Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1279: Chỉ tốt ở bề ngoài (1)

Chương 1279: Chỉ tốt ở bề ngoài (1)
Khương Vọng vốn không tỉnh thông huyễn thuật, nhưng mượn dùng Thận Vương Châu và Hồng Trang Kính hầu như đã chơi ảo ảnh đến mức cực hạn.
Ảo ảnh của Thận Vương Châu là một tầng, huyễn thân của Hồng Trang Kính là một tầng. Hơn nữa hắn mạnh mẽ tung kiếm, uy phong lẫm liệt gọi ra Tù Thân Tỏa Liên, sao lại không phải là một loại ảo ảnh khác được? Khương Vọng chính là lấy hành động thực tế lừa gạt Bích Châu bà bà, từ đó giành được cơ hội cho Tù Long Tác đánh lén.
Lúc đầu xuất ra Tù Long Tác chắc chắn phải có long ảnh, thế nhưng quang ảnh đó đã bị Khương Vọng khống chế, để Tù Long Tác âm thầm xuất hiện.
Tách!
Tiếng bong bóng nước vỡ ra.
Tiếng động này vốn dĩ nên nhỏ bé nhưng lúc này lại rõ ràng như thế, Ảo ảnh bà lão cầm quải trượng đầu rồng đột nhiên ngã xuống, vỡ vụn thành rất nhiều giọt nước, những giọt nước này liên kết lại với nhau hóa thành một sợi dây thừng bằng nước, bất thình lình đâm vào Tù Long Tác.
Tù Long Tác là một món bảo bối tốt hiếm có nhưng với điều kiện tiên quyết là nó có thể chạm tới đối thủ.
Mà nó rõ ràng là không thể lừa gạt được ánh mắt của Bích Châu bà bà.
Dây thừng bằng nước và Tù Long Tác dây dưa lẫn nhau, cái trước đương nhiên là không thể địch lại, nhưng cái sau cũng đã mất đi tính bí mật.
"Ngươi có thể nhìn thấu ảo ảnh của ta, đúng là hậu sinh khả úy"
Giọt nước kia võ tung tóe, chân thân của Bích Châu bà bà hiện Ta.
Miệng vừa dứt câu "hậu sinh khả úy) tay trái đã giơ vại nước ngọc lưu ly trong tay lên. Từ bên trong đó, có hai con cá nhỏ màu xanh nhảy lên. Cá xanh vừa tiếp xúc với gió đã căng phình lên, tập trung cắn vào Tù Thân Tỏa Liên, kéo nó thẳng về phía xa.
Tù Thân Tỏa Liên tuy trói chặt chúng nó nhưng lại để cho bản thân Bích Châu bà bà rời đi.
Tay phải của bà lão vừa lật, quải trượng đầu rồng nhẹ nhàng điểm ra, đuôi trượng tinh xảo điểm lên mũi kiếm.
Ngay tại khoảnh khắc đuôi trượng và mũi kiếm giằng co lẫn nhau này, bốn lá phù triện màu ngọc bích ở dưới chân hắn liên tục bốc cháy.
Trên tảng đá lớn bên này, Khương Vọng cũng đã bố trí Cấm Thủy Phù.
Cả cái hộp con sóc mà Yến phủ tặng cho, tổng cộng năm lá Cấm Thủy Phù đến lúc này đã bị hắn dùng hết toàn bộ.
Chỉ có một mục đích duy nhất: cấm toàn bộ nguyên tố Thủy, làm cho Bích Châu bà bà suy yếu ở mức độ lớn nhất.
Mà phản ứng của Bích Châu bà bà cũng cực kỳ quyết đoán, bà ta trực tiếp trở tay chụp một cái, lật úp nguyên cái vại nước ngọc lưu ly!
Thủy triều đột ngột dâng lên!
Trong phạm vi trăm dặm đột nhiên nổi lên cuồn cuộn.
Tảng đá lớn kia giống như trở thành đá ngầm, dưới tảng đá lớn tất cả đều là nước chảy. Ố một mức độ nào đó, tạm thời quy tắc Mê Giới trong phạm vi này đã bị thay đổi.
Nước ở trong cái vại nước này toàn bộ đều là tỉnh hoa của nước mà bà ta tự tay gom góp luyện chế ra, tích góp từng tí một gần cả trăm năm lại trút xuống hết một lần.
Dưới quy tắc của Mê giới quấy nhiễu, chúng nó rất nhanh bị tan hết. Nhưng ít ra tại thời khắc này nó đã giành lại được ưu thế về địa lý.
Giờ phút này tỉnh quang trên bầu trời dao động chiếu xuống, tập trung vào trên người của bà lão, sóng nước dưới chân cuộn trào mãnh liệt nhưng âm u nặng nề. Gần như ứng với một câu kia:
"Bầu trời biến thành đêm tối, mặt biển không có ánh sáng, không thấy Tây Bắc, chẳng phân biệt được Đông Nam"
Bốn lá phù triện cấm thủy ở trước mặt dòng nước lớn kiểu này gần như không nhấc lên được tác dụng gì.
Khương Vọng không hề sợ hãi, cũng chẳng hoảng loạn, ánh mắt vẫn luôn kiên định. Ba ngàn thần hồn Nặc Xà nhảy ra khỏi Nội Phủ, đồng loạt đánh vào Thông Thiên Cung của Bích Châu bà bà!
Đây là lần đầu tiên sau khi hắn củng cố Vấn Tâm Kiếp, điều động toàn bộ lực lượng thần hồn hóa thành thần hồn Nặc Xà xâm nhập vào Thông Thiên Cung của đối thủ.
Bởi vì Thông Thiên Cung bảo hộ kí chủ nên sẽ khiến cho cuộc chiến thần hồn của người xâm lấn không hề dễ dàng. Trang Thừa Càn ngang ngạnh như vậy mà ở trong Thông Thiên Cung của hắn cũng phải bị áp chế.
Cho dù cường độ thần hồn của Khương Vọng hiện tại tuyệt đối mạnh hơn phần lớn tu sĩ Ngoại Lâu. Nếu như trực tiếp va chạm thần hồn đương nhiên là có cơ hội, nhưng nếu xâm nhập vào Thông Thiên Cung thì chưa hẳn có thể thành công.
Có điều hắn lại dốc hết lực lượng thần hồn, chỉ là giành giật cơ hội mà thôi, cũng không trông chờ vào một lần hành động xác định thắng thua.
Ổ trong Thông Thiên Cung của Bích Châu bà bà, đầu tiên Khương Vọng cảm nhận được chính là một loại mùi vị mốc meo, phảng phất như phòng ở cũ lâu năm chưa được sửa chữa, chỗ nào cũng hở dột mưa.
Nhưng lực lượng thần hồn của đối phương cũng không yếu, có tích lũy qua năm tháng lâu dài.
Thần hồn Nặc Xà gần như chỉ vừa mới xuất hiện, bên trong Thông Thiên Cung lập tức bắt đầu khởi động sóng nước. Dòng nước mãnh liệt bao trùm lên đàn rắn đông nghịt kia.
Thần hồn của Khương Vọng phóng ra, cầm kiếm linh của Trường Tương Tư chém thẳng vào dải sóng.
Đạo mạch chân linh của Bích Châu bà bà là một con mãng xà màu ngọc bích kéo theo sóng lớn, Khương Vọng từ xa đã nhìn thấy một màn này nhưng chưa lập tức tiến lại gần.
Mà ở bên ngoài thân thể, quải trượng đầu rồng đang đối diện với mũi kiếm của Trường Tương Tư đột nhiên phát ra một tiếng ngâm vang. Quải trượng đầu rồng trong nháy mắt kích hoạt, phóng lên biến thành giao long không sừng có móng vuốt cắn vào thân kiếm một cái, kéo thẳng nó bay ra bên ngoài.
Cỗ lực lượng này bất thình lình như thế, nếu như Khương Vọng không buông tay thì sẽ trực tiếp bị kéo cho mất thế, lộ ra sơ hở.
Người sử dụng kiếm sao lại có thể buông kiếm ra được? Vả lại thần hồn ở trong Thông Thiên Cung đang cầm kiếm linh mà chiến, cho dù thế nào cũng không thể buông tay.
Sau khi phát hiện sự cường đại khiến cho người khác phải ngạc nhiên của thần hồn Khương Vọng, Bích Châu bà bà không chọn cách chống đỡ mà tạm thời gác lại tranh đấu ở nơi yếu hại Thông Thiên Cung này, thay vào đó chọn cách ra tay phá vỡ cục diện ở ngoại giới. Chỉ một kích đã đưa Khương Vọng vào tình thế khó cả đôi đường, hoàn toàn lộ rõ sự đanh đá chua ngoa.
Trong thời điểm xoắn xuýt này, Khương Vọng lại xòe năm ngón tay ra, quả quyết buông Trường Tương Tư, tùy ý để kiếm linh mà Trường Tương Tư sinh ra đi dây dưa với quải trượng đầu rồng.
Hắn không hề cảm thấy khó cả đôi đường! Hắn mất đi Trường Tương Tư thì bà lão này cũng mất đi quải trượng đầu rồng!
Cho dù thần hồn quay về tự thân thì vẫn còn dư hơn ngàn con Nặc Xà đang quấy nhiễu ở bên trong Thông Thiên Cung của đối phương.
Kiếm vừa rời tay, năm ngón tay đã khép lại siết chặt thành quyền, một quyền đánh thẳng về phía Bích Châu bà bà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad