Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2860 - Đi sứ phương bắc (2)



Chương 2860 - Đi sứ phương bắc (2)




Chương 2860: Đi sứ phương bắc (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thế gian rộng lớn, lịch sử mênh mông.
Biết bao hào kiệt như sao băng lướt qua trong chớp mắt, lại có bao nhiêu người có thể luôn tỏa sáng như ánh mặt trời?
Khương Vọng thuận miệng nói: “Nơi này có chút hỗn loạn, các ngươi nên chú ý hơn một chút.”
“Hầu gia yên tâm.” Kiều Lâm nói: “Mạt tướng đã sớm sắp xếp rồi, các huynh đệ đều rất nhạy bén.”
Khương Vọng lại nói: “Có duệ sĩ Thiên Phúc quân làm nghi trượng, có lẽ cũng không có mấy kẻ không có mắt đến quấy rầy.”
Kiều Lâm đương nhiên cảm thấy rất vinh dự.
Vui tươi hớn hở nói: “Đúng vậy! Đội ngũ đế quốc Đại Tề của chúng ta đặc biệt phái đi, đám người xấu đó… cũng không dám đến làm phiền. Mạt tướng đảm bảo xung quanh xa giá của ngài một giọt nước cũng không lọt, khiến cho một con ruồi cũng chẳng thể bay qua, ngài cứ an tâm tu luyện!”
Lời còn chưa dứt, bỗng có một giọng nói vang lên…
“Hư Trạch Minh của Thái Hư môn, xin gặp sứ giả Thái hư Khương Vọng!”
Gọi là sứ giả Thái Hư, chứ không phải là Võ An hầu Tề quốc.
Khương Vọng từ trong xe ngựa nhìn ra, thấy là một nam tử có dáng vẻ thiếu niên, mặc đạo bào âm dương, dáng người đứng thẳng, đứng trước đoàn xe.
Cùng với Hư Trạch Phủ giữ tín vật của vọng lâu Thái Hư mà Khương Vọng đã từng gặp, dáng vẻ mặc dù khác nhau, nhưng tên chỉ khác một chữ, quả thật là sư huynh đệ cùng thế hệ.
Người kia khí thế hùng hồn, sâu không lường được, rất có thể thể hiện nội tình phái Thái Hư.
Khương Vọng khoát khoát tay, ý bảo không cần đề phòng, cất cao giọng nói: “Xin mời đạo trưởng vào trong xe nói chuyện.”
Hư Trạch Minh cũng không khách khí, vừa nhấc bước lên, liền chen vào trong xe.
So với Hư Trạch Phủ thong dong ôn hòa, y hiển nhiên sắc bén hơn nhiều.
Ngồi đối diện với Khương Vọng trong xe ngựa, lại khoát tay, trước tiên thả màn xe xuống, hơn nữa còn cách âm, lộ vẻ muốn thương lượng chuyện cơ mật.
Khương Vọng không tỏ vẻ gì nhấc bình trà, rót hai chén trà, hỏi: “Không biết đạo trưởng Hư Trạch Phủ, có quan hệ thế nào với các hạ?”
“Y là sư huynh của ta.” Hư Trạch Minh đại khái cũng không muốn nhắc tới Hư Trạch Phủ, chỉ thuận miệng trả lời một câu, liền nói: “Sau này ta sẽ là người liên lạc với ngươi về các công việc liên quan đến Thái Hư Huyễn Cảnh.”
Khương Vọng hỏi: “Đạo trưởng Hư Trạch Phủ có chuyện gì sao?”
Hư Trạch Minh nhìn hắn một cái: “Thực ra, người nào liên lạc với ngươi, đều không ảnh hưởng gì đến ngươi.”
“Coi như là quan tâm đến lão bằng hữu một chút mà thôi.” Khương Vọng cười nói.
Hư Trạch Minh nói: “Y lúc sáng tạo đạo thuật bị phản phệ, hiện tại còn đang dưỡng thương, không đến dăm ba năm thì sẽ không xuất quan.”
“Vậy sao” Khương Vọng ngồi yên, trên mặt vẫn giữ nụ cười mỉm: “Bổn hầu nhớ rằng, lúc câu thông với Trạch Phủ tiên sinh, vẫn chưa nói đến công việc sau đó. Bổn hầu ra sức, ra tài liệu, ra địa điểm, dựng lên Thái Hư vọng lâu, cho nên có quyền sở hữu, không hơn. Không biết đạo trưởng hôm nay đến thăm, là vì chuyện gì?”
Hư Trạch Minh cũng cảm nhận được thái độ xa cách của Khương Vọng, rất chân thành nói: “Khương Vọng, xin tin tưởng ta tuyệt đối không có ác ý đối với ngươi. Thái Hư Huyễn Cảnh là tạo vật vĩ đại nhất hiện tại, là thứ ra đời vì tương lai huy hoàng của nhân tộc. Một ngày nào đó, nó nhất định có thể thực hiện lý tưởng rực rỡ. Ngươi là sứ giả Thái Hư, giống như chúng ta, đều là một phần của sự vĩ đại này. Chúng ta cần phải đoàn kết một lòng, cùng nỗ lực vì nhân tộc.”
Khương Vọng cười khẽ: “Ta hoàn toàn tán thành sự vĩ đại của Thái Hư Huyễn Cảnh, chỉ là Hư tiên sinh, ngươi vẫn chưa nói lần này đến tìm ta vì chuyện gì.
Lần này ta phụng mệnh đi sứ thảo nguyên, có lẽ không có quá nhiều thời gian để trì hoãn.”
Hư Trạch Minh liền nói: “Thái Hư Huyễn Cảnh phát triển đến hiện tại, mỗi ngày đều có một lượng lớn tu sĩ gia nhập, phạm vi bao trùm hầu như toàn bộ các nước…
Cũng không thể tránh khỏi xuất hiện nhiều vấn đề. Ví dụ như có một số người không nên tham gia, tham gia vào; ví dụ như có người thông qua thần thông đặc thù, nhiễu loạn quy tắc của Thái Hư Huyễn Cảnh; ví dụ như có một số người không hề thông qua Thái Hư vọng lâu hoặc là Nguyệt Thược để gia nhập, mà dùng những phương thức khác thường. Những hành vi này, đều sẽ ảnh hưởng đến sự ổn định của Thái Hư Huyễn Cảnh, khiến cho công việc của chúng ta, tăng thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết. Trong thời gian dài, sẽ ảnh hưởng đến sự vận hành khỏe mạnh của Thái Hư Huyễn Cảnh, ảnh hưởng đến tương lai nhân tộc.”
Đây quả là một người quen nói lời lớn lao.
Theo lịch sử, người như vậy thường cũng rất nguy hiểm.
“Cho nên?” Khương Vọng hỏi.
Hư Trạch Minh ngồi cẩn thận, giọng nói cũng rất chân thành: “Phái Thái Hư chúng ta căn cứ công chính tuyệt đối, nguyên tắc trung lập tuyệt đối, không hề can thiệp quá nhiều đến Thái Hư Huyễn Cảnh. Trước mắt, chúng ta hy vọng, có thể xúc tiến những người tham gia Thái Hư Huyễn Cảnh, tự mình giải quyết những vấn đề này.”
Khương Vọng như có điều suy nghĩ: “Giải quyết như thế nào?”
“Trước mắt, kế hoạch của chúng ta là như vậy, sứ giả cũng có thể hỗ trợ tham khảo một chút, đưa ra ý kiến của ngươi.” Hư Trạch Minh nói: “Chúng ta hy vọng tạo ra một Thái Hư quyển trục, có thể đem một số vấn đề xảy ra trong lúc vận hành Thái Hư Huyễn Cảnh, một số phiền toái, cùng với một số người gây phiền toái đều viết lên đó. Dùng hình thức treo giải, ban bố nhiệm vụ cho toàn bộ những người tham gia Thái Hư Huyễn Cảnh, dùng thứ này để đạt thành một vòng tuần hoàn tự trị khỏe mạnh cho Thái Hư Huyễn Cảnh. Mọi việc kia trở thành chuyện cá nhân, chúng ta không can thiệp vào.”
“Nghe rất không tồi.” Khương Vọng nói: “Vậy tại sao các ngươi lại không làm vậy?”
“Bởi vì không phải ai cũng giống như sứ giả, có hiểu biết tỉnh táo về Thái Hư Huyễn Cảnh, biết được ý nghĩa vĩ đại của nó.” Hư Trạch Minh nói: “Thái Hư Huyễn Cảnh hoạt động, cần các đại thế lực trong thiên hạ tiến hành giám sát. Chúng ta nếu muốn làm bất cứ điều chỉnh gì, đều cần phải có sự cho phép của phần lớn thế lực. Cũng bao gồm việc tạo ra Thái Hư quyển trục.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad