Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3448. Vách đứng ngàn trượng, không phải không có dục vọng thì sẽ không sợ hãi gì (2)



Chương 3448. Vách đứng ngàn trượng, không phải không có dục vọng thì sẽ không sợ hãi gì (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Viên Mộng Cực đang không ngừng cướp đoạt thần lực này không chỉ là uy hiếp với mỗi hắn ta. Linh cảm của hắn ta nói cho hắn ta biết, kẻ vẫn đang núp trong bóng tối, đưa ánh mắt về phía Vạn Thần Hải, không phải chỉ có một.
Lưng hắn ta dựa vào cái đỉnh lớn bằng đồng, ngửa mặt nhìn thần tướng cự viên, trong lòng thầm nói với chính mình, nhẫn nại mới là phẩm chất của thợ săn...
Sau đó, hắn ta nghe được tiếng lưỡi dao nhảy lên không!
Hắn ta quay đầu nhìn thấy, Hùng Tam Tư đột nhiên rút đao, không nói gì đã chém về phía Khuyển Hi Hoa!
Trong lòng của hắn ta nhanh chóng nhảy ra phán đoán. Đây không phải là hành động bộc phát trong lúc xúc động, không phải là việc lạm sát không có mục đích. Bởi vì khoảng cách giữa Hùng Tam Tư và Khuyển Hi Hoa gần như là phải vượt qua toàn bộ Thiên Yêu Pháp Đàn, cả hai gần như đứng ở hai bên của pháp đàn.
Đối với Hùng Tam Tư mà nói, công kích bất kỳ một tên yêu quái nào cũng đều thuận tiện hơn so với Khuyển Hi Hoa —— Đây cũng là điểm mấu chốt giúp Khuyển Hi Hoa lộn nhào tránh thoát được!
"Đại sư cứu ta!"
Khuyển Hi Hoa hoảng loạn trốn đến sau lưng Dương Dũ, bắt đầu nghiêm nghị lên án: "Hùng Tam Tư ngươi điên rồi? Thời khắc nguy hiểm như thế này mà còn muốn quét dọn người cạnh tranh, ra tay với người đồng hành?"
"Không ngờ người đồng hành với Cổ Nan Sơn lại là môn đồ của Hổ Thái Tuế!" Hùng Tam Tư xách đao nhảy lên: "Là ta khinh thường ngươi, Khuyển Hi Hoa, bây giờ mới thấy thủ đoạn của ngươi!"
Dương Dũ nhấc chưởng cản lại: "Thí chủ tỉnh táo lại. Có chứng cứ gì có thể..."
"Tỉnh báo bà nội ngươi!" Thử Già Lam đạp một cước tới: "Khuyển Hi Hoa rõ ràng là ám tử của Hổ Thái Tuế, cừu địch gặp mặt liền đỏ mắt! Đổi lại là ngươi ngươi có thể tỉnh táo sao?"
Hắn ta đã từng âm thầm ám chỉ mấy lần nhưng lại đều không được đáp lại. Đến bây giờ cũng không biết Đại Bồ Tát nhà mình cùng Hùng Tam Tư rốt cuộc có kế hoạch gì nhưng việc ngăn cản Dương Dũ là chắc chắn không sai dược.
Hơn nữa, hắn ta còn cất cao ngọn cờ báo thù vì chính nghĩa, khiến cho tên đầu trọc của Cổ Nan Sơn cũng nếm thử tư vị bị ném từ trên cao xuống.
Hai kẻ thù mới hận cũ đánh thành một đoàn, bên kia Khuyển Hi Hoa vẫn còn đang đào mệnh.
"Hoang đường! Muốn giết ta thì sợ gì không tìm được lý do! Ta đã lớn vậy rồi nhưng còn chưa từng nhìn thấy Hổ Thái Tuế! Nếu có nửa câu nói láo thì để cả nhà Khuyển Hi Hoa ta chết hết!" Thấy Dương Dũ bị ngăn lại, Khuyển Hi Hoa lại chạy về phía Chu Lan Nhược: "Chu cô nương cứu ta, chúng ta là người ở Thiên Tức Hoang Nguyên, đồng khí liên chi, ngươi đừng thấy chết không cứu!"
Nhưng dù cho hắn ta có trốn thế nào thì khoảng cách giữa hắn ta và Chu Lan Nhược cũng không thể rút ngắn.
Nhưng dù cho hắn ta có trốn thế nào, khoảng cách với Chu Lan Nhược cũng không thể rút ngắn.
Bởi vì Chu Lan Nhược lấy tốc độ gần bằng với hắn ta, không ngừng lui ra ngoài.
"Chu cô nương?" Khuyển Hi Hoa trên nhảy dưới tránh, vừa sợ vừa giận: "Ma Vân Khuyển gia ta đời đời trung thành với Chu gia ngươi, vậy mà ngươi lại nhẫn tâm nhìn ta chết?"
Chu Lan Nhược cũng không giải thích gì, chỉ dùng sợi dây đàn đã đứt trong tay quét ngang: "Ta không quan tâm ngươi là ai. Nhưng nếu như ngươi còn dám đến gần một bước thì người cắt đầu ngươi cũng không phải là Hùng Tam Tư, mà là Chu Lan Nhược ta."
Khuyển Hi Hoa vừa phẫn nộ vừa sợ hãi nhìn nàng ta, trong đôi mắt mỹ lệ kia, không hề có chút dao động nào.
"Được."
Hắn ta bỗng nhiên bình tĩnh nói như vậy.
Hoảng loạn trên mặt biến mất, trong ánh mắt chỉ còn sự tĩnh mịch.
Bước chân cũng đã dừng lại, hơn nữa còn đột nhiên xoay người!
"Ta chỉ muốn tìm tên Mao Thần đã chui vào nơi này, không muốn làm gì ngươi nhưng ngươi lại cứ bức ta phải xuất thủ!"
Lần đầu tiên hắn ta chính diện đối mặt với Hùng Tam Tư, trên má trái là những yêu văn màu đen tà dị, chúng uốn éo như vật sống, chỉ trong chớp mắt đã bao trùm cả khuôn mặt!
Ngũ quan vốn hung ác nham hiểm, dưới sự bao trùm của yêu văn càng lộ rõ vẻ âm trầm đáng sợ. Năm ngón tay vươn ra như thiểm điện, vậy mà bắt được lưỡi đao của Hùng Tam Tư!
Khuyển Hi Hoa hắn ta, vậy mà lại có thực lực có thể đối chọi chính diện với Hùng Tam Tư!
Nếu vậy, ngày xưa hắn ta cần gì phải tranh chấp với Khuyển Hi Tái? Nếu không cân nhắc đến vị Chân yêu trên Chiếu Vân Phong là Khuyển Ứng Dương kia, với thực lực của bản thân, dù hắn ta muốn lật tung toàn bộ Ma Vân Khuyển gia thì cũng không phải việc gì khó!
Dương Dũ đang chém giết với Thử Già Lam không khỏi đổ mồ hôi lạnh. Có một cường giả như vậy ngụy trang tùy hành nhưng hắn ta lại không mấy đề phòng, nếu như Khuyển Hi Hoa có ác niệm gì với hắn ta, hậu quả chắc chắn không thể tưởng tượng nổi.
Hùng Tam Tư một tay cầm đao, chậm rãi dùng sức bổ xuống: "Nếu không phải do ngươi nóng lòng dẫn động Vạn Thần Hải thì ta quả thực không thể phát hiện ra ngươi. Khuyển Hi Hoa, rốt cuộc Hổ Thái Tuế còn chuẩn bị những thủ đoạn nào nữa?"
"Gọi ta là Linh Hi Hoa." Khuyển Hi Hoa không cao lớn như Hùng Tam Tư, phải hơi ngửa đầu, mới có thể nhìn thẳng vào mắt Hùng Tam Tư, nhưng giờ phút này hắn ta tự có một cỗ khí thế lạnh thấu xương, không hề thua kém bất cứ Yêu vương nào đang có mặt ở đây, đồng thời cũng nhanh chóng nói: "Ta lặp lại một lần nữa, ta không biết Hổ Thái Tuế gì đó, ta là con của Tam Ác Kiếp Quân, cũng là Linh tộc duy nhất trong thiên địa!"
Theo hai chữ "Linh tộc" rơi xuống.
Lực lượng cường đại đụng thẳng vào nhau.
Cả hai gần như đồng thời vỡ nát!
Hùng Tam Tư lộ ra yêu chinh là cánh tay xương cốt, cùng nửa người trên là ma vụ.
Còn Khuyển Hi Hoa thì để lộ những thấu cốt mạnh mẽ khắp cơ thể.
Hiển nhiên bọn họ là "Tạo vật" của cùng một nơi, đều đến từ Thiên Kiếp Quật. Hết chương 3448.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad