cả hòa thượng của Tu Di Sơn, lần này muốn bày ra thiên la địa võng. Tên tặc này ở vùng Nam vực của ta, ta cũng đang muốn đi tiếp viện, thu hẹp phạm vi hoạt động của Trương Lâm Xuyên, Khương huynh cùng ta ...”
Người vốn phải vội vàng truy bắt Trương Lâm Xuyên nhất, lại đứng yên bất động, chỉ hỏi: “Vị hòa thượng ở Tu Di Sưn mà Đông Phương Chân Nhân mời tới, có phải là Hành Niệm thiền sư không?”.
“Cái đó tự nhiên là không phải.” Thần Tị Ngọ đáp: “Hình như là Chiếu Hoài thiền sư, tu vi Đương Thế Chân Nhân.”
Lại thêm một vị Chân Nhân Cảnh quốc không biết đã truy đuổi tới nơi nào, đã có ba vị Đương Thế Chân Nhân tham gia vào công cuộc truy sát Trương Lâm Xuyên rồi, đổi thành bất kỳ một ai khác, cũng khó mà phá vỡ thế cục này. Bởi vì bản thân hắn ta có thần thông ngăn cách nhân quả, lại có nhãn giới của một Chân Thần…Nên cho dù là Đương Thế Chân Nhân, cũng khó lòng dùng lực áp chế hắn ta được, chỉ có thể chơi trò mèo vờn chuột này với hắn ta.
Trương Lâm Xuyên nếu để bị bắt thì chắc chắn sẽ chết, nhưng cho đến tận bay giờ, vẫn không có người sống nào chạm được tớ mọt góc y phục của hắn ta.
“Tin tức Đàm Văn Khí bị giết ở vùng ngoại ô đã truyền ra như thế nào?” Khương Vọng lại hỏi.
Thần Tị Ngọ đáp: “Một vị bộ tướng đi cùng Đàm Văn Khí truy đuổi Trương Lâm Xuyên đã phát hiện ra vào rạng sáng ngày thứ hai…sao thế?”
“Trương Lâm Xuyên chắc chắn không phải là người sẽ để cảm xúc rối loạn ảnh hưởng tới hành động. Hắn ta có thể vô duyên vô cớ giết người, nhưng tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ tìm phiền phức. Trong tình huống hiên tại, hắn ta chắc hẳn phải lý do của mình khi giết chết Đàm Văn Khí. Trương Lâm Xuyên vẫn còn gây động tĩnh, điều đó cho thấy mục tiêu của hắn ta vẫn chưa đạt được, hắn ta vẫn cần phải đi thêm vài bước đường nữa, vẫn cần mạo hiểm thêm mấy lần nữa.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad