Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3485. Thương hương tiếc ngọc



Chương 3485. Thương hương tiếc ngọc




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đuôi dây đè trên tầng tầng lớp lớp huyền quang, bị kéo về phía sau đến mức cực hạn, giống như dây cung kéo căng.
Sau đó sợi dây đứt thẳng đứng này giống như một mũi tên bay, dùng lực lượng Huyền Vực của nàng ta, nhất niệm tức xuất phát, mũi tên chỉ thẳng vào vùng ngực của Khương Vọng, hướng thẳng vào viên ngọc châu màu xanh kia! 
Nhất niệm tức phát, niệm vừa động đã tới, không thể trốn tránh, thật sự là có mấy phần nhân quả định trước.
Cũng không phải là chỉ có mình Chu Lan Nhược nàng ta là đang liều mạng.
Linh Hi Hoa, yêu sớm đã bị thương nặng và mất một cánh tay, bị định trụ trong quá trình chạy trốn, mới dùng linh diễm đốt cháy Bát Phong, thì Diễm Hoa Phần Thành đã rơi xuống.
Trong lòng hắn ta sinh ra nõi sợ hãi vô biên trong khung cảnh ngựa xe như nước do hỏa diễm tạo thành kia.
Tam Muội Chân Hỏa của Khương Vọng, đã đốt xuyên linh diễm của hắn ta rất nhiều lần. Nếu như hắn ta thật sự đạt tới trình độ của Hùng Tam Tư kia, thật sự trở thành Linh tộc, thì linh diễm chắc chắn không tới mức như vậy. Nhưng lúc này nói gì thì cũng đã trễ rồi.
Tất nhiên tòa Diễm Hoa Phần Thành này không thể nào được xây dựng bằng Tam Muội Chân Hỏa, nhưng Tam Muội Chân Hỏa lại là cốt lõi thống nhất của Diễm Hoa Phần Thành. Cùng lúc khi giúp đỡ làm dài thế lửa, lại vừa như một thanh đao sắc treo trên cổ.
Linh Hi Hoa quyết định thật nhanh hất một cái, cánh tay còn lại cũng rời khỏi thân thể hắn ta, khi đốt trong linh diễm, nó hóa thành một ngọn cốt thương huyết văn, xuyên qua Diễm Thành, giết thẳng về phía Khương Vọng.
Lực lượng và tốc độ của ngọn cốt thương này, khiến cho không gian cũng phát ra tiếng ông ông liên tục. 
Một yêu đã bị mất đi phần lớn lực lượng như hắn ta, thân thể còn lại của hắn ta ngay lập tức bị đốt thành tro bụi bên trong Diễm Thành.
Mà cây thương cốt sắc huyết văn kia, ngay lập tức mở rộng và mọc ra tứ chi và ngũ quan trong quá trình truy giết Khương Vọng. Hắn ta chặt chẽ nhìn chằm chằm vào Khương Vọng, ánh mắt gần như lấp đầy màu huyết sắc, nhưng trên mặt lại tái nhợt.
Hắn ta nhận ra rằng bản thân mình không thể trốn thoát, nên hắn ta quyết định liều chết!
Lúc này, Linh Hi Hoa yếu hơn bao giờ hết, nhưng cũng nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Thân thể của hắn ta trông có vẻ mỏng như tờ giấy, nhưng nếu tờ giấy vận động... thì nó cũng có thể giết người!
Còn yêu Lộc Thất Lang, yêu bị một kiếm chém vào Vạn Thần Hải, thậm chí còn không lau vết máu trên khóe miệng, đã dùng một kiếm đâm xuyên qua Vạn Thần Hải.
Năm vị Thiên Bảng Tân Vương của Yêu tộc, vây giết một vị thiên kiêu Nhân tộc, hai vị Yêu Vương bị giết chết liên tiếp thì cũng thôi đi, nhưng lại còn để đối phương mang Bất Lão Tuyền toàn thân thối lui, Lộc Thất Lang gã còn mặt mũi nào mà kiêu ngạo nữa? Thà chết dưới lưỡi kiếm còn hơn!
Gã đối mặt với khí huyết hùng hồn, đối đầu trực diện với một kiếm tràn đầy năng lượng, một kiếm của lịch sử vĩ đại tiếp tục phát triển của nhân triều.
Gã dựa vào kiếm quang xuyên thủng thế giới, kiếm ý tối thượng, và cả trái tim đang đập liên hồi, làm nở rộ một đóa tường vi!
Giờ phút này, sinh cơ của gã cũng vô cùng dồi dào, thần ý của gã cực kỳ minh mẫn.
Lúc này, linh thức của gã xâm chiếm Khương Vọng, trăm hoa đua nở khắp nơi trong Tứ Hải Ngũ Phủ của Khương Vọng. 
Lấy kiếm đối kiếm, thần phạt thần. 
Tại sao lại được gọi là Thần Hương!?
Ba đại Yêu Vương đồng thời phát động phản công, áp lực không hề đơn giản như một cộng một, mà là tăng lên gấp vô số lần. 
Nhưng vào lúc này, Khương Vọng, người đang bước chầm chầm trên thang Thanh Vân như đi dạo tiết thanh minh, vẫn không nhìn Lộc Thất Lang!
Ánh mắt của hắn vẫn khóa chặt ánh mắt của Chu Lan Nhược, đồng quang màu xích kim bất tử đang dần dần giết chết sạch sẽ những nhân quả ngũ quang thập sắc dây dưa kia.
Lúc này, tầm mắt của Chu Lan Nhược đã mờ đi, trong trận chém giết giữa mục quang với mục quang, việc mất đi thị lực trong chốc lát, khiến nàng ta khó mà tăng cường thêm một mũi phi huyền nhất tiễn.
Mũi tên này quả thực rất nhanh, chính xác và hung hãn, vượt xa các đòn tấn công của Lộc Thất Lang và Linh Hi Hoa. 
Nhưng ngay sau khi Khương Vọng hào sát ánh mắt của Chu Lan Nhược, hắn đã đưa tay ra tóm lấy một cái! Bàn tay trái được bao phủ trong ánh sáng mờ ảo của Họa Đấu Ấn đã bắt được mũi tên đoạn huyền.
Sợi dây đàn này quá sắc bén, không những không ngừng tiến về phía trước dưới sự ràng buộc trong lòng bàn tay hắn, còn làm rách lòng bàn tay hắn, cùng xương ngón tay ma sát phát ra âm thanh khiến người ta cảm thấy ê răng! 
Ánh sáng mờ ảo trong nháy mắt tan vỡ, trên tay hắn lại sáng chói lên ánh sáng Thiên Phủ! 
Cuối cùng hắn cũng bắt được đuôi của sợi dây đàn.
Huyền tiễn này đột nhiên rủ xuống như một con rắn chết.
Khương Vọng không nhìn Lộc Thất Lang lấy một lần, lại càng không để ý gì tới Linh Hi Hoa.
Chỉ với một tòa Triêu Thiên Khuyết, tạm thời phản chấn Tứ Hải Ngũ Phủ, hạn chế sự lan tràn của trăm hoa.
Và sinh cơ cuồn cuộn truyền đến từ Bất Lão Ngọc Châu, đã được hắn kích phát khí huyết gần như vô hạ, và đổ vào trong thế kiếm. 
Nhân triều cuồn cuộn đang tiến về phía bầu trời! 
Lộc Thất Lang đã bị lật đổ hoàn toàn! Kiếm quang xuyên thủng thế giới mang gã tiến lên, kiếm ý tối thượng, khí huyết mạnh mẽ... giống như một con diều bị đứt dây và bay đi rất xa. 
Phốc!
Lộc Thất Lang chỉ cảm giác như mình bị một chiếc búa tạ to như quả núi đập trực diện, toàn bộ nội tạng trong giây lát đều tan nát!
Tuy rằng Khương Vọng sử dụng tuyệt đỉnh kiếm thuật, nhưng lại không hề đấu kiếm với gã, chỉ dùng khí huyết cường đại để trấn áp, dùng lực lượng như núi lớn, nghiền nát từng tấc vuông.
Hắn còn đâu là thiên kiêu Nhân tộc yếu ớt về mặt thể lực, vừa chiến đấu vừa trốn tránh lúc trước nữa?   Hết chương 3485.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad