Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2980 - Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (1)



Chương 2980 - Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (1)




Chương 2980: Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chử Yêu cũng không quan tâm hắn ta đang làm gì, nhưng dù sao vẫn có hơi sợ nên phối hợp liếc mắt nhìn.
Nam nhân xấu xí này vẫn đang lặp đi lặp lại việc múc nước bỏ vào trong ống trúc, ống gỗ, mỗi lần phân lượng đều giống nhau mà những phần nước kia chỉ có chút khác biệt về nhiệt độ.
"Múc nước thôi." Chử Yêu nói.
"Là đang chứa nước." Liêm Tước nghiêm trang nói: "Đều đã được chứa vào."
"Chử Yêu đừng để ý đến hắn." Khương Vọng ngắt lời nói: "Những lờ vừa rồi sư phụ nói với con, con nghe hiểu không?"
Chử Yêu lắc đầu, ngoan ngoãn nói: "Không hiểu."
Khương Vọng thỏa mãn nhẹ gật đầu: "Không hiểu cũng không sao, sau này sẽ hiểu... Câu cá ấy mà, câu chính là một loại ý cảnh."
Lúc này hắn đã cởi xong dây câu, mồi câu cùng lưỡi câu cũng đã được chuẩn bị xong.
Một tay hắn cầm can, dạo bước đi đến chính giữa Ly Đàm, ngồi xếp bằng phía trên đầm nước như mặt gương kia, chậm rãi buông dây câu.
Cứ như vậy lấy mây sét làm ô, nước lạnh làm ghế, thả câu không sơn.
Một bộ thanh sam chiếu nước xanh, ở giữa có lôi xà vòng quanh người.
Cái khác không nói, nhưng chỉ tính riêng tư thái quả thực là vô cùng tiêu sái.
Trong lòng Chử Yêu vẫn luôn sùng bái sư phụ, hiện tại cậu bé cảm thấy thu hoạch được rất nhiều, trong lòng rất vui vẻ.
Cái này không phải có tiền đồ hơn rèn sắt nhiều sao?
Thực ra nước ở Ly Đàm này cực hàn cực lạnh, lại có lôi xà vờn quanh, dây câu vào nước cũng không hề nhẹ nhàng.
Phía sau động tác tiêu sái kia của Khương Vọng là một lượng đạo nguyên khổng lồ đang bám vào phía trên dây câu, giúp nó yên lặng kéo thẳng, rơi xuống đáy nước.
Dây câu này dài không quá chín thước
đối với Ly Đàm mà nói cũng không xâm nhập được bao nhiêu, nhưng nếu như không có đạo nguyên bảo hộ, lúc này đã sớm bị đóng băng nứt vỡ. Lưỡi câu cũng chỉ là sắt bình thường, căn bản không thể chịu nổi đầm nước này. Giun được dùng làm mồi câu cũng đang cố gắng đối kháng với xu thế bị kết sương...
Mà giờ khắc này Khương Vọng ngồi xếp bằng ở giữa Ly Đàm cũng hoàn toàn có thể cảm nhận được, hàn ý ở khắp mọi nơi đang im hơi lặng tiếng xâm nhập thân thể kia.
Loại rét lạnh này cũng không phải như sương buổi sớm mà là luôn muốn chui vào cơ thể người, thẩm thấu vào bên trong thần hồn.
Cái lạnh của Ly Đàm từ đâu mà đến?
Dưới đáy âm u kia thông đến nơi nào?
Những tài liệu có liên quan đến nó đều không ghi chép lại.
Khương Vọng cũng không tùy tiện dò xét mà là yên lặng vận chuyển Huyền Thiên Lưu Ly Công. Ở dây, một bên đối kháng với hàn thủy của Ly Đàm, một bên cần đối kháng với mây tích lôi điện, đồng thời còn phải cẩn thận bảo vệ cần câu, dây câu, đâu quả thực là hoàn cảnh cực tốt để luyện tập công pháp rèn thể.
Huyền Thiên Lưu Ly Công do Đồ Hỗ tặng này nghe qua giống như công pháp của phật môn nhưng thực ra lại không phải.
"Huyền Thiên" là bầu trời của phương bắc.
"Lưu lý" là ánh sáng long lanh, không nhiễm hạt bụi.
Nó là chân công chính thống của thảo nguyên, là công pháp hiếm có độc lập bên ngoài so với hệ thống Thương Đồ Thần giáo.
Hay nói chính xác hơn - Nó là công pháp hiếm có không bị Thương Đồ Thần giáo xóa bỏ mà vẫn được lưu truyền chính thống ở thảo nguyên.
Đồ Hỗ đưa môn công pháp này ra quả thực là dụng tâm suy nghĩ.
Nó công chính bình thản, mang tính dung hợp rất mạnh, không phát sinh xung đột với thân thể Thiên phủ, có thể thích ứng tốt với trạng thái thân thể hiện tại của Khương Vọng.
Cho đến tận bây giờ, Khương Vọng đã luyện qua Tứ Linh Luyện Thể Quyết, dùng qua Thạch Môn Thảo, lại được tẩy rửa tại Ôn Tuyền Cung, có ánh sáng Thiên phủ tôi thể, tinh quang tôi thể, tiếp đó thành tựu Thần Lâm, đạt thành kim khu ngọc tủy.
Cường độ của nhục thân thực ra cũng không tính là yếu, công pháp luyện thể bình thường rất khó có thể phát huy tác dụng.
Đồng thời cần phải cân nhắc đến một mặt khác của "Kim khu ngọc tủy, thanh xuân bất lão" chính là nó không dễ bị sửa đổi, đến chết mới hủ hóa. Có vài công pháp luyện thể dù cho có mạnh hơn nhưng không hợp với trạng thái của thân thể thì cũng không thể luyện. Trước Thần Lâm có không gian điều chỉnh rất lớn nhưng sau Thần Lâm thì không phải như vậy.
Khương Vọng dùng con đường Thần Lâm của Hoàng Duy Chân, trên chiến trường lấy trạng thái "Ba không" thành tựu, thân thể Thần Lâm có thể xưng là hoàn mỹ. Nếu không kết hợp được với công pháp luyện thể ngược lại sẽ để cho nó sinh ra tì vết. Dù cho có thể tăng cường phòng ngự ở phạm vi lớn nhưng được không bù nổi mất.
Mà Huyền Thiên Lưu Ly Công thì lại khác, bản thân nó cũng không có tính chất, giống như bầu trời bao dung hết thảy, như lưu ly chiếu rọi hết thảy. Bên trong lịch sử ở thảo nguyên, nó cũng thường được hệ thống tu hành của thần giáo sử dụng xem như bổ sung.
Công pháp này một khi tu thành liền có thể kết hợp rất tốt với cơ thê rnafy.
Hôm nay Khương Hầu gia cầm cần mà đến, vốn là vì hưởng thụ sự nhàn nhã yên tĩnh khi tu hành.
Hiện tại, tuy nắm câu không dễ àng nhưng tu hành vẫn là tu hành.
Ánh sáng xanh của lưu ly chuyển động quanh người, hắn thuận miệng ra lệnh: "Chử Yêu, đứng Thái Ất Bạch Hổ Thung."
Môn thung công này rất thích hợp để đặt nền móng, có thể giúp Chử Yêu chuẩn bị thân thể hoàn hảo trước khi bắt đầu mở mạch, trên đường đến Nam Cương hắn đã truyền thụ qua.
"A!" Chử Yêu vội buông quạt hương bồ xuống, đứng bày tư thế ở một bên.
Liêm Tước cũng mặc kệ hai sư đồ bọn họ, tiện tay cường hóa chút lô hỏa phối hợp với việc phân tích nước ở Ly Đàm.
Trong thoáng chốc, cả khe núi chợt yên tĩnh lại, mỗi người đều lo làm việc của mình.
Chỉ có củi lửa đang cháy trong lò thỉnh thoảng lại xen lẫn tiếng kêu vang của lôi điện.
Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.
Lúc Tiết Nhữ Thạch đi vào trong khe núi, thứ hắn ta nhìn thấy chính là tình cảnh như vậy. Chỉ thấy tu sĩ ngồi trên mặt đầm như bồ đề, tay cầm cần câu, bên cạnh đầm là tiểu đồng nghiến răng nghiến lợi đứng tấn như cọc gỗ, bên cạnh hỏa lò là một người đàn ông xấu xí chuyên tâm nghiệm nước, biểu tình thành kính. Cảnh tượng này quả thực là hài hòa dị thường.
Hắn ta lẳng lặng chờ ở cửa thung lũng, cũng không lên tiếng.
Mặc dù hắn ta là người đầu tiên bái phỏng sau khi Võ An Hầu đến Nam Cương. Mặc dù hắn ta đến dinh thự bái phỏng không có kết quả liền sốt ruột tiến vào trong núi. Mặc dù hắn ta có tấm lòng khẩn thiết, có ý trung thành muốn nhanh chóng biểu đạt nhưng hắn ta vẫn chỉ an tĩnh chờ đợi.
Đương nhiên hắn ta biết, Võ An Hầu sẽ không bỏ qua.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad