Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2982 - Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (3)



Chương 2982 - Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (3)




Chương 2982: Ta muốn dùng cây này làm trụ cột (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Ngươi có biết quan chủ khảo lần này của quan khảo Nam Cương là ai không?" Khương Vọng lạnh nhạt hỏi.
Tiết Nhữ Thạch đương nhiên không thể nào biết được.
Ngay cả chính Khương Vọng cũng tới tận hôm nay mới nhận nhiệm vụ này.
"Không biết là vị đại nhân ở trong phủ Tổng đốc kia... Hay là vị tướng quân nào bên trong quân phủ của Sư đại soái?" Hắn cẩn thận quan sát Khương Vọng, muốn biết Võ An Hầu có phải có liên hệ với người kia.
"Là ta." Khương Vọng nói thẳng.
Tiết Nhữ Thạch sửng sốt một chút.
Khương Vọng đã tiếc rẻ thở dài: "Ngươi nói xem, bây giờ đang là thời khắc mấu chốt mà ngươi lại đến tìm ta, không phải vô duyên vô cớ khiến bản thân mình rơi vào vòng nghi kỵ của người khác sao? Ngược lại để cho những người không rõ chân tướng kia cảm thấy, Tiết Nhữ Thạch ngươi là muốn đi cửa sau! Công lao của ngươi không thiếu, bản lĩnh không kém, tội gì để cho người khác ngờ vực vô căn cứ?"
"Ta... Mạt tướng thực sự không biết." Tiết Nhữ Thạch lúng túng nói.
"Bản hầu đã chủ trì quan khảo lần này, tất nhiên sẽ không cho phép sự việc thiếu công bằng phát sinh. Tệ loạn quan khảo là đại tội làm sụp đổ triều cương. Dù cho có thân phận, bối cảnh thế nào, thì bản Hầu đã nhận tước của thiên tử, lại lấy thanh danh bảo đảm nên ta ắt sẽ rút kiếm giết chết."
Lời nói mang theo sát khí này vừa dứt, sắc mặt cuar Tiết Nhữ Thạch đã trở nên tái nhợt.
Khương Vọng lại nói: "Ngươi là bộ hạ cũ của bản hầu, hôm nay tới đây bái phỏng bản hầu cũng là có tâm. Chỉ tiếc lại đúng vào khoảng thời gian lúng túng này, mặc dù chúng ta thanh bạch nhưng miệng người đáng sợ. Lúc quan khảo diễn ra, bản hầu chắc chắn sẽ nghiêm khắc hơn với ngươi, đây cũng là vì muốn bảo vệ ngươi, hy vọng Nhữ Thạch ngươi có thể hiểu được."
Tiết Nhữ Thạch lau mồ hôi nói: "Mạt tướng đã hiểu, đã hiểu rồi. Có quan chủ khảo đại công vô tư như Hầu gia, thật sự là phúc của Nam Cương!"
Khương Vọng đi vài bước, lại nói:: "Về sau thời gian còn rất dài. Dù cho kết quả của lần quan khảo này như thế thì ngươi cũng phải nhớ kỹ, công lao của ngươi tuyệt đối sẽ không bị xóa đi. Đây là hứa hẹn của bản hầu với ngươi."
Tiết Nhữ Thạch thở dài một hơi: "Nhữ Thạch bái tạ Hầu gia!"
Khương Vọng dừng lại: "Lời tuy như thế nhưng tu vi của ngươi cũng phải theo kịp mới được."
Hắn đưa tay vỗ vỗ cây táo bên cạnh, hỏi: "Ta muốn dùng cái này làm trụ cột nhưng cây này có thể ư?"
"Nó chỉ có thể làm củi..." Tiết Nhữ Thạch hổ thẹn nói: "Mạt tướng xấu hổ."
Khương Vọng nhìn hắn, nghiêm túc nói: "Bản hầu tin tưởng Tiết Nhữ Thạch ngươi chính là trụ cột nhưng ngươi không thể chỉ để bản hầu tin tưởng, ngươi hiểu chưa?"
Tiết Nhữ Thạch nghiêm mặt nói: "Mạt tướng nhất định cố gắng, tuyệt sẽ không cô phụ kỳ vọng của Hầu gia!"
"Đi thôi." Khương Vọng khẽ nhếch cằm về phía trước: "Nói cho bản hầu một chút, quan trường ở Nam Cương này, ai thuộc phe ai, ai ngụy ai lương... Bây giờ bản hầu vẫn chưa hiểu rõ lắm, nhờ ngươi giải hoặc vậy!"
"Mạt tướng chắc chắn sẽ biết gì nói nấy."
Trong khu rừng loang lổ ánh sáng, hai người vừa trò chuyện vừa dẫm lên lá rụng đi xa dần.
Sau khi tán gẫu cùng Tiết Nhữ Thạch, Khương Vọng mới hiểu được một việc – vị trí chủ khảo quan khảo Nam Cương, đã được xác định là Sư Minh Trình.
Tô Quan Doanh và Sư Minh Trình, một người là triều nghị đại phu, người còn lại là thống soái Cửu Tốt, hợp tác chặt chẽ, đồng tâm cai trị Hạ. Nhưng giữa họ cũng khó tránh khỏi việc cạnh tranh. Hai người đều là nhân vật cao tầng bậc nhất của triều đình Đại Tề, cùng đi theo quan đạo, lại nắm quyền lực.
Luôn có tin đồn quan khảo sẽ được triển khai ở Nam Cương, nhưng mà sở dĩ không có chi tiết cụ thể hơn truyền ra, là bởi giữa tổng đốc Nam Hạ và quân đốc bất đồng ý kiến.
Tô Quan Doanh và Sư Minh Trình đều có lợi ích riêng, dưới nhận thức chung là thúc đẩy quan khảo Nam Cương, lại có không ít quan điểm bất động, cho nên mới gây nên việc trì hoãn tiến trình quan khảo.
Thân phận tổng đốc Nam Hạ đương nhiên có ưu thế.
Trọng tâm của Sư Minh Trình lại khác, so với việc nắm bắt toàn bộ quá trình quan khảo tầng tầng lớp lớp, hắn ta nghiêng về nắm lấy vị trí quan chủ khảo hơn. Trong thời gian qua lại, hai vị đại nhân vật này không ít lần âm thầm đấu đá.
Nhưng hôm nay Tô Quan Doanh thuận tay liền đem vị trí quan chủ khảo này giao cho Khương Vọng, có thể nói là đã thắng Sư Minh Trình một nước.
Nếu Sư Minh Trình vì vậy mà nổi lên bất hòa với Võ An hầu đang thế mạnh này, vậy thì chẳng còn gì tốt hơn.
Nếu như Sư Minh Trình nhịn lần này, nàng ta lại càng không mất mát gì. Quân đốc mất, tổng đốc không mất, nàng ta vẫn thắng.
Cũng không thể nói rằng Tô Quan Doanh coi Khương Vọng như cây thương.
Chịu trách nhiệm quan khảo Nam Cương lần này, lợi ích đối với Khương Vọng trên quan trường Tề quốc là vô cùng lớn. Nếu như làm tốt, gần thì đối với Nam Cương có lợi ích cực lớn, hắn đã có thể hợp tình hợp lý thò vào một đôi đũa, lúc nào cũng có thể ăn ngấu nghiến. Xa thì trong tương lại nếu hắn muốn vào Binh Sự đường hoặc Chính Sự đường, những môn sinh hiện tại tạo quan hệ, cũng có thể trở thành sự ủng hộ mạnh mẽ.
Bất luận mục tiêu là làm soái hay làm tướng, vẫn luôn cần có người ủng hộ lý tưởng chính trị của ngươi.
Chỉ là nếu sớm biết như thế, Khương Vọng thế nào cũng sẽ không đồng ý với Tô Quan Doanh.
Mục đích hắn đến Nam Hạ thật ra rất đơn thuần, một là Liêm thị Đại Yến, hai là dốc lòng tu hành. Hoàn toàn không có ý muốn bị cuốn vào cuộc cạnh tranh quan trường Nam Cương, nếu thật sự muốn lăn lộn quan trường, hắn đã sớm lăn lộn ở Lâm Truy, cần gì đợi đến hôm nay?
Đương nhiên, có lẽ trong mắt những người khác. Đối với quan trường đã gần như ổn định ở đất Tề, Nam Cương lại là một mảnh đất chưa khai phá. Võ An hầu tỏa sáng hào quang trong trận chiến Tề Hạ, lựa chọn thời điểm hiện tại để đến Hạ, vừa vặn là hành vi nhạy bén về chính trị.
Nga cả Tiết Nhữ Thạch, quả thật cũng nghĩ như vậy.
Nếu không cũng sẽ không tích cực đến báo danh sớm như vậy.
Khương Vọng vừa đến Nam Hạ, liền lấy được vị trí chủ khảo quan khảo lần này, ra tay “nhanh ổn chuẩn” như vậy, không thể không khiến người khác tin chắc rằng hắn là đến chia phần Nam Hạ.
Ngươi nói ngươi tuổi còn trẻ, nổi danh thiên hạ, đến Nam Hạ chỉ là để tĩnh tu, lời này nói ra ai mà tin?



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad