Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1358: Làm chuyện ta nên làm

Chương 1358: Làm chuyện ta nên làm
Sau khi nhìn thấy Hải Huân Bảng, Khương Vọng cũng đã xác định - vị trí di chuyển của Mê Giới đã hoàn toàn ổn định, đường thư tín cũng đã được khai thông.
Hải Cương Bảng vốn chỉ thông dụng ở Mê Giới, ở quần đảo ven biển ít có ai để ý, ở biên cảnh Tề quốc lại càng chẳng có tiếng tăm gì, nhưng bởi vì người có tâm thêm dầu vào lửa, lúc Hải Huân Bảng vừa được công bố, cũng đã được dán ở thành Thiên Phủ ở biên cảnh Tề quốc!
Ổ quần đảo ven biển được lan truyền như thế nào, lại càng có thể tưởng tượng được.
Đây có lẽ là một trong những biện pháp mà Trấn Hải Minh dùng để đối phó với Hải tộc.
Dùng vinh dự và phần thưởng ngày càng hấp dẫn nhiều tu sĩ động vực tham dự chiến trường Mê Giới, cũng là một biện pháp giảm bớt áp lực chiến tranh. Đồng thời việc này... cũng là cơ hội giúp cho Trấn Hải Minh mở rộng lực ảnh hưởng ở đông vực.
Chuyện này chắc chắn trước đây cũng đã rất phổ biến, xếp hạng Hải Huân Bảng, quy tắc, khẳng định cũng cần phải thảo luận.
Nhưng lúc Khương Vọng mới đến Mê Giới, vẫn chưa nhìn thấy bảng bố cáo này được dán.
Cho thấy chẳng qua trong hai ngày hắn tới thành Thiên Phủ, Hải Huân Bảng cũng đã hoàn tất việc lan truyền, danh chấn Cận Hải!
Dựa vào lực lượng siêu phàm, nếu thật sự muốn lan truyền một chuyện nào đó, thì tốc độ truyền thông tin có thể nói là vô cùng kinh người.
Nhưng Hải Huân Bảng có thể truyền bá nhanh như vậy, bao phủ như vậy chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai ngày, cũng đã được dán ở thành Thiên Phủ để người ta bàn tán, đủ thấy Trấn Hải Minh coi trọng chuyện này như thế nào.
Chuyện này tất nhiên là một khâu quan trọng trong kế hoạch đối kháng Hải tộc.
Truyền bá Hải Huân Bảng, ý nghĩa đầu tiên chính là đem chuyện Hải tộc có tồn tại công khai với toàn bộ đông vực. Bởi vì lần chiến đấu với Hải tộc tiếp theo chắc chắn sẽ cần rất nhiều sự ủng hộ.
Quay trở lại tình hình hiện tại ở thành Thiên Phủ.
Một ngày trước, thành chủ thành Thiên Phủ nghênh đón hắn vào thành, đã khiến cho rất nhiều người tò mò. Hiện tại trên Hải Huân Bảng, tên của hắn lại đang đứng đầu bảng phụ, chuyện này đã gây nên một trận oanh động.
Về việc dân Hải Huân Bảng, hành động nhằm vào Hải tộc của Trấn Hải Minh, làm sao mới không ảnh hưởng đến đại cục của Tề quốc, đối phó với sự khuếch trương lực ảnh hưởng của Trấn Hải Minh...
Những... tâm tư của những đại nhân vật kia, Khương Vọng không muốn phân tích quá nhiều. Tầm nhìn khác nhau, rất khó chạm đến chân tướng. Một đứa trẻ suy đoán ý nghĩ của một người trưởng thành, vốn đĩ khó tránh khỏi có chút ngây ngô dại khờ.
Nhưng chuyện này có thể mang đến sự ảnh hưởng gì đến mình, lại sẽ ảnh hướng đến kế hoạch tiếp theo như thế nào... lại không thể không nghĩ đến.
Hơn nữa...
Loại Hải Huân Bảng này là danh sách biểu thị công khai vinh dự của Nhân tộc, lúc nào xuất hiện, xuất hiện với tên là gì, đều đã được suy tính kỹ lưỡng.
Khương Vọng chém giết Hải tộc ở Mê Giới, tất nhiên là thành tích thật. Nhưng hắn đến Mê Giới là để rửa tội, thứ được gọi là "rửa tội" đương nhiên chính là lấy công chuộc tội.
Vậy thì "công" của hắn nên được tính thế nào?
Hải Cương Bảng do ba nhà Điếu Hải Lâu, Quyết Minh Đảo, Dương Cốc cùng quản lý.
Hải Huân Bảng này, phía sau nó lại là cuộc tranh đoạt thế nào?
Những cái tên trên nó, cho thấy điều gì?
Với mức độ trao đổi thông tin khó khăn giữa Mê Giới và bên ngoài, hành trình ở Mê Giới vốn di không dễ được truyền bá. Bây giờ lại đột nhiên có được danh khí bởi Hải Huân Bảng, có thể lợi dụng nó như thế nào?
Trước Hải Huân Bảng, có người lớn tiếng nói: "Quần đảo ven biển được chia thành mấy quận, thêm cả chúng ta nữa, chẳng lẽ không có ai được sao? Nhìn bọn hải dân kia làm ra cái bảng nát, cũng là người Tê quốc đứng đầu! Có gì hay mà coi!"
"Cái gì mà hải dân chứ? Trấn Hải Minh trên đó cũng là người của Quyết Minh đảo chúng ta đó có được không?"
"Hứ! Trên biển sóng to gió lớn, ta không muốn đi, chứ đừng nói còn có Hải tộc gì gì đó! Chúng ta ở sau cứ đóng kín cửa mà sống, để cho bọn họ tự sinh tự diệt đi"
"Ánh mắt thiển cận! Hải ngoại tất có tài nguyên, ngươi không muốn thì vẫn còn nhiều người khác muốn!"
Bí mật càng nhiều người biết thì càng khó giữ, đề tài càng bàn tán thì lại càng loạn.
Lại có giọng nói khác vang lên: "Đứng đầu phó bảng cũng là người đi ra từ bí cảnh Thiên Phủ của thành Thiên Phủ chúng ta!
Sau này còn ai dám nói bí cảnh Thiên Phủ không tốt?"
Giọng nói đầu tiên thấy Khương Vọng vẫn chưa đi xa nên hỏi:
"Khương Thanh Dương, ngươi lại muốn ra biển sao? Lần này đi làm gì vậy?"
Tất cả mọi người ở thành Thiên Phủ đều cảm thấy rất vinh dự, nghiễm nhiên coi Khương Vọng là người của mình, vô cùng quan tâm. Đương nhiên nếu nhìn từ phương diện Tề quốc, chuyện này rất tốt.
Nếu như nói với danh vọng lúc trước của Khương Vọng, sau khi đánh bại Vương Di Ngô coi như là vang danh Tề quốc, thì sau khi xuất hiện trên Hải Huân Bảng, nơi mà bảng danh sách này truyền đến, ai ai cũng đều biết đến Khương Thanh Dương!
Đối mặt với sự nhiên tình của nhân sĩ thành Thiên Phủ, Khương Vọng chỉ nói: "Làm chuyện mà ta nên làm!"
Đạp nát ấn ký thanh vân, trong giây lát đã đạp không bay xa.
Hôm nay là mười lăm tháng tư, là ngày khiêu chiến phúc địa Thái Hư Huyễn Cảnh.
Nhưng Khương Vọng bỏ qua.
Đây cũng là lần đầu hắn bỏ qua việc khiêu chiến phúc địa từ khi có được Thái Hư Huyễn Cảnh đến nay.
Không có nguyên nhân nào khác, chỉ là sát ý của hắn đang dâng trào, cần phải lấy mạng người mà thôi!
Giao chiến với cường giả, là điều mà hắn vẫn luôn mong muốn.
Nhưng không phải lúc này.
Từ Hoài đảo đến thành Thiên Phủ, một đường thông suốt.
Từ thành Thiên Phủ trở lại Hoài đảo, cũng không hề trở ngại.
Sáng sớm đến thành Thiên Phủ, chiều tối đến đảo Huyền Nguyệt.
Đây chính là tốc độ cực hạn hiện tại của Khương Vọng.
Hắn không hề làm việc gì khác, cũng không gặp mặt bất cứ bằng hữu nào, mà lặng lẽ tìm một khách điếm để ở.
Tắm gội, xông hương, ngủ.
Hắn dùng một ngày một đêm để nghỉ ngơi, không làm gì khác.
Đem bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Ngày mười bảy tháng tư, Khương Vọng đẩy cửa ra ngoài.
Hắn đi trên con đường lát đá rộng rãi sạch sẽ, đi về phía trước trong vô số ánh mắt của người dân Hoài đảo.
Một ngày một đêm này, toàn bộ những vị bằng hữu kia của Khương Vọng đều đã biết việc hắn trở về đảo Huyền Nguyệt.
Nhưng không có bất cứ ai đến quấy rây hắn.
Tất nhiên, kẻ địch của hắn cũng biết là hắn đã đến.
Hải Huân Bảng đã dán ở thành Thiên Phủ, ở quần đảo ven biển tất nhiên lại càng được lan truyền rộng rãi hơn.
Dưới sự tuyên truyền của Trấn Hải Minh, Hải Huân Bảng bây giờ đã trở thành minh chứng vinh dự tập trung toàn bộ ánh mắt của tu sĩ hải đảo.
Mỗi một tu sĩ được ghi danh lên Hải Huân Bảng đều được xem là một anh hùng.
Mà Khương Vọng, mặc kệ những ánh mắt kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad