Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1469: Tằng ký Tam Phân Hương

Chương 1469: Tằng ký Tam Phân Hương
Khương Vọng đã từng thăm Tam Phần Hương Khí Lâu rất nhiều lần.
Từ Trang quốc đến Hòa quốc, rồi lại đến Tề quốc, từ thành Lâm Truy đến thành Thiên Phủ, Tam Phần Hương Khí Lâu trang hoàng luôn chứa đựng phong tình bản địa mà vẫn giữ được đặc sắc của mình.
Điều này cho thế, tâm tư và thực lực người đứng sau chắc chắn không hề tầm thường.
"Ta vẫn tự hỏi sao hôm nay lại thấy hỉ thước kêu vang, thì ra Khương đại nhân muốn tới"
Khương Vọng vừa bước vào trong lầu, một tú bà vẫn còn phong vận liền tiến lên đón.
Khác với các tú bà của thanh lâu khác quen bôi một lớp trang điểm thật đậm che đi vết nhăn, tú bà của Tam Phần Hương Khí Lâu ở thành Thiên Phủ này lại để mặt mộc, tuy không diễm sắc nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái, không ngấy chút nào.
Đương nhiên, không thể sánh với vị Đào Nương ở Ôn Ngọc Thủy Tạ kia được.
Bà ta mỉm cười nhìn Khương Vọng, không động tay động chân sờ mó thân mật mà cẩn thận giữ khoảng cách: "Ngài có thích cô nương nào chưa?"
Khương Vọng cũng chẳng buồn nghĩ sao người ta nhận ra mình nữa.
Ổ bất kỳ đâu, muốn làm ăn tốt thì việc ghi nhớ ngoại hình những kẻ tai to mặt lớn bản địa chỉ có thể coi là kiến thức cơ bản.
Hiện giờ, ở thành Thiên Phủ, nổi bật nhất là Thái Hư Vọng Lâu, Tam Phần Hương Khí Lâu này phân lâu cũng là vì đó mà tới, mà Lâu chủ của Thái Hư Vọng Lâu lại chính là Khương Vọng.
Hiện giờ, trong Tắc Hạ Học Cung, Trọng Huyền Tuân, Vương Di Ngô là tử tù trong doanh, thân là thiên kiêu nổi bật nhất trong thế hệ trẻ nước Tề, hắn không đẩy việc này cho ai hết.
Kết hợp những điều này lại, Tam Phần Hương Khí Lâu ôm chân lãnh đạo tầng cao của thành Thiên Phủ, chỉ cần có tí đầu óc thôi sẽ không thể không chú ý tới hắn.
"Ta không tìm cô nương." Khương Vọng không phí thời gian, nói ngay vào vấn đề: "Nghe nói có cao thủ từ tổng lâu nhà các ngươi tới?"
Ánh mắt tú bà chợt có mấy phần đề phòng.
Nhưng ngoài mặt vẫn cười đến là thân mật: "Chỉ là có đại nhân đến tuần sát trong lâu thôi, thuận tiện xử lý vài việc phân lâu chúng ta không xử lý được."
Lời giải thích này hợp tình hợp lý, không có gì sai quy định.
Nếu phát hiện ra có điểm gì sai quy định, Trọng Huyền Bàn đã ra tay từ trước rồi. Hắn ta sẽ không vì một chút quan hệ hợp tác này mà quấy cả mình vào trong đống phiền phức của người khác.
Khương Vọng khẽ nói: "Các ngươi đều biết rõ quy củ của Tề quốc. Ta chỉ nhắc nhở một điều, là không nên gây phiền phức cho ta và Trọng Huyền Thắng. Cao tầng tổng lâu của các ngươi tuần sát thì tuần sát, tuần sát xong thì mau chóng đi đi, đừng có lề mề ở thành Thiên Phủ. Ta nói vậy, các ngươi có hiểu không?"
"Đương nhiên rồi." Thái độ của tú bà rất dễ chịu: "Chúng ta đến thiên hạ của các ngài làm ăn, có thể làm được lâu dài đều vì biết giữ quy củ. Ngài cứ việc yên tâm"
Đồng thời, lời này cũng có ý tứ ám chỉ thực lực của Tam Phần Hương Khí Lâu.
Nhưng điều này cũng không quan trọng, Khương Vọng cũng chỉ định đến cảnh cáo một chút mà thôi.
Đã đạt được mục đích, giờ không còn việc gì để ở lại nữa.
Hắn bèn xoay người rời đi: "Được rồi, không quấy rây việc làm ăn của các ngươi nữa."
Da mặt hắn không đủ dày để nói chuyện tính toán sổ sách vào lúc này...
"Ôi, Khương công tử, chờ một lát" Tú bà bỗng nhiên gọi.
Khương Vọng quay đầu lại.
"Đông gia của chúng ta muốn gặp ngài" Tú bà nói.
"Không cần" Khương Vọng lập tức từ chối.
Hiển nhiên tú bà không lường tới cầu trả lời này, khá kinh ngạc nói: "Ngài hiểu lầm rồi, không phải đông gia của phân lâu chúng ta, mà là Thiên Hương đại nhân của tổng lâu"
Theo như bà ta thấy, Thiên Hương, Tâm Hương của bản tông ai nấy đều là tuyệt sắc nhân gian, không có nam nhân nào không động tâm, từ đông đến tây, đếm không xuể ong bướm rải tiền như nước chỉ để được gặp mỹ nhân một lần. Khương Vọng này từ chối như thế chắc chắn là không biết ai muốn gặp mình.
Nhưng với Khương Vọng mà nói, dù là hương gì gì hắn cũng sẽ không nhận, cũng không thấy có gì cần phải liên hệ.
Thiên kiêu Tề quốc, nhân vật có chí tới Quan Hà Đài thi triển tài năng vì nước, lại tiếp xúc với lãnh đạo cao tầng của một tông môn chư quóc là có tâm tư gì? Chê mình đã có căn cơ quá vững chắc, rất được tin tưởng ở Tề sao?
Khương Vọng cũng không muốn tỏ ra quá lạnh lùng, chỉ ấm giọng cười cười nói: "Chủ yếu là do tục sự quấn thân, không có thời gian. Vậy hôm nay cứ thế đã nhé"
Tú bà là một người thức thời, đương nhiên không ép hắn nữa, bèn thi lễ chào: "Xin đi thong thả."
Khương Vọng nhấc chân muốn đi ngay, nhưng chợt nhớ ra một chuyện lại dừng lại hỏi: "Đúng rồi, Tam Phần Hương Khí Lâu của các ngươi có phân lâu trải rộng khắp thiên hạ, chắc hẳn năng lực tình báo là số một số hai, có biết Bạch Cốt Đạo không?"
Nữ nhân kia của Bạch Cốt Đạo đã từng gửi thân tại Tam Phần Hương Khí Lâu của Trang quốc...
"Đại nhân nói đùa rồi." Tú bà cười nói: "Chúng ta giữ bổn phận làm ăn, cẩn trọng tuân theo quy củ, xưa nay không có liên quan gì tới tông môn giáo phái gì hết."
Xem thái độ của bà ta, chắc chắn biết Bạch Cốt Đạo là tổ chức gì.
Khương Vọng cũng không để ý tới lời bà ta nói, chỉ lấy ra một thối nguyên thạch thả lên tay bà ta, dặn dò: "Có tin tức gì của Bạch Cốt Đạo thì tới Thái Hư Vọng Lâu liên hệ với người của thương hội Đức Thịnh. Sẽ căn cứ vào chất lượng tin tức để tính tiền, chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi. Đây là tiền đặt cọc"
Không đợi nàng nói gì, hắn liền rời đi.
Cũng không phải vì hắn cảm thấy Tam Phần Hương Khí Lâu có cấu kết gì với Bạch Cốt Đạo, chỉ là ôm tâm lý cầu may tiện thể hỏi thôi.
Bạch Cốt Đạo còn có một số dư nghiệt tồn tại, trước kia ốc còn không mang nổi mình ốc, hiện giờ xem như cũng chậm rãi kinh doanh được chút ít rồi, đã đến lúc đi tìm bọn chúng.
Khi hắn quay lại phòng trà, Trọng Huyền Thắng còn chưa uống xong một bình trà.
"Nhanh vậy sao?" Hắn ta cố ý cười hỏi.
Khương Vọng không để ý tới tên khốn này, hiện giờ tên mập này cũng đã ăn mỡ đã nghiền rồi, mấy nơi như Tam Phần Hương Khí Lâu đến rồi chẳng buồn đến lần nữa.
Hắn chỉ đáp: "Ta dã cảnh cáo rồi, ta thấy, nếu bọn họ tỉnh táo chắc sẽ không làm điều ngu xuẩn"
Trọng Huyền Thắng muốn nói thêm mấy lời đùa cợt nữa, nhưng ánh mắt đảo qua Thập Tứ đứng lặng như pho tượng một bên lại thôi, lạnh nhạt nói: "Tốt nhất là nên tỉnh táo. Nói lại cũng thật xui, trước kia Tam Phần Hương Khí Lâu này vẫn luôn thành thật, nhưng ta vừa hợp tác một cái, bọn họ liền xảy ra biến hóa"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad