Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3885

Chương 3885Chương 3885
Ngỗ Quan Vương thận trọng trốn ở thành An Ấp trọn vẹn bốn ngày.
Sau khi viết, xóa ám hiệu mấy lượt, cuối cùng mới xác định... có lẽ là, Biện Thành Vương không nhớ được ám hiệu.
Chuyện này cũng không thể trách Ngỗ Quan Vương ta được!
Không phải lỗi của ông ta thế nên ông ta nhanh chóng trầm tĩnh lại.
Về việc nhiệm vụ đã hoàn thành hay chưa thì ông ta không quan tâm.
Đồng hành cùng Biện Thành Vương còn có thể làm gì được? Nhiệm vụ lần này của ông ta chỉ là phụ trợ mà thôi, lúc này Biện Thành Vương không xuất hiện, dù sau đó Tân Quảng Vương có trách măng thì cũng chỉ trách ông ta không theo kịp nhiệm vụ, lãng phí thời gian mà thôi!
Dù cho tên kia có lạc đường hay gặp nạn... thì cũng liên quan gì tới ông ta chứ?
Ông ta đúng giờ đến tửu lâu đợi, mà lại đợi không được người. Thế là vui vẻ hưởng thụ thời gian rãnh rỗi này, muốn uống máu gì thì uống, nhai xương gà sống một lần tận hai túi, xem ai dám nhiều lời?
"Ở hết trong đầu." Ngỗ Quan Vương dùng thái độ đoan chính truyền âm: "Để ta từ từ báo cáo cho ngài."
Bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng quát quen thuộc, Ngỗ Quan Vương giương mắt, liền đối diện với đôi mắt lạnh lùng của Biện Thành Vương.
Nếu không phải giọng nói khó nghe, lúc nói chuyện có hơi khó khăn, thì thể nào cũng có thể gạt thêm ra được ba phần chân thành.
Ngỗ Quan Vương lập tức cất hết đám xương gà sống, máu trâu kia vào, trên gương mặt vừa mượn được này hiển lộ vẻ vui mừng: "Ta, chờ ngài, rất lâu rồi!"
Mặc dù không đeo chiếc mặt nạ mang tính biểu tượng kia, nhưng loại cảm giác này... quá thân thuộc!
Biện Thành Vương không ngồi, cũng chẳng đụng đến rượu trên bàn, chỉ đưa tay nói: "Đưa tình báo cho ta."
"Ngươi ngày ngày ăn thứ quỷ quái gì vậy?"
Trong mấy ngày đi dạo ở thành An Ấp này, ông ta đã thăm dò rõ ràng tình huống thủ vệ của Chương Thủ Liêm, bao gồm phủ quốc cữu, biệt viện ở bốn phía cùng những nơi mà Chương Thủ Liêm thường đi...
Ngỗ Quan Vương nhắm mắt theo đuôi, không ngừng truyền âm.
Tần Quảng Vương nói không sai, ở phương diện làm sát thủ này, năng lực của Ngỗ Quan Vương rất đáng tin cậy.
Biện Thành Vương cũng không nói thêm gì, trực tiếp đi ra ngoài tửu lâu. Biện Thành Vương càng nghe càng cảm thấy... Cơ hội này thật sự là quá tốt!
Hơn nữa, cũng nhấn mạnh rằng, Đại tướng quân Ngô Tuân đang đi tuần biên, trong thời gian ngắn sẽ không quay về Ngụy đô.
Quẻ đạo Chân Nhân Đông Phương Sư đang giảng bài ở Long Hổ đàn, phong đàn ít nhất hai tháng.
Thậm chí cả tình hình phòng vệ ở thành An Ấp, những nơi có thể có cường giả trấn giữ cùng nên chọn hướng nào, lại đào tẩu thế nào cũng đều rõ ràng.
Sao lại trùng hợp như vậy, lại có thời cơ giết Chương Thủ Liêm thích hợp đến như thế?
"Được rồi, ngươi ra khỏi thành đi. Chuẩn bị tiếp ứng." Biện Thành Vương lạnh lùng lên tiếng.
"Đã xác nhận tu vi của Chương Thủ Liêm chưa?" Biện Thành Vương lại hỏi lần nữa.
Chẳng lẽ chỉ vì thân phận quốc cữu thôi sao?
Nhưng nói đi thì phải nói lại Chương Thủ Liêm có thể trông cậy vào điều gì, mà dưới tình huống tiếng xấu truyền xa thế này còn có thể khiến vị hộ khách thân ở vị thế cao kia, không thể dùng thủ đoạn ngoài sáng khiến ông ta chết?
Ngỗ Quan Vương nói: "Quả thực là tu vi Nội Phủ Cảnh, ta đã quan sát ít nhất ba lần rồi."
Người thuê sát thủ giết Chương Thủ Liêm kia, nhất định có địa vị không thấp ở Ngụy quốc, mới có thể nắm bắt cơ hội chính xác, hoặc thậm chí là... sáng tạo ra cơ hội.
"Ta có một loại phương thức tiếp ứng mới." Ngỗ Quan Vương nghĩ nghĩ, cân nhắc nói: "Ta và ngài cũng không nên đi cùng một hướng, như vậy, vạn nhất ở phía ngài xảy ra chuyện, ta ở một hướng khác có thể chế tạo dị động, thu hút sự chú ý của Ngụy đình. Cường giả Ngụy quốc tuy nhiều nhưng một khi phân tán thì cũng chẳng thể làm nên trò trống gì. Rời khỏi quốc cảnh Ngụy quốc, xem như nhiệm vụ lân này kết thúc, lần sau lại hợp tác!"
"Được." Biện Thành Vương mặc dù lãnh khốc nhưng cũng rất biết nghe lời đề nghị của đồng sự.
"Vậy ngài định rút lui hướng nào?" Ngỗ Quan Vương hỏi.
"Phía tây đi. Biện Thành Vương thuận miệng nói một phương hướng.
Ngỗ Quan Vương lên tiếng: "Được, vậy ta tiếp ứng ở phía Naml" Nói đoạn, ông ta nhanh chóng rời đi không quay đầu lại, không nói hẹn gặp lại, cũng không muốn tạm biệt.
Biện Thành Vương cũng chỉ lạnh lùng nhìn ông ta một cái, liền đơn độc lẫn vào trong biển người.
Ngụy quốc đúng là cường quốc.
Dù là đương kim Ngụy hay là Đại tướng quân Ngô Tuân, chủ trì Long Hổ Đàn - Đàn chủ Đông Phương Sư thì cũng đều có thể dễ dàng bóp chết hắn.
Hơn nữa, dưới tình huống mươn dùng thực lực quốc gia, điều động quân đội thì nhân số có thể "chính diện bóp chết Biện Thành Vương” còn có thể tăng thêm hai ba người. Hơn nữa, trong cung đình Ngụy quốc còn có cường giả ẩn núp, hoàng thất còn có những thủ đoạn bí ấn, có lẽ còn có thể tăng thêm hai ba người.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Phóng mắt khắp toàn bộ Ngụy quốc, người có thể tạo thành uy hiếp với hắn cũng không hơn mười người.
Mà Ngụy quốc đã là cường quốc có địa vị trong thiên hại
Đây chính là thực lực hôm nay của hắn.
Đến hôm nay, hắn đã tiếp xúc với quá nhiều Động Chân, Diễn Đạo, thậm chí là cả Siêu Thoát, Bán Siêu Thoát cũng đã gặp không ít. Đến mức, võ lực của cá nhân hắn gần như đã mất cảm giác tồn tại.
Nhưng trên thực tế, với sự rộng lớn của hiện thế, sự bao la của vũ trụ, ở rất nhiều địa phương, thực lực hiện tại đủ để hắn có thể xưng vương xưng bá.
Đương nhiên, cụ thể ở thân phận Biện Thành Vương này, hắn còn cần phải khiêm tốn một chút.
"Mài kéo! Mài dao đây!"
"Tránh ra tránh ra, đừng cản đường!"
"Khách quan cần gì?"
"Ngươi dẫm lên giày mới của ta rồi."
“Đại gia à, tới đây chơi -ˆ
Nhĩ Thức vừa mở, vạn âm thanh liền đến chầu.
Rộn ràng, chói tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad