Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 845: Kịch bản

Chương 845: Kịch bản
Trước đó Khương Vọng cho rằng y để Diêm La dưới tay ở quận Bích Ngô là để chia sẻ lực chú ý cho mình, còn bản thân lại lén lút chạy đến quận Xích Dương, tìm cơ hội xuất cảnh.
Nhưng không ngờ, việc Doãn Quan muốn làm lại thật sự trái ngược.
Chỉ là...
Khương Vọng nhẹ lắc đầu: "Ngươi không giống nhân vật vĩ đại sẽ hi sinh chính mình vì người khác."
"Không giống, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không làm như thế.
Ngươi cảm thấy ngươi hiểu rất rõ ta sao, Khương Vọng?"
Đương nhiên, ta không đủ hiểu rõ ngươi. Nhưng lúc ấy, khi ngươi rời khỏi Hữu quốc, hù dọa Trịnh Triêu Dương thống soái của Phụ Bi Quân, ta ngay tại hiện trường đó.
Việc ở Hữu quốc còn chưa giải quyết, thì hạng người như ngươi sao lại đi tìm chết?
Dù trong đầu suy nghĩ là vậy, nhưng cuối cùng Khương Vọng chỉ nói: "Ta cũng không hiểu rõ lắm"
Hắn nhìn ra Doãn Quan không hề muốn nói mục đích thật sự, nên hắn cũng thoải mái cho qua.
"Vậy thì đúng rồi."
Doãn Quan cười: "Nghĩ cách báo tin đi. Ta trà trộn vào thương đội của ngươi, thế nhưng bị ngươi vô ý phát hiện, với trí tuệ sâu xa như ngươi, trên mặt giả vờ như không biết rồi sau đó âm thầm báo cho Bộ Thần... Cuối cùng, ác đầu Tần Quảng Vương của Địa Ngục Vô Môn bị chém chết ngay tại chỗ, còn ngươi là Khương Thanh Dương, thiên kiêu của Đại Tề, lại lập một công cho Tề quốc, rửa sạch mối nhục Lễ Bộ đại phu bị giết!"
"Kịch bản này sắp xếp rất hoàn mỹ, ít nhất đối với ta là như thế"
Khương Vọng gật đầu, lại hỏi: "Ngươi khẳng định?"
"Đây là quyết định của ta, sống hay chết đều không trách ngươi.
Làm xong việc này, thì chúng ta đã xong."
Vừa nói xong câu này, Khương Vọng lại cảm nhận được Doãn Quan đã biến mất.
Có lẽ đã trở về chiếc xe chở hàng kia.
Rốt cuộc Doãn Quan muốn làm gì?
Mặc dù y giấu giấu diếm điếm chưa nói rõ, nhưng Khương Vọng vẫn thấp thoáng có chút phỏng đoán...
Dù thế nào, việc này đối với bản nhân Khương Vọng không có chỗ gì xấu.
Thậm chí có thể che đậy tất cả điểm đáng ngờ liên quan tới Địa Ngục Vô Môn trên người hắn.
Hắn đều đã tự mình chỉ ra tung tích của tên đầu sỏ Tần Quảng Vương, sao còn có thể có thể cấu kết với Địa Ngục Vô Môn?
Chỉ cần hoàn thành chuyện này, thì dù cho sau này có người đứng ra nói là trước đây hắn sắp xếp cho Doãn Quan vào thành Lâm Tri, còn lấy ra chứng cứ thì cũng sẽ không ai tin. Có lẽ sẽ chỉ hoài nghi là chứng cứ được làm giả.
Hắn giữ vững trước mê hoặc, không bán đứng Doãn Quan. Hoặc có lẽ vốn không hề có mê hoặc, bởi vì Khương Vọng vẫn luôn không động tâm.
Đây có lẽ là Doãn Quan có qua có lại.
Nhưng Khương Vọng thà tin rằng y chỉ là có ý tưởng của riêng mình, vả lại từ đầu đến cuối là đang thi hành ý tưởng của mình mà thôi.
Khương Vọng không phải người ích kỷ, nhưng nguy hiểm đáng lẽ phải trải qua nhưng giờ không cần nữa thì đây đương nhiên là chuyện tốt.
Trong kế hoạch của Doãn Quan, hắn chỉ phụ trách truyền báo hành tung, để bọn Nhạc Lãnh biết Doãn được vị trí của y. Còn kết quả như thế nào, thì hắn hoàn toàn không cần phải lo đến.
Ngồi trong xe ngựa, hắn lẳng lặng một lúc lâu để cân nhắc mọi quá trình lại từ đầu.
Cuối cùng thở dài một hơi, vén rèm lên: "Đã đến đâu rồi?"
Ngay trong chiếc xe ngựa phía sau, Tiêu quản sự vội vàng bước xuống.
Chạy chậm đến bên cạnh xe Khương Vọng: "Sắp tiến vào phạm vi Việt thành"
Quận Hành Dương và Nhật Chiếu của Dương địa đều tiếp giáp với Dung quốc, đội xe có thể trực tiếp đi từ quận Nhật Chiếu đến Dung quốc.
"Việt thành?" Dường như Khương Vọng nhớ ra gì đó: "Ta nhớ Việt thành có y quán Trạch Nhân, hiện tại vẫn còn mở chứ? Khi đi qua có thể vào thành thêm đồ dữ trữ một chút, thuận tiện ta đi xem xem."
"Bảng hiệu thì vẫn còn." Tiêu quản sự trả lời: "Ngài yên tâm tu hành, đến Việt thành ta sẽ gọi ngài."
Thương đội mới rời khỏi phạm vi Gia thành, cũng không cần thêm đồ dự trữ. Nhưng Khương Vọng là Đông gia, không cần cũng phải cần.
Vì vậy tiếp tục đi về phía trước.
Lúc đến Việt thành, Tiêu quản sự lên mời. Khương Vọng tiện thể kết thúc tu hành.
Đội xe lưu lại ở ngoài thành, hắn cùng mấy người phụ trách mua đồ đi vào Việt thành.
Trấn Phủ Sứ của quận Nhật Chiếu chính là Điền An Thái của Điền thị quận Đại Trạch, xuất thân cao quý, còn có chiến công.
Đương nhiên theo Khương Vọng, điểm đáng được coi trọng nhất của hắn ta là có một đệ đệ tên Điền An Bình.
Còn về Điền An Thái, chắc là Điền thị chuẩn bị cho hắn ta nhóm phụ tá có trình độ quản lý nghiệp vụ không tồi. Có thể thấy được đôi chút từ cảnh tượng thành thị rực rỡ hẳn lên của Việt thành.
Việc này cũng cho thấy, Điền gia thật sự xem quận Nhật Chiếu là thành thị kinh doanh trọng yếu, chứ không phải sau khi nhắm được vị trí Quận Trưởng kiếm một mớ rồi đi.
Nếu như có thể kinh doanh quận Nhật Chiếu lớn như quận Đại Trạch, thì tương lai của Điền gia thật sự khó thể lường được.
Khương Vọng đến dạo quanh y quán Trạch Nhân, như lời của Tiêu quản sự, bảng hiệu vẫn ở đấy, chỉ là cảm giác cho người đã không giống.
Việc này thì cũng không có gì để nói, dù sao Tần lão tiên sinh và con trai đều chết rồi.
Chẳng qua là lúc rời khỏi, Khương Vọng ẩn náu tại bên ngõ nhỏ cạnh y quán, lưu lại ký hiệu báo động cấp bậc cao nhất chỉ thuộc về thanh bài. Sau đó mới làm như không có việc gì mà rời đi.
Mặc dù hắn chỉ là thanh bài lâm thời, nhưng vẫn hơi hiểu rõ quy củ liên quan đến thanh bài bổ đầu. Dù sao lâm thời thanh bài, cũng là thanh bài.
Đến bước này, cả vở kịch "phát hiện hành tung của Tần Quảng Vương, tìm cơ hội ngầm báo thanh bài" đã kết thúc. Dù cho ai cũng không thể nhìn ra có vấn đề.
Chỉ là, khi rời ngõ nhỏ, Khương Vọng chợt nghĩ đến...
Đương nhiên là kịch bản rất tốt.
Nhưng đợi đến khi thật sự lên đài, thì những người đều ôm tâm tư là "con hát" sẽ diễn theo "kịch bản" sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad