Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2869 - Nhân gian không đường (1)



Chương 2869 - Nhân gian không đường (1)




Chương 2869: Nhân gian không đường (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trên thượng thành của Hữu quốc đều là quan lại quyền quý, đương nhiên còn có đông đảo nô bộc. Càng không thể thiếu thanh lâu kỹ quán, sòng bạc quán rượu phục vụ quý nhân.
Thần thông trời sinh của quy thú to lớn khiến cho mai rùa của nó kéo vài, vững như đại địa. Dù cho nó có hành động thế nào, không gian bên trên mai rùa cũng sẽ không dao động.
Trải qua nhiều năm tuế nguyệt, tòa thượng thành đã hoàn toàn được khảm trên mai rùa cũng vững vàng như núi sông.
Giờ phút này, đại đa số những người trên thành vẫn còn đang đắm chìm trong sinh hoạt vàng son, đối với sự cường đại của hộ quốc Thánh Thú, bọn họ có một loại tín ngưỡng gần như mù quáng, đây đương nhiên là do kẻ thống trị cố ý dẫn dắt.
Cho nên cho dù là tới thời điểm hiện tại, ngoại trừ cao tầng Hữu đình đã sớm biết sự kinh khủng của Địa Ngục Vô Môn ra, cũng chỉ có một số người rảnh rỗi đến mức nhàm chán, mới có thể cúi người xuống, nhìn thoáng qua nhân gian dưới chân Thánh Thú.
Sau đó bọn họ nhìn thấy cái gì?
Bên trong những lời đồn đã được thay đổi, "Chiến thần bất bại" được xây đắp nên, cường giả vô địch phụ trách thống lĩnh Phụ Bi Quân vậy mà hoàn toàn không phải là đối thủ của yêu nhân này.
Trịnh Triêu Dương đang bay ngược.
Huyết hà tuôn trào trên không.
Ngỗ Quan Vương bay nhanh bên dưới huyết hà.
Quỷ ảnh trùng điệp cuồng vọng lao qua giữa thanh thiên bạch nhật.
Từ xa nhìn lại, giữa cự quy cùng đại địa, giống như là có một dải lụa đỏ đang treo.
Bên trong mảnh thiên địa đã trở nên u ám, hiển hiện tiên diễm gần như là tàn nhẫn.
Ở viền của dải lụa, có bóng tối đang phiêu động.
Mà vào lúc này, có một giọng nói nào đó vang lên bên tai cự quy, ý thức trì độn của nó như bắt được một loại phản ứng nào đó.
Nó rốt cuộc không còn ngốc nữa. Đầu rùa đột nhiên khẽ động, cắn một cái về phía Ngỗ Quan Vương!
Cái miệng kia vừa mở, hàm răng đan xen sắc bén giống như những cây thương sắc nhọn.
Cả không gian cũng bị nó cắn nát, chảy xuôi nham tương trông vô cùng ngon miệng.
Đúng vậy, ánh mắt bây giờ của nó là đói, là khát, tại giờ phút này, khi phát động công kích, trong mắt nó không tồn tại cảm xúc nào khác.
Ngỗ Quan Vương trực tiếp giơ hai tay, bên trong huyết hà có từng con huyết xà nhảy ra, lấy tốc độ khủng khiếp vọt tới con mắt quy thú.
Đôi mắt này của quy thú, to như phòng ốc.
Nhưng huyết xà dày đặc, che kín cả mắt nó!
Trong mắt quy thú to lớn không hề có chút gợn sóng, chỉ là hơi nhắm mi mắt dúm dó lại... Sau đó nó vừa nhắm mắt vừa tiếp tục cắn xé phía trước.
Lúc này Ngỗ Quan Vương mới uốn éo cơ thể, đi xuyên qua giữa hàm răng sắc nhọn to lớn.
Huyết xà nhiều đến mức khó mà tính toán, liền đâm vào mí mắt quy thú, như tráng sĩ đánh trống tạo nên tiếng vang ầm ầm liên tiếp. Tiếp theo là tiếng xèo xèo bị ăn mòn kịch liệt.
Mà sau khi hao hết lực lượng, chúng hóa thành máu đen chảy xuống.
Máu đen tản ra, mọi người có thể nhìn thấy, mí mắt cự quy không hư hại chút nào.
Những người tận mắt nhìn thấy một màn này, không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra. Đây chính là phòng ngự cấp độ đã đến gần Động Chân, đây chính là hộ quốc Thánh Thú của Hữu quốc.
Có hộ quốc Thánh Thú, bọn họ còn gì phải lo lắng.
Nhưng con quy thú to lớn này hiển nhiên lại có tâm tình khác biệt. Sau khi bị máu đen dính, lại không cắn được cái gì, lúc nó mở mắt, bên trong đã nhuốm màu tức giận.
Nó nhìn chằm chằm vào sâu kiến nhỏ nhoi trước mắt, quanh thân tràn đầy một loại khí tức khủng bố khó mà hình dung.
Tiếp đó, thân thể Ngỗ Quan Vương bỗng nhiên cứng ngắc, bắt đầu hóa đá từng chút một.
Địa Ngục Diêm La âm trầm kinh khủng kia chỉ trong chớp mắt liền biến thành một bộ tượng đá.
Ầm!
Tượng đá nổ tung, bên trong lớp đất đá đang bay vụn chỉ thấy một ngón tay đầu máu, ngoài ra, chẳng còn thứ gì khác.
Rầm rầm.
Ngỗ Quan Vương lại chui ra từ trong quan tài đen kia, chỉ là, tay trái quả thực đã thiếu một ngón tay.
"Ưm... Rất khó giải quyết a." Hắn ta nhìn qua ngón tay bị đứt, đau lòng nói.
Nhưng là thanh âm chưa tan người đã nhanh chóng mang theo quan tài bay ngược, tránh cho bị con quy thú to lớn kia chà đạp.
Trong 39 tòa Hạ thành của Hữu quốc, trong mỗi một tòa thành trì đều có một số lượng quân đội nhất định, dao động từ ba đến tám ngàn. Sức chiến đấu chỉ có thể tính là tạm được, nhiều nhất chỉ có tác dụng trong lúc trấn áp loạn dân.
Còn như hôm nay, chiến đấu đã diễn biến đến lúc này, quân đội của thành Nhị Thập Thất vẫn còn đang hỗn loạn. Bản thân còn lo chưa xong chứ nói chi là thiết lập trật tự, chống lại ngoại địch.
Quân đội chủ lực chân chính của Hữu quốc đều ở trên Thượng thành.
Vào lúc này, bọn họ vững chắc phòng thủ tòa thành này, người nên tĩnh dưỡng thì tĩnh dương, kẻ nên huấn luyện thì huấn luyện, đều có nề nếp trật tự.
Phụ Bi Quân tinh nhuệ nhất thì đã hoàn thành việc tập kết, sắp xếp binh trận, tụ tập binh sát, để cho Trịnh Triêu Dương vừa bị một kích đánh về thành có được lực lượng hơn xa trước đó.
Cường quân do lực lượng cả nước tạo ra, để cho ông ta có lòng tin có thể khiêu chiến bất cứ kẻ nào.
Nhưng ông ta lại không khởi xướng công kích trước tiên. Bởi vì ông ta rất rõ, lúc Thánh Thú nổi giận... thường địch ta không phan.
Cho dù là quốc tướng đã mượn dùng quốc lực ảnh hưởng đến nó cũng chỉ có thể dẫn đạo sơ lược, không thể nào hoàn toàn khống chế.
Bây giờ, nếu tùy tiện gia nhập chiến đoàn, họa phúc khó liệu.
Ngỗ Quan Vương cùng quy thú to lớn giằng co, là cuộc đối thoại sau ba năm giữa thiên tài trẻ tuổi đã từng đào tẩu oanh oanh liệt liệt kia cùng vị quốc tướng đã thao túng triều chính quốc gia này nhiều năm.
Mặc dù kịch liệt nhưng cũng chỉ mới là lời dạo đầu.
Trong thời gian ba năm này, hai người họ ai cũng không lãng phí.
Như việc Trịnh Triêu Dương đã trả một cái giá to lớn để thành tựu Thần Lâm, như việc Hữu đình đã tiến thêm một bước trong việc khống chế Thánh Thú, như Phụ Bi Quân tinh nhuệ nhất đã tăng cường quân bị đến năm ngàn người. Phải biết, lúc trước khi Trang quốc triển khai quốc chiến với Ung quốc, Cửu Giang Huyền Giáp tinh nhuệ nhất cũng chỉ mới tăng cường quân bị đến ba ngàn. Còn trước đó, Cửu Giang Huyền Giáp vẫn luôn duy trì chỉ có một số người.
Dưới tình huống bình thường, với quốc lực của Hữu Quốc, duy trì một đội cường quân năm ngàn người như thế này, gần như có thể nói là cực kì hiếu chiến.
Đương nhiên tình hình trong nước khác biệt, có hộ quốc Thánh Thú tồn tại, tài nguyên quốc phòng của Hữu Quốc có thể cắt giảm một lượng cực lớn. Đa số bá tánh bình dân của Hữu Quốc cũng không cần tài nguyên tu hành, không cần cơ hội nhảy lên giai tầng.
Phóng mắt khắp thiên hạ, Hữu Quốc tuyệt đối không phải là một quốc gia giàu có nhưng thượng thành tuyệt đối là một thành thị giàu có. Cho nên, dù tiêu hao như thế vẫn có thể chèo chống được.
Triệu Thương gióng trống khua chiêng cải tạo Hạ thành, không tiếc hao tổn chi phí bành trướng vũ lực... Mà sự đáp lại của Doãn Quan cũng đang dần dần hiện ra.
Cũng ngay lúc này, bên trong tòa thành lầu cao san sát kia, trên một con đường phồn hoa nào đó, một lão nhân mặc hoa phục, cúi đầu chống trượng chậm rãi bước đi đột nhiên dừng bước. Ông ta dùng chiếc trượng trong tay, nhẹ nhàng đập lên mặt đất, những viên gạch cũng theo đó tùy ý nhảy lên, từ đầu đường bên này lan thẳng đến đầu đường bên kia, chúng dâng lên giống như một con rồng đá, giơ trảo hai bên.
"Tìm được rồi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad