Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3521. Quả thực là soi sáng thế gian!



Chương 3521. Quả thực là soi sáng thế gian!




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bởi vì tốc độ cực hạn này cũng tự hại thân cho nên mãi cho đến khi xông tới Thần Sơn, nhảy lên Thiên Yêu Pháp Đàn, Bất Lão Ngọc Châu mới làm cho vết nứt dày đặc trên người hắn nhanh chóng khép lại.
Máu tươi nhỏ xuống dọc đường là một đường tuyến phân cắt sơn đài.
Máu nhuộm Thiên Yêu Pháp Đàn!
Trên Thiên Yêu Pháp Đàn, chư thần đốt thân đứng nghiêm, ngưỡng vọng thân thể thần vương, lẳng lặng chờ đợi một vị tôn thần vô thượng sinh ra.
Thần hỏa phủ kín pháp đàn, như một đóa hoa diễm lệ nở rộ.
Máu của Khương Vọng vẫn còn nhỏ xuống lửa, khiến ánh lửa trông đẹp khôn tả, màu máu càng thêm lộng lẫy.
Hắn vung Như Ý Tiên Y nhuốm máu lên, như một con chim tự do tung bay, phi tới đỉnh đồng được thân thể của Vũ Trinh Đại tổ luyện hóa thành.
Tay trái rung Tri Văn Chuông, tay phải rút kiếm chĩa lên trời.
Trong thế giới Thần Tiêu vốn không thấy trăng sao nhật nguyệt.
Nhưng lúc đó, trong dòng sông thời gian, ánh sáng dập dờn, chợt xuất hiện hình ảnh thất tinh bắc đẩu.
Bảy ngôi sao sáng chói với sức mạnh to lớn này nối liền với nhau thông qua tinh lộ, chuyển động nhẹ nhàng trong vầng sáng thời gian, nhích dần về phía Bắc.
Từ đó, thế giới Thần Tiêu có chính Bắc. Có phương hướng neo giữ chư thiên vạn giới.
Đuôi Bắc Đẩu chỉ về Bắc, thiên hạ vào đông.
Trong hình ảnh chiếu lên bầu trời của thế giới Thần Tiêu, bầu trời phía trên nơi Nguyên Hi Đại Đế và Vũ Trinh Đại Tổ ngồi đối diện luận đạo, chợt có một bông tuyết rơi xuống.
Khương Vọng… rung chuông tìm vật cũ, giương kiếm chỉ siêu thoát!
Khuyển Ứng Dương nổi cơn thịnh nổ đuổi theo tới ngoài Thần Sơn đã kinh ngạc không nói nên lời.
Dạ Bồ Tát biến thành từ tin trùng cũng trố mắt á khẩu.
Linh Hi Hoa chấn động tới độ mất hết khả năng ngôn ngữ, xương cốt toàn thân bủn rủn mềm nhũn!
Đúng lúc này, sắc trời do Khuyển Ứng Dương hấp thu và phóng thích đã quay về thế giới này, Thần Sơn rộng lớn trở nên sáng tỏ theo.
Sơn đài, Thiên Yêu Pháp Đàn, đỉnh đồng, hai tồn tại vĩ đại đối mặt luận đạo trong dòng sông thời gian, cùng Khương Vọng đẫm máu bay cao, vẽ thành một bức họa ấn tượng mãnh liệt.
Như thể thời gian đã qua rất lâu, lại có vẻ như chỉ mới một cái chớp mắt.
Dòng sông thời gian phản chiếu trên bầu trời.
Bóng người thân khoác áo trắng, đầu đội mũ bạch ngọc, lúc ẩn lúc hiện rồi biến mất.
Thân ảnh uy nghiêm với mũ miện rũ xuống lắc đầu, thở dài, đứng dậy rời khỏi dòng sông thời gian.
Không ai nói rõ được một kiếm này của Khương Vọng rốt cuộc có ảnh hưởng gì.
Nhưng Sài A Tứ vĩnh viễn không thể nào quên được một kiếm này.
Quả thực là soi sáng thế gian!
Hai vị tồn tại vĩ đại luận đạo, chẳng lẽ lại bị Khương Vọng phá đám?
Linh Hi Hoa trố mắt nhìn, không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.
Bản thân Khương Vọng cũng cảm thấy mông lung.
Bởi vì Tri Văn Chuông mà hắn ký thác hi vọng chưa thể kết nối với đường cũ của Vũ Trinh. Mà một kiếm đạo đồ mà hắn dốc hết sức lực lại khuấy cho tuyết bay đầy trời, khiến không khí trở nên rét lạnh.
Chẳng lẽ kiếm của mình lại thấy sự có thể quấy động dòng sông thời gian, phá hỏng bày bố của kẻ siêu thoát?
Mặc dù mũi kiếm của hắn cũng chẳng có cảm giác gì.
Nhưng hình bóng đại diện cho Vũ Trinh thật sự đã biến mất.
Mà hình bóng uy nghiêm đội mũ miện rủ châu kia lại một mình bước ra khỏi dòng sông thời gian, bước lên trời cao.
Trong quá trình bước lên trời này, ông ta và dòng sông thời gian chiếu rọi trên bầu trời sau lưng ông ta đều dần tan biến trong ánh sáng dập dờn.
Chỉ để lại một âm thanh lãng đãng: “Vô thượng tôn thần, không phải điều hắn mong muốn.”
Sau đó là một tiếng thở dài.
“Vũ Trinh không muốn.”
Ngay cả tiếng thở dài này cũng ngày một xa dần, từ từ biến mất.
Không muốn?
Kế hoạch của Nguyên Hi Đại Đế kéo dài cả vạn năm mới cầu được một cơ hội này, để Vũ Trinh Đại Tổ có một cơ hội như vậy, có thể trở lại siêu thoát, trở lại thời hoàng kim vĩ đại, viết tiếp một thiên truyền kỳ.
Cho dù như vậy…
Vũ Trinh vẫn không muốn?
Mỗi người ở đây, ai cũng mang thân phận cao quý, ai cũng có toan tính riêng, không có ai là Vũ Trinh, cho nên cũng không có ai hiểu được quyết định của Vũ Trinh.
Nhưng linh hồn của Vũ Trinh Đại Tổ và tàn niệm của Nguyên Hi Đại Đế đều đã biến mất. Tồn tại vĩ đại như bọn họ, thuận tâm mà đi chính là cái lý của đại đạo, quả thực không cần ai thấu hiểu.
Nhưng Vạn Thần Hải làm sao bây giờ?
Thân thể Thần Vương này làm sao bây giờ?
Kế hoạch vạn năm và bao nỗ lực của Phong Thần Đài, phải thu lưới như thế nào? Chẳng lẽ đều là công dã tràng?
Huyền Nam Công bất chấp tất cả đụng độ chính diện với Hổ Thái Tuế và thành Ma Vân tại thế giới Thần Tiêu, lại lấy chủ niệm điều khiển Xích Hỏa Tượng Thần thả người vào đỉnh, dấy lên thần hỏa trong pháp đàn. Lại phân niệm chư thần bày trận, tụng niệm “Đại Yêu Càn Pháp Thần Chiếu Thư”, đúc nên thân thể chí tôn chí quý.
Có thể nói đã dốc hết sức lực, chỉ chờ linh hồn Vũ Trinh Đại Tổ trở về, sau đó sẽ hoàn thành sự nghiệp vĩ đại vô thượng. Ông ta cũng có thể nhìn thấy đạo đồ vô thượng.
Hiện tại thân thể Thần Vương còn chưa tạo xong, Vũ Trinh Đại Tổ lại… không tới?
Vạn Thần Hải cuồn cuộn mấy vạn năm chẳng được gì, Nguyên Hi Đại Đế cũng không có kế hoạch nào khác!
Ngươi thay mệnh trẫm, ngươi thay mệnh trẫm!
Kẻ khác không hiểu được bốn chữ trên thân đỉnh kia, nhưng Huyền Nam Công cai quản Phong Thần Đài, biết rất nhiều cơ mật lịch sử, hiểu rất rõ ý nghĩa của những chữ này.
Năm đó Nguyên Hi Đại Đế bị thương nặng, muốn thoái vị nhường chức cho Vũ Trinh Đại Tổ.
Vũ Trinh Đại Tổ nói, Yêu tộc hôm nay, Vũ Trinh thành Đế kém xa Nguyên Hi trường thọ, cho nên lấy thọ nguyên hoán đổi.
Nghĩ đến Nguyên Hi Đại Đế cũng canh cánh trong lòng, mới lấy Phong Thần Đài ra sắp đặt kế hoạch, đưa người kia trở về.
Thậm chí Thiên Yêu Pháp Đàn này cũng do Nguyên Hi Đại Đế một tay phá hủy sau khi hoàn thành sứ mệnh. Khắc bốn chữ “Ngươi thay mệnh Trẫm” này xuống thân đỉnh là vì muốn nhiều năm sau, ông ta và Vũ Trinh Đại Tổ không ai nợ ai.
Thế nhưng Nguyên Hi Đại Đế của ta, mặc dù ngài hùng tài đại lược, bễ nghễ chư thiên, nhưng chuyện lớn như thế này, ngài không thể hỏi ý kiến Vũ Trinh Đại Tổ trước một tiếng sao?
Chuyện đã đến ngay trước mắt rồi, mới biết người ta không muốn.
Sớm biết như vậy, chẳng bằng nể mặt Hổ Thái Tuế một tí còn hơn giờ này tan nát giấc mộng hoàng lương. Hết chương 3521.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad