Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1788: Không cần xuân phong, tự nhiên đắc ý

Chương 1788: Không cần xuân phong, tự nhiên đắc ý
Cách hấp thu này mang lại cho hắn một cảm giác rất giống với cảm giác của Linh Không Điện hấp thu nguyên khí ở trong hư không. Đây có thể là một loại phương pháp rất phổ biến ở thời đại Tiên Cung.
Đồng thời, hắn cũng có thể chủ động dẫn nhập lực lượng vào bên trong, gia tăng tốc độ hấp thu của nó.
Mà những năng lượng mà Như Ý tiên y này hấp thụ vào, dần dần hình thành một trận văn bí ẩn.
Trận văn này có hai tác dụng, một là bảo toàn và lưu trữ nguồn năng lượng, có thể hoàn trả lại chủ thể bất cứ lúc nào cần thiết.
Thứ hai là nó có thể căn cứ vào nguồn lực lượng tiêu hao, ngăn cản những mức tổn thương khác nhau. Trước mắt thì giới hạn phòng ngự của nó vẫn chưa được rõ ràng.
So với tác dụng phòng ngự của nó, Khương Vọng quan tâm đến tác dụng trước đó của nó nhiều hơn.
Theo một khía cạnh nào đó, bộ y phục Như Ý tiên y này có thể dự trữ nguồn năng lượng đạo nguyên và khí huyết lên gấp đôi so với bình thường!
Cái được gọi là Như Ý tiên y, xem ra không phải chỉ là có thể thay đổi kích thước to nhỏ như ý người mặc, mà còn "như ý" ở điểm này nữa.
Thật đáng tiếc là nó không thể hấp thụ ánh sáng thần thông.
Khương Vọng lặng lẽ thử nhưng không hề có phản hồi.
Cuối cùng cũng không thể so sánh với Vạn Hóa của Tần Chí Trăn được...
Đến nỗi mà về phần thông tin về Tiên Cung mà bộ Như Ý tiên y này có thể mang theo, cũng không thể đạt được.
Những cảm xúc này thay đổi liên tục trong lòng hắn, nhưng ngoài mặt Khương Vọng chỉ nhẹ nhàng nói: "Vất vả cho Hoa Anh cung chủ rồi"
"Nhờ vào tráng sĩ Đại Tề ta, cô cũng đồng thời cảm thấy vinh quang, làm sao lại nói là vất vả được?"
Khương Vô Ưu kéo dãn khoảng cách với Khương Vọng, nhìn hắn vài lần từ phía xa, sau đó nàng gật đầu hài lòng, bước trở lại đài cao một cách hào phóng và không chút do dự.
Thật là tư thế hiên ngang và anh tuấn.
Tất cả văn võ bá quan, hoàng thân quốc thích và những thường dân bách tính đều đang nhìn một cách chăm chú.
Nàng đi lại giữa Tề thiên tử và Khương Vọng, phủ lên trên người bộ cung phục hoa lệ và lộng lẫy, thật giống như long hành.
Điểm cuối cùng của con đường "long hành" này là Tề thiên tử một mình ngồi trên ngai vàng, khí thế âm trầm và uy nghiêm, không lên tiếng mà lại mang theo uy nghi khuất phục tám phương.
Mà điểm đầu tiên của "long hành" là Khương Vọng mặc y tiên màu xanh nhạt phong thái bình tĩnh ung ung đứng trước thái miếu trên quảng trường.
Mười chín tuổi, từng lời nói, nụ cười đều thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Đuôi lông mày hay đầu sợi tóc đều tỏa ra một thần thái độc đáo.
Lúc đó cũng vậy.
Công khanh hiển hách, áo quần lộng lẫy.
Hắn đứng ở vị trí trung tâm.
Đó là Đại Tề ngày 21 tháng 7 năm Nguyên Phượng thứ 55.
Đã là cuối hạ, trời thu còn xa.
Không cần xuân phong, tự nhiên đắc ý!
Mặt trời treo trên cao chiếu xuống thành Lâm Tri, cũng chiếu rọi Tức thành thuộc quận Đại Trạch.
Có người cảm thấy ấm áp và vinh quang, nhưng cũng có người cảm thấy nóng rát và đau khổ.
Người tên Liễu Khiếu kia cũng không phải là con dòng chính.
Ông ta là một đứa trẻ bị vứt bỏ được Liễu lão gia tử nhặt được ở ven đường, vốn chỉ là thiện tâm nhất thời, tiện tay nuôi ở trong tộc như thêm một người hầu mà thôi.
Nhưng từ khi còn nhỏ, ông ta đã thể hiện thiên phú võ đạo cực mạnh của mình.
Hiển nhiên không thể lãng phí Khai Mạch Đan quý báu ở trên thân thể của người hầu. May có Liễu lão gia tử lực bài chúng nghị (1) mới cho ông ta được một viên.
(1) Lực bài chúng nghị: lập trường chống lại ý kiến của quần chúng.
Mà ông ta cũng không chịu thua kém, bất kể là nắm giữ các loại đạo thuật bí pháp hay là tu hành tiến cảnh cũng đều vượt xa những người khác.
Bởi vậy mà Liễu lão gia tử lại càng coi trọng hơn, vẫn luôn cung cấp tài nguyên. Ông ta cũng không phụ kỳ vọng, mỗi một phần tài nguyên được dùng trên người ông ta đều nhận được sự báo đáp, một mạch cho đến bây giờ trưởng thành đã trở thành cường giả Thần Lâm.
Khi Liễu lão gia tử còn sống, ông ta trung thành tuyệt đối với Liễu gia, lập nên những công lao hiển hách. Sau khi Liễu lão gia tử qua đời, ông ta ủng hộ Tuyên Hoài Bá đời mới - Liễu Ứng Kỳ, cũng cố gắng cống hiến hết sức.
Sau đó khi Liễu Thần Thông bỏ mạng, ông ta cũng là người đầu tiên chạy đến quận Trường Minh, thể phải chặn giết Điền An Bình trên đường về. Đáng tiếc vẫn chưa thành công.
Sau trận chiến ấy, Liễu thị xuống dốc không phanh.
Không có một Liễu Thần Thông thứ hai.
Liễu Huyền Hổ hoàn toàn khác so với huynh trưởng của mình, là một người chất phác ngốc nghếch, thiên tư có hạn, đúng là đầu óc chậm chạp. Khốn đốn trước Thiên Địa Môn, không một ai giúp được.
Liễu Tú Chương lại là một đứa trẻ rất biết cố gắng, đáng tiếc vẫn kém quá xa so với Liễu Thần Thông, hoàn toàn không đủ để chèo chống gia tộc. Chỉ có một tờ hôn ước với Yến thị được quyết định khi còn bé là còn có thể xem như vật bảo đảm.
Mà Liễu Ứng Kỳ...
Dường như lòng dạ của vị Tuyên Hoài Bá này đã hoàn toàn vỡ nát theo cái chết của Liễu Thần Thông.
Với tư chất của một người trung lại ra sức biểu diễn trên sân khấu của các đỉnh cấp thế gia, thoạt nhìn thì khéo léo nhưng thực chất như thể làm gì cũng sai. Từ sau khi Liễu Thần Thông chết, mỗi một chuyện mà ông ta làm đều không thể đạt được hiệu quả như mong đợi.
Liễu thị ngày càng lụi bại...
Kết quả của trận chiến ở quận Trường Minh kia là Điền An Bình bị phạt, Điền gia nhịn đau cắt thịt đền bù cho Liễu thị một lượng lớn tài nguyên. Nhưng Phù Phong - Liễu thị hoàn toàn không thiếu tài nguyên, chỉ thiếu thiên kiêu mà thôi!
Liễu Khiếu trơ mắt nhng Liêu thị tuột dốc không thể cứu vãn, từng bước một ngã xuống vực sâu. Nhưng hoàn toàn bất lực!
Ông ta chỉ biết tu hành, biết chiến đấu. Suy cho cùng Liễu lão gia tử cũng không dạy ông ta làm cách nào để chấn hưng một gia tộc.
Ổ trong một đế quốc vĩ đại như Đại Tề này, tuy ông ta có tu vi Thần Lâm, nhưng cũng như đi trên băng mỏng.
Có rất nhiều chuyện mà ông ta không dám đụng vào, cũng như rất nhiều chuyện không biết mình có thể đụng vào hay không.
Ông ta cảm thấy mệt mỏi về sự đấu đá lục đục giữa các đỉnh cấp danh môn với nhau.
Ông ta chỉ có thể đứng xem.
"Ta đến Thần Lâm", thần cũng vô dụng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad