Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3734. Chương 3734

Chương 3734. Chương 3734



Chương 3734. Chương 3734




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm rầm rầm rầm!
Một quả cầu sét màu tím sậm kinh khủng, bên trong có điện tương (1) di động, đột nhiên xuất hiện trên trời cao, ánh chớp nháy mắt lan tràn mấy trăm dặm —— rồi nháy mắt dập tắt.
(1) Điện tương, Plasma: hay còn gọi là ly tử thể, một trong bốn trạng thái cơ bản của vật chất.
Đối ứng với nó, là một con mắt dọc sọc nghiêng, màu trắng lẫn đen, đồng tử màu máu, chậm rãi khép kín ở nơi sâu nhất trong hải vực.
Ánh chớp đột nhiên lóe lên rồi đột nhiên tắt, chiếu sáng vùng biển này nhưng chưa thể chiếu xuyên suốt đáy biển đen nhánh, đương nhiên cũng chưa thể soi rõ toàn bộ thân hình của con thú khổng lồ lớn như núi này.
Nhưng nước biển đã sáng.
Có thể nhìn thấy giữa tảo biển chập chờn, mỹ lệ san hô, và một đám hải thú nho nhỏ, trắng nõn, vừa leo ra từ trong cơ thể mẹ không lâu, đang cởi đi nhau thai, vui vẻ bơi lội.
Những vật nhỏ tạm thời chỉ có thể lấy thú làm tên này, còn chưa sinh ra linh trí, cũng còn chưa biết, sự bình tĩnh chỉ là ngẫu nhiên, nguy hiểm mới là chân tướng của biển cả.
Yên lặng hóa giải kinh lôi diệt thế ngay vào lúc nó mới phát sinh, sức mạnh to lớn như thế đã vượt qua sự lý giải của cường giả bình thường.
Cho dù là con thú khổng lồ nằm đáy biển này, cũng không thể không nhắm một con mắt mỏi mệt lại.
Cường giả Hải tộc bị Nhân tộc đặt tên “Vạn Đồng”, vốn tên là “Cao Giai”, đương nhiên là có chuyện hắn ta muốn làm.
Mà chuyện này cũng quả thực không cần “Trò chuyện đôi chút” với một tu sĩ Động Chân, dù cho người này… Tên là Điền An Bình.
Dù cho người này là cấm kỵ khiến rất nhiều người nói năng thận trọng.
Dù cho trên thực tế người này đã nhìn trộm được một chút gì đó, thì cũng không còn quan trọng nữa.
Hắn ta tọa trấn trên vòng xoáy vĩnh ám lớn nhất mà Hải tộc phát hiện ra trong gần vạn năm qua, kéo dài sự phồn vinh của vùng biển này, nhìn chăm chú vào mỗi một Hải tộc trưởng thành.
Bị căm hận, bị thù ghét, cũng bị sợ hãi, được tôn kính.
Không có điều gì có thể trốn được ánh mắt của hắn ta, dưới ánh nhìn chăm chú của hắn ta, không phải Động Chân thì không thể tàng hình, không phải Diễn Đạo thì không thể hạ cờ.
Hải chủ bản tướng là sáng tạo vĩ đại nhất của Long tộc sau khi lui đến biển cả, hai chữ “Hải Chủ” mang ý nghĩa vô cùng vinh quang, cũng chính là đẳng cấp Thiên quốc của Cao Giai hắn ta.
Hắn ta nâng toàn thể Hải tộc, hoàn thành việc diễn hóa Hải Chủ bản tướng đến phương diện thần hồn, mà mục đích cuối cùng là tìm kiếm bước nhảy vọt về bản chất cho tộc đàn. Để “Hải Chủ” không còn là một danh xưng, khiến dù là Hải tộc vừa sinh ra, cũng có thể trở thành chúa tể chân chính của biển cả.
Hắn ta còn muốn lấp đầy tất cả vòng xoáy vĩnh ám, cắt đứt tất cả sóng thần mai táng linh hồn, để kinh lôi diệt thế không còn rít gào trên biển cả nữa…
Việc hắn ta muốn làm quá nhiều, trách nhiệm hắn ta gánh quá nặng.
Mỗi một giây đều có tin tức tính đến con số trăm vạn cần phải xử lý, bản thân Điền An Bình, bao gồm những gì Điền An Bình nhìn thấy, đều đã không quan trọng.
Hiện tại chính là thời khắc quan trọng nhất.
Thời khắc quan trọng nhất…
Dù có chuẩn bị nhiều hơn nữa đều cảm thấy còn chưa đủ, bài trừ tất cả các tai hoạ ngầm đã biết, mà vẫn còn bất an.
Nhưng thế gian há có cách nào vẹn toàn đâu?
Nhất là khi đánh trận cùng Nhân tộc!
Việc có thể làm đều đã làm, Hải tộc không thể dừng bước nữa, mà hắn ta cũng đã nâng quá nhiều năm rồi!
Ngay vào lúc này.
Đây có lẽ là thời điểm tốt nhất, cũng không đáng kể nếu nó là xấu nhất.
Cao Giai lấy mắt làm vảy, khi mở mắt chiếu sáng biển cả.
Giờ phút này hai con mắt nhắm lại, chìm trong vực sâu tăm tối.


Nếu nói trận chiến tranh này ảnh hưởng đến ván cờ Siêu Thoát Triều Thương Ngô kiếm đối đầu Sa Bà Long trượng, là cơn sóng dữ dội do danh tướng Tề quốc Kỳ Tiếu nhấc lên, dưới áp lực của ván cờ Thần Tiêu thiên ngoại.
Như vậy, sự chuẩn bị của Hải tộc trong cuộc chiến tranh này, vẫn phải ngược dòng tìm hiểu về ba năm trước đây, khi Nhân tộc đã phát hiện ra ánh mắt của Cao Giai.
Thậm chí có thể sớm hơn một chút, ngược dòng tìm hiểu về ngàn năm trước, mãi cho đến thời điểm Dương Quốc cực thịnh mà suy, núi sập cát chảy.
Một lần kia, quân đội Hải tộc vây Thương Ngô cảnh, khóa lại Thiên Tịnh quốc, lật úp căn cứ địa của Nhân tộc, lúc đó có tên là “Đài Kim Ô”, xông ra Mê Giới, ào ạt đánh vào duyên hải!
Các đảo duyên hải liên tiếp thất thủ, có thể nói là hải phận bấp bênh nguy hiểm…
Sau này, các danh tướng Hải tộc, cũng nhiều lần đánh giá lại trận chiến kia.
Bao gồm Đại Ngục hoàng chủ Trọng Hi, cũng nhiều lần từng hỏi chính mình ——
Nếu như lúc ấy những người quyết định của Hải tộc không phải nóng lòng trở về hiện thế, vội vã đặt chân lên bờ biển, muốn thôn tính toàn bộ duyên hải làm căn cứ địa của Hải tộc, mà tập trung vào gặm tòa Thương Ngô cảnh hoặc Thiên Tịnh quốc tiếp theo, thì tình thế chiến tranh bây giờ, sẽ khác thế nào?
Nhưng lịch sử không có nếu như.
Hiện thực chính là Hải tộc lựa chọn đại chiến lược thôn tính duyên hải, muốn chất đầy hải sào khắp duyên hải, coi Thương Ngô cảnh và Thiên Tịnh quốc như ba ba trong hũ. Không để ý tiềm lực chiến tranh của Nhân tộc, mà đánh giá cao quân tiên phong của mình.
Kết quả tu sĩ Nhân tộc một ngày xuống biển hai nghìn ba, biểu hiện ra sự ngoan cường không gì sánh kịp, vào thời khắc nước bá chủ sụp đổ, bằng sự phấn đấu tự phát của tất cả Nhân tộc, lại gắng gượng đánh Hải tộc về biển cả!
Sau đó chính là chiến tranh giằng co hàng ngàn năm, xây dựng nên thế cân bằng tạm thời ở Mê Giới như hiện giờ. Hết chương 3734.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad