Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2921 - Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (1)



Chương 2921 - Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (1)




Chương 2921 : Vạn dặm là trục ngang, vạn năm là trục dọc (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc trước ở trong ma quật thượng cổ dưới sơn mạch Ma Đô, vị ma tộc áo đen mà hắn gặp phải kia, chắc hẳn là Thất Hận Ma Quân rồi.
Không ngờ tới đó lại là một tồn tại mạnh hơn cả Thiên ma bình thường.
Khương Vọng hiện tại nhớ lại, trong lòng vẫn cảm thấy lạnh lẽo.
Lúc đó nếu không phải Vạn Giới Hoang Mộ và hiện thế quá xa nhau, nếu không phải có Quan Diễn đại sư ra tay hộ đạo, nếu không phải thi triển Xích Tâm thần thông, nếu không phải…
Thì hôm nay đã là bộ xương khô, hoặc trở thành ma rồi.
“Tám vị Ma Quân này, có liên quan gì đến bát đại ma công hay không?” Khương Vọng hỏi.
Mục quốc đóng giữ ở biên hoang nhiều năm, có hiểu biết về ma tộc sâu sắc nhất, giống như Tề quốc hiểu rõ lãnh thổ hải tộc nhất.
Đồ Hỗ hơi hơi gật đầu: “Ma Tổ tự mình sáng lập nên bát đại ma công, coi đây là truyền thừa tối cao của ma tộc, năm xưa ma tộc chính là nhờ chúng mà hưng thịnh… Bát đại ma công ở ma tộc có địa vị chí cao vô thượng. Từ trước đến nay chỉ có Thiên ma tu thành bát đại ma công, mới được xưng là Ma Quân. Bọn họ được coi là chủ thiên mệnh, thống trị chư vực, là sự tồn tại chí tôn chí quý của ma tộc.”
Khương Vọng không nhịn được nghĩ, Huyễn Ma Quân nếu đã là tồn tại khủng bố như vậy, hắn ta tự mình ra tay, ở biên hoang bày cạm bẫy nhắm vào Đồ Hỗ, rốt cuộc là cường giả cấp bậc nào?
Kim miện tế tư mặc dù đã là địa vị tối cao, nhưng hiển nhiên vẫn chưa đủ để nhận được đãi ngộ bậc này.
Trên người Đồ Hỗ, quả thật có quá nhiều bí mật…
Khương Vọng cười khổ nói: “Cũng không biết ta có tài đức gì, lại có thể bị cuốn vào trong trận đấu cấp độ này.”
“Đây cũng chính là điểm mà ta tò mò.” Đồ Hỗ cau mày nói: “Huyễn Ma Quân đã gần 300 năm chưa từng ra tay, mặc dù lần này có nơi nhắm vào, nhưng mà dính líu đến ngươi, cũng thật sự hơi kỳ quái…”
Ông ta nhìn sang, trong ánh mắt có chút khó hiểu: “Trên người ngươi có gì đó liên quan đến ma công sao?”
“Liên quan đến ma công gì đó ngược lại không có, chỉ là quả thực từng có dính líu đến ma công.” Khương Vọng vừa nói, vừa lựa những phần có thể nói, kể lại một lần cuộc chiến trấn ma ở Đoạn Hồn Hạp của Dư Bắc Đẩu.
Lúc đó Dư Bắc Đẩu tự mình đến Tam Hình Cung, mời pháp gia tông sư trả lại trong sạch cho Khương Vọng, chuyện này truyền khắp thiên hạ, Đồ Hổ quả thật cũng đã nghe qua.
Chỉ là chi tiết thì lại được nghe từ miệng Khương Vọng.
“Không hổ là ‘quái diễn bán thế’!” Đồ Hỗ khen ngợi: “Dư Bắc Đẩu chặn Huyết Ma truyền thừa, công đức vô lượng. Nếu như Huyết Ma Quân phục vị, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.”
Khương Vọng nghi hoặc nói: “Nếu như là Ma Quân… Cho dù có thêm một hai tên, nhân tộc chúng ta hẳn cũng có thể ứng phó chứ?”
Đồ Hỗ nghiêm nghị nói: “Nếu chỉ vẻn vẹn một hai Ma Quân, đương nhiên cũng không được xem là mối họa lớn. Nhưng nếu như bát đại ma công trong truyền thuyết tề tựu, ngày nặn thành bát đại ma thân, chính là ngày Ma Tổ tái hiện ở nhân gian! Truyền thuyết này là thực hay giả, ta nghĩ không có ai dám nghiệm chứng.”
Câu chuyện Ma Tổ, trước đó không lâu Khương Vọng mới nghe qua ở trong học cung Tắc Hạ. Trong lịch sử, Nhân Hoàng đời thứ hai liên thủ với Nho Tổ, Pháp Tổ tru diệt. Ma Tổ bị hủy diệt, cũng bị coi là dấu hiệu kết thúc ma triều, thời đại thượng cổ cũng từ đó kết thúc.
Từ đó trải qua thời đại trung cổ, thời đại cận cổ, sau đó mới mở ra hiện thế.
[Tịnh Hư Tưởng Nhĩ Tập] viết rằng, thời đại trung cổ kéo dài hai mươi vạn bốn ngàn năm, thời đại cận cổ kéo dài mười vạn ba ngàn năm…
Đã trải qua thời gian mấy chục vạn năm, hiện tại Đồ Hỗ nói, Ma Tổ lại vẫn có khả năng tái hiện ở nhân gian?
Thật là khó có thể tưởng tượng.
Nhưng nếu có mối liên hệ như vậy với một tồn tại như Ma Tổ, thì dường như không có chuyện gì là không thể.
Đó dù sao cũng là tồn tại dấy lên ma triều kinh khủng, là bóng ma khổng lồ bao phủ toàn bộ thời đại thượng cổ. Có kinh khủng đến thế nào, đều chẳng có gì lạ.
Ngay cả Thế Tôn Phật Môn, quả thật đã trưởng thành trong loại bóng ma này, có ấn tượng khắc sâu đối với việc này. Trong [Bồ Đề Tọa Đạo Kinh] do đệ tử kia ghi chép lại, nhiều lần nhắc đến ma triều, vô cùng kiêng kị - chuyện này chính là nghe được trong lớp của Nghiêm Thiền Ý ở học cung Tắc Hạ.
Nhớ đến lão tướng sư không đứng đắn lắm kia, không khỏi xuất hiện vài phần kính trọng.
Dư Bắc Đẩu lúc ấy, lại thật sự đang cứu vớt thế giới…
Suy nghĩ một chút, Khương Vọng hỏi: “Đồ đại nhân cho rằng, lần này ta gặp phải Trành ma ở biên hoang, là có liên quan đến chuyện ta từng trải qua ở Đoạn Hồn Hạp sao?”
“Ta cũng không thể nói chính xác được.” Đồ Hỗ nói: “Nhưng có một chuyện có thể khẳng định, [Diệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Công] sẽ không thật sự bị Dư Bắc Đẩu tiêu diệt, Huyết Ma rồi cũng sẽ có một ngày có thể giải phong ấn. Ở trên người ngươi để lại gì đó cũng nói không chừng.
Ông ta đánh giá Khương Vọng: “Lúc các ngươi tách ra, Dư Bắc Đẩu có dặn dò ngươi gì không?”
Khương Vọng lắc đầu: “Chỉ nói sau này còn gặp lại…”
Đồ Hỗ bỗng nhiên cười: “Vậy hẳn là cũng không có vấn đề gì.”
Lại nói tiếp, trong số bốn vị Ma Quân của ma tộc hiện tại, Khương Vọng ít nhất đã từng có qua lại với hai vị, là Huyễn Ma Quân và Thất Hận Ma Quân. Ngoài ra còn có một Huyết Ma vẫn chưa quy vị…
Hơn nữa còn tự tay giết gần một nửa trong số cửu đại nhân ma, đúng là có một chút nghiệt duyên đối với chữ “ma” này.
Nhưng đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi. Người bình thường có thể ở mãi một chỗ, cả đời không nghe đến chuyện bên ngoài, không biết thế gian có Mê Giơi, không biết thế gian thật sự có ma. Thân là thiên kiêu nhân tộc, lại nhất định phải đối mặt với nhiều thứ, gánh vác nhiều chuyện.
Khương Vọng âm thầm quyết định, sau này nếu gặp lại Dư Bắc Đẩu, vẫn phải hỏi một chút chuyện liên quan đến Huyết Ma.
Lúc này Đồ Hỗ lại nói: “Nghe nói ngươi và Đấu Chiêu có hẹn chiến một trận?”
“Quả thật có chuyện này, trước lúc Thần Lâm đã ước định.” Khương Vọng cẩn thận nói: “Không ngờ rằng lại kinh động đến Đồ đại nhân.”
Đồ Hỗ liền hỏi: “Quả thật muốn luận bàn với đám Hoàng Bất Đông, Mộ Dung Long Thả, Trần Toán sao?”
Khương Vọng nói: “Phải xem tình hình đã. Luận bàn là để nghiệm chứng đạo đồ, chứ không phải là để so dũng khí. Tốt nhất là đôi bên đều nguyện ý, như vậy không tổn thương tình cảm, chỉ bàn đến việc tu hành.”
Đồ Hỗ nở nụ cười, lại chợt hỏi: “Ngươi thấy Trần Toán thế nào?”
Khương Vọng hơi ngẫm nghĩ, chỉ nói: “Cũng không có cách nhìn đặc biệt gì, không quen lắm.”
“Ta đổi lại cách nói.” Đồ Hỗ nói: “Ngươi thấy Cảnh quốc thế nào?”
Lễ quan Mục quốc hỏi sứ thần Tề quốc, có ý kiến gì đối với Cảnh quốc không.
Sứ thần Tề quốc có thể thấy thế nào?
Khương mỗ hắn hôm nay chỉ là tới để nói tiếng cảm ơn…
Lập tức nhếch nhếch khóe miệng: “Tại hạ không thấy gì cả.”
Đồ Hỗ ồ một tiếng: “Không có mắt nhìn.”
“Vãn bối có ý là, vãn bối tài sơ học thiển, thật sự không cảm thấy mình có tư cách đánh giá một quốc gia cổ xưa như vậy.”
Đồ Hỗ nói: “Xem ra Võ An hầu cũng cảm thấy Cảnh quốc cổ hủ.”
Khương Vọng mở to hai mắt: “Ta thật sự không nói như vậy.”
“Giận mà không dám nói, ta hiểu. Người Cảnh quốc quá bá đạo rồi!”
“Ngài nếu lại muốn nói chuyện kiểu này, vãn bối cũng chỉ có thể cáo lui.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad