Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3593. Núi này không cần có tên (3)



Chương 3593. Núi này không cần có tên (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Vậy, Đinh đảo chủ đang ở đâu?” Hắn hỏi.
Cuồng phong ngay trước mặt, mũi thuyền không ngừng xuyên phá sóng lớn, Phù Ngạn Thanh bình tĩnh nói: “Chết rồi.”
Chết rồi.
Không nói giảm nói tránh, cũng không mang theo chút cảm xúc phụ họa nào.
Chỉ đơn giản một câu chết rồi, khiến người ta cảm nhận được một sự trống rỗng hoang hoải!
Nhớ lại lần đầu tiên gặp Đinh Cảnh Sơn, khi đó hắn đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi.
Nhớ lại khi thần hồn của hắn bị thương, Đinh Cảnh Sơn không chút do dự đưa tới một chén Hồn Ngọc Linh Dịch, càng không khách khí chút nào thu mười vạn mê tinh làm phí.
Đảo nổi Đinh Vị quá cần tài nguyên.
Đinh Cảnh Sơn tính toán tỉ mỉ, Đinh Cảnh Sơn thẳng tay cướp đoạt, Đinh Cảnh Sơn trấn lột đòi tiền vì cho rằng hắn là đệ tử danh môn, Đinh Cảnh Sơn không có phong phạm cường giả… Đinh Cảnh Sơn khi bị đại quân Hải tộc vây đảo, vẫn kiên quyết không chịu giao nộp Khương Vọng.
Đinh Cảnh Sơn chết rồi.
“Ngươi biết tên ngọn núi này là gì không?”
“Cái này thì ta không biết.”
“Ngọn núi này vô danh, núi này không cần tên. Ngươi biết vì sao lại như vậy không?”
"Vãn bối không biết."
“Bởi vì nó có thể biến mất bất cứ lúc nào. Không phải sụp đổ, mà là biến mất. Cho nên lấy tên cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cũng không chỉ là ngọn núi này, mà cả hòn đảo này, tất cả mọi người trên đảo… Đúng vậy, ngươi thấy đấy, chính là Mê giới.”
Đúng vậy, đây chính là Mê giới.
Khương Vọng cảm nhận thấm thía.
Im lặng một lúc, Khương Vọng nói: “Lúc ta mới tới, nhìn thấy rất nhiều đội ngũ đi tới Mê giới, không có cờ xí… Hiện tại Mê giới có rất nhiều người đi lẻ sao?”
Còn nhớ mấy năm trước, ngoại trừ những thế lực chịu trách nhiệm phòng thủ vùng biển đã lâu như đảo Quyết Minh, Điếu Hải lâu đến Mê giới, phần lớn những kẻ đi một mình đều bị ném đi rửa tội, như Lâu Chử Mật, như Khương Vọng.
Nhưng bây giờ, phần lớn những tu sĩ tới Mê giới đều là tới tự do.
“Đúng là nhiều hơn trước kia.” Phù Ngạn Thanh nói: “Chủ yếu là năm ngoài, quyển trục Thái Hư mở ra nhiệm vụ bảo vệ vùng biển, phần thưởng vô cùng hậu hĩnh, hấp dẫn rất nhiều tu sĩ tới đây. Trên thực tế đúng là đã hóa giải một phần áp lực phòng ngự.”
Huyễn cảnh Thái Hư trải dài đến tận quần đảo gần biển, đã là chuyện mấy năm trước.
Khương Vọng còn có ấn tượng.
Khi đó quần đảo gần biển có một tông phái không chút tiếng tăm – Thương Lan phái, có một đệ tử không chút tiếng tăm – Hoa Mãn Lâu, trở thành sứ giả Thái Hư.
Không giống hắn và Trọng Huyền Thắng lợi dụng Thái Hư Giác Lâu trắng trợn vơ vét, Hoa Mãn Lâu trực tiếp dâng lên Thái Hư Vọng Lâu, móc nối với ban thưởng của Hải Huân Bảng, thu hút càng nhiều tu sĩ tham gia chiến đấu.
Lúc đó, sự đối lập giữa hai vị sứ giả Thái Hư quá rõ ràng, còn khiến rất nhiều người mắng chửi Trọng Huyền Thắng.
Sau khi trở về từ Yêu giới, Khương Vọng cũng hối hả ngược xuôi, không có thời gian rảnh rỗi, không hề chú ý tới quyển trục Thái Hư.
Nhớ tới huân danh Vệ Hải Sĩ cấp hai của mình, lại hỏi: “Quyển trục Thái Hư và Hải Huân Bảng của Trấn Hải Minh đâu có xung đột gì?”
Phù Ngạn Thanh nhìn hắn một cái, cuối cùng nói: “Hải Huân Bảng ban thưởng có hậu hĩnh tới đâu thì sức ảnh hưởng cũng không rộng bằng huyễn cảnh Thái Hư, lan truyền không được xa. Đã sát nhập vào quyển trục Thái Hư từ lâu rồi.”
Ngay cả Phù Ngạn Thanh thường xuyên chém giết tại Mê giới cũng nói sức ảnh hưởng của huyễn cảnh Thái Hư quá rộng. Huyễn cảnh Thái Hư thật sự quá có tiền đồ…
Khương Vọng lặng lẽ kết nối với huyễn cảnh Thái Hư, mở quyển trục Thái Hư ra, tìm nhiệm vụ bảo vệ vùng biển, thấy Hải Huân Bảng được ghi trên đó.
Đứng đầu phó bảng Hải Huân Bảng – Trọng Huyền Tuân.
Công lao mà y lập được ở Ngoại Lâu, đến nay vẫn chưa có tu sĩ Ngoại Lâu nào vượt qua được.
Đứng đầu chính bảng Hải Huân Bảng – Trọng Huyền Tuân.
Người đứng đầu danh sách bỏ xa vị trí thứ hai.
Hạng hai chính bảng Hải Huân Bảng – Trần Trị Đào.
Hạng ba chính bảng Hải Huân Bảng – Phù Ngạn Thanh

Hạng chín mươi bảy chính bảng – Kế Chiêu Nam.
Kế Chiêu Nam chinh phạt lâu năm ở Yêu giới, trước Hoàng Hà Hội năm 3919 Đạo lịch, tới Mê giới mài thương một trận, giết tới khi biển xanh nhuộm đỏ, tới bây giờ thứ hạng chưa từng rớt dưới 100.
Có thể thấy được sát tính trên chiến trường của vị “Nhân Giáp Vô Song” này.
Cuối cùng Khương Vọng đã biết ánh mắt của Phù Ngạn Thanh có ý gì.
Có lẽ Phù Ngạn Thanh cho rằng Khương mỗ cố ý nhắc tới Hải Huân Bảng là đang khoe khoang chiến công của người Tề.
Đúng là nhìn nhầm người!
Bản Hầu cũng có tên trên bảng đâu.
Mê giới không có trên dưới trái phải, không phân Đông Tây Nam Bắc, là một vùng đất trống không trơ trọi.
Lâu thuyền Phi Vân dang đôi cánh sắt thép, như cự thú Hoang Cổ, bay lượn giữa không trung.
Cờ bay đón gió, phi giáp như rừng.
Chiến giới như vậy, công thủ đều có. Trong hoàn cảnh, Đạo Nguyên Thạch đầy đủ, binh trận có thể chi viện bất cứ lúc nào, chiến lực hoàn toàn có thể sánh ngang Thần Lâm.
Khương Vọng và Phù Ngạn Lâm đã tách ra từ lúc tiến vào Mê giới, chuyến này dù sao cũng là xuất chinh, không phải đạp thanh thăm bạn, hắn gọi Phù Ngạn Thanh đi ngang qua lại chủ yếu là để hiểu thêm về tình hình Mê giới hiện tại.
Quân lệnh của Kỳ Soái quá gấp, chuẩn bị không được toàn vẹn, vả lại nhận biết của đảo Quyết Minh và Dương Cốc về Mê giới cũng không giống nhau, có thể bổ sung cho nhau.
Nếu coi Mê giới là một tinh thể khổng lồ vuông vức, nếu Nhân tộc lấy Thiên Can Địa Chi đánh dấu các vực thì tinh thể này được cắt xẻ thành các khối nhỏ hình dạng khác nhau, các khu vực được nối liền bởi Giới Hà.
Đương nhiên miêu tả như vậy cũng không chuẩn xác, bởi vì đặc điểm lớn nhất của Mê giới là “vô trật tự”, không gian và thời gian đều rất hỗn loạn. Nếu không có Giới Hà nối liền hai khu vực thì có lẽ chúng còn không nằm trong cùng một không gian.
Giáp Tử, Giáp Dần, Giáp Thìn, Giáp Ngọ, Giáp Thân…
Đương nhiên những khu vực này được kết nối tuần tự từ đầu, ít nhất là từ khi Nhân tộc bắt đầu ghi chép về Mê giới thì là như vậy.
Thời gian lâu dài trôi qua, những ghi chép đã bắt đầu có sai lệch. Hết chương 3593.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad