Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1938: Cách rèm hai đời

Chương 1938: Cách rèm hai đời
Người ‘sư tỷ’ hiện tại còn không biết tên kia đứng ở vị trí cạnh cửa, nói chuyện với ‘Ngọc Chân’ ở đằng sau rèm trướng.
Giọng nói rất là ôn nhu: “Nói cái gì vất vả hay không vất vả, chẳng qua là làm việc mà bản thân có thể làm…”
Cô ta dừng một lát, nói: “Ngươi nhập môn chắc đã hơn một năm đúng không? Sư tỷ đối xử với ngươi như thế nào?”
“Tất nhiên là sư tỷ đối xử với ta rất tốt.”
Ngọc Chân nói.
“Ta đối xử tốt với ngươi, là bởi vì thật sự coi ngươi như người trong nhà. Tuy rằng ngươi nhập môn muộn, nhưng từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy ngươi thì ta đã cảm thấy ngươi rất gần gũi.”
Giọng nữ cạnh cửa nói: “Sư phụ yêu cầu ngươi đi du lịch nhiều, nuôi thả ngươi ở bên ngoài, tất nhiên là ngài có suy xét riêng. Ngươi chớ có cảm thấy ngài ấy không yêu thương ngươi.”
“Sư tỷ, ta biết rồi...”
Cái người tên Ngọc Chân ôn hòa điềm đạm ở trước mặt sư tỷ này là một mặt khác của Diệu Ngọc mà Khương Vọng chưa bao giờ nhìn thấy.
Nàng thực sự dịu ngoan như thế sao? Thậm chí hơi ngượng ngùng nội hướng?
Nữ nhân này giống như một câu đố không có lời giải, lại có trăm ngàn loại biến hóa, thấy càng nhiều, ngược lại càng không biết dáng vẻ của nàng là gì.
“Đúng rồi.”
Sư tỷ kia nói: “Tháng trước ta bảo Vân Vân hỗ trợ mang ngươi đi Quan Hà Đài, nàng không có thể hiện tính xấu của công chúa chứ?”
“Không có, công chúa Vân Vân rất dễ tính, giúp ta lẩn tránh không ít phiền toái.”
Ngọc Chân đằng sau rèm trướng nói: “Cảm ơn Ngọc Hoa sư tỷ giúp ta lấy được cơ hội này.”
Cứ việc biết nàng đã sử dụng biện pháp che giấu, Khương Vọng vẫn là tận lực khống chế chính mình không chế tạo ra bất kỳ tiếng động gì. Đương nhiên, dựa vào trạng thái thân thể hiện tại của hắn, ngoại trừ há mồm kêu một câu, cũng rất khó chế tạo ra tiếng động gì.
Hắn chỉ là yên lặng nghĩ đến... Thì ra vị sư tỷ này của Diệu Ngọc tên là Ngọc Hoa.
Ngọc Chân, Ngọc Hoa... Áo tăng... Am...
Chẳng lẽ nơi này thật là một cái am ni cô?
Hơn nữa... Lúc Hoàng Hà Hội diễn ra, Diệu Ngọc thế mà đi Quan Hà Đài sao?
Khương Vọng nhớ tới, khi Hoàng Hà Hội vừa mới kết thúc, lúc hắn chào hỏi với Triệu Nhữ Thành đã nhìn thấy nữ ni mặc áo choàng bên cạnh Hách Liên Vân Vân... Nhất thời ngẩn ngơ.
Dường như Ngọc Hoa nở nụ cười: “Sư tỷ sư muội nhà mình, cần gì nói cảm ơn? Nhưng thật ra sư tỷ đã quên hỏi ngươi... Ngươi cảm thấy giới Hoàng Hà Hội này thế nào?”
Ngọc Chân cố ý bĩu môi: “Chẳng ra gì. Thời đại không có anh hùng, để cho nhãi ranh thành danh!”
“Ồ.”
Ngọc Hoa có chút kinh ngạc: “Không phải nói Thái Ngu chân nhân của Đại La Sơn trở thành chân nhân trẻ tuổi nhất trong lịch sự hay sao?”
“Ta nói là một quán quân khác.”
Ngọc Chân nói.
“Khương Vọng à! Cũng đúng...”
Ngọc Hoa nói: “Mới đoạt giải nhất không bao lâu đã bị Cảnh quốc truy nã, nói là có hiềm nghi cấu kết với Ma tộc. Những quốc gia bá chủ này cũng thật là dơ bẩn, vì tranh giành chức quán quân, cái gì cũng làm được. Chẳng trách năm đó Hà Quan tán nhân nói tệ đoan lớn nhất của thể chế quốc gia là bầu không khí xã hội xuống dốc.”
Người gọi là Hà Quan tán nhân này, không rõ tên thật, không thể tìm được xuất thân. Tự xưng là Hà Quan tán nhân, cho nên người đời cũng gọi như thế.
Là một vị cường giả tuyệt đỉnh vô cùng đặc thù trong lịch sử tu hành, đã từng kiên quyết phản đối thể chế quốc gia thi hành ở hiện thế, sau này cuối cùng là không thể chống cự được sóng triều thời đại, lánh đời biến mất.
“Việc thông ma chẳng qua là Cảnh quốc bịa đặt ra để đả kích đối thủ, chẳng có gì đáng tin.”
Ngọc Chân nằm nghiêng dựa vào đầu giường, nói: “Chẳng qua quán quân trận Nội Phủ kia… cũng quả thật khó có thể khiến người khác tin phục.”
“Sao lại nói thế?”
Ngọc Hoa ngạc nhiên nói: “Ta nhớ rõ mọi người đều nói trình độ xuất sắc của Hoàng Hà Hội lần này có thể xếp thứ tự hàng đầu trong lịch sử… Tại sao quán quân trận Nội Phủ thế mà không thể khiến người khác tin phục?”
Khương Vọng chậc lưỡi trong lòng. Nữ ni tên Ngọc Hoa này, rõ ràng rất hiểu biết tình hình Hoàng Hà Hội lần này, còn cố ý hỏi câu này, chẳng phải để nhắc nhở việc nàng hỗ trợ lấy được vị trí ngồi xem hay sao? Này cũng quá lộ liễu!
“Lực chiến đấu cũng tàm tạm, chỉ là khuôn mặt không tốt.”
Ngọc Chân giọng điệu tiếc nuối, nói: “Tai con dơi, mũi con lợn, miệng méo, mặt rỗ… Miễn bàn xấu xí cỡ nào!”
“...”
Ngọc Hoa đứng cách một cái rèm trướng nói năng thận trọng: “Sư muội, chúng ta không thể trông mặt mà bắt hình dong. Hoàng Hà Hội là cuộc đấu giữa các thiên kiêu, nơi biểu hiện tài hoa, không phải cuộc thi tuyển người đẹp. Nếu Khương Vọng kia có thể đoạt được chức quán quân, cho dù thật sự trông giống con heo, vậy cũng là tuyệt thế thiên kiêu.”
Khương Vọng: “...”
Ngài có thể đừng an ủi hay không? Vốn dĩ ta còn chưa tức giận lắm!
“Sư tỷ nói đúng, Ngọc Chân thụ giáo.”
Ngọc Chân như có như không mà liếc nhìn Khương Vọng đang nằm bên cạnh một cái, trong miệng nói: “Như vậy, sư tỷ đêm khuya đến thăm, rốt cuộc là ngươi muốn nói cái gì đâu?”
Quả thật cũng đã nói vòng vo rất lâu...
“Vậy sư tỷ cũng không khách sáo với ngươi.”
Ngọc Hoa rốt cuộc nói: “Thủ tọa của Diệu Hữu Trai Đường đột phá Động Chân thất bại, Uẩn Thần Điện bất hạnh băng giải... Đã không còn nhiều thời gian sống. Vị trí thủ tọa của Diệu Hữu Trai Đường cũng để trống. Sư tỷ khổ tu không nghỉ nhiều năm như vậy, có lòng làm chút việc cho tông môn...”
Nói đến nơi đây, ý tứ cũng đã rất rõ ràng.
“Sư tỷ.”
Ngọc Chân im lặng một lát, chậm rãi nói: “Tẩy Nguyệt Am có tổng cộng ba thủ tọa ba trai đường lớn, mỗi một vị trí đều rất quan trọng. Xét về kinh nghiệm, địa vị, Ngọc Chân mới nhập môn không lâu. Xét về tu vi, chẳng qua mới tới Ngoại Lâu Cảnh; kinh Phật không tinh thông, sư pháp cũng không thông thạo. Nào có quyền lực phát biểu trong chuyện này?”
Thì ra nơi này lại là Tẩy Nguyệt Am!
Nơi tập trung Phật tông khắp thiên hạ!
Tẩy Nguyệt Am được gọi là thiên hạ đệ nhất am, địa vị hiện giờ ở Phật môn đại khái chỉ dưới Huyền Không Tự, Tu Di Sơn.
Nghi hoặc nấn ná hồi lâu ở trong lòng Khương Vọng cuối cùng đã có đáp án.
Khó trách Diệu Ngọc dám giấu hắn ở chỗ này. Cho dù người của Cảnh quốc lục soát khắp thiên hạ, cũng không có khả năng ép cho bực thế lực lớn như Tẩy Nguyệt Am mở rộng cửa lớn.
Chỉ là...
Vì sao Diệu Ngọc vào Tẩy Nguyệt Am? Hơn nữa nghe có vẻ vẫn là đệ tử nòng cốt, thân phận rất là quan trọng.
Đại diện cho Phật tông cả thiên hạ mà chẳng lẽ không tra ra được xuất thân tà giáo của nàng, không rõ lai lịch của nàng sao?
Khương Vọng yên lặng nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad