Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3637. Thời cơ đến tất cả thiên địa cùng chung sức (tt)



Chương 3637. Thời cơ đến tất cả thiên địa cùng chung sức (tt)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nếu không phải thân là chủ soái không thể vọng động, tay nắm chức trách vạn quân cần phải vạn phần cẩn thận thì hắn đã bay ra ngoài trận, đích thân nghênh cường viện rồi.
Chỉ chốc lát sau, Trúc Bích Quỳnh mặc đạo phục Điếu Hải Lâu cùng Trác Thanh Như mặc trường sam đã sóng vai mà đến, đặt chân lên lâu thuyền.
Hai nàng không phải là nữ tử có dung mạo xuất sắc nhưng đều có khí chất bất phàm, độc hữu trong thiên địa.
Khương Vọng nhiệt tình chào đón: "Trúc đạo hữu! Trác đạo hữu! Sao lại gặp nhau ở nơi này?"
Trác Thanh Như nhìn về phía xa, như đang quan sát quân thế của Hải tộc nhưng trên thực tế lại dùng dư quang nghiêm túc dò xét Khương Vọng cùng Trúc Bích Quỳnh, thuận miệng nói: "Ta xuất phát từ Hoài Đảo, ngồi Điếu Long Chu đến Mê Giới, vừa lúc Trúc đạo hữu cũng muốn đến đây nên đồng hành cùng nàng, thuận tiện nhìn xem... xem Mê Giới. Để Trúc đạo hữu nói đi, lộ tuyến cũng là do nàng chọn."
Pháp gia có bí thuật phi phàm, Khương Vọng đã sớm biết sức nặng của tầm mắt nhưng dường như cũng không phát giác được sự quan tâm từ Trác Thanh Như, chỉ mỉm cười nhìn về phía Trúc Bích Quỳnh.
Trúc Bích Quỳnh ngược lại, sắc mặt khá bình tĩnh, lạnh nhạt nói: "Trác sư tỷ là thiên kiêu Pháp gia, muốn du học thiên hạ nên ta dẫn tỷ ấy đi xem thử thế nào là thiên kiêu Hải tộc. Chúng ta cũng không chọn lộ tuyến gì, chỉ vừa lúc đi vào giới vực này, vừa lúc nhìn thấy đại kỳ của Võ An Hầu nên mạo muội tới chơi ——"
Cuối cùng nàng cũng đưa mắt nhìn về phía Khương Vọng: "Cũng không biết có mạo muội không?"
Muốn tìm mục tiêu cụ thể ở Mê Giới là chuyện không hề dễ. Một là, nơi này quy tắc hỗn loạn, không có phương hướng. Hai là cường địch liên tục xuất hiện, hỗn loạn khó xử lý. Đến cả bản thân Khương Vọng cũng không thể đảm bảo đúng quân lệnh, sao lại không biết chứ?
Đây cũng xem như là may mắn!
"Đương nhiên là không!" Khương Vọng cao giọng cười: "Thấy cường viện đến, ta quả thực rất mong chờ! Tới tới tới ——"
Hắn chủ động đưa tay vẫy, ra hiệu cho Trác Thanh Như, Trúc Bích Quỳnh cùng đến đầu thuyền với mình, chỉ về khu vực xám trầm nằm trong tầm mắt ở phía xa, kích động nói: "Nhìn thấy khu vực xám tối kia sao? Đó là sáu tòa hải sào của giới vực Đinh Mão, hiện giờ đã tụ hợp cùng một chỗ, do danh tướng Ngao Hoàng Chung tọa trấn. Là ải ta muốn phá mà không được!"
Ngôn từ của hắn mang đầy tính khẩn thiết: "Thực không dám giấu giếm, trước khi hai vị đến, ta đã định lui binh!"
Trác Thanh Như hơi kinh ngạc xoay người lại, lúc này nàng mới chính thức chú ý đến chiến cuộc: "Ngươi khiến cho Ngao Hoàng Chung phải vứt bỏ năm quặng mỏ, co cụm sáu tòa hải sào lại khốn thủ?"
Mê Giới cũng là chiến trường chủng tộc trọng điểm mà Tam Hình Cung chú ý.
Mấy năm gần đây, Chân Nhân Pháp gia Tư Vô Minh vẫn luôn tọa trấn ở Thiên Tịnh quốc, nàng thân là chân truyền Củ Địa Cung nên đương nhiên sẽ không xa lạ gì với tình huống ở Mê Giới.
Mà cũng chính vì quá rõ Ngao Hoàng Chung là tồn tại bực nào nên nàng mới kinh ngạc với tình thế chiến trường hiện tại.
So với một Hải tộc Ngao Hoàng Chung cách cả một Mê Giới, nàng hiểu rõ Khương Vọng hơn. Biết Khương Vọng vốn xuất thân bình dân, cũng không đi theo con đường binh lược, mặc dù hắn gặt hái được quân công, phong Hầu trên chiến trường Tề Hạ nhưng trên vấn đề dẫn quân tác chiến, kỳ thực đều do Trọng Huyền Thắng làm chủ.
Chỉ vì đôi song kiêu cùng thế một người là Võ An Hầu, một người là Quan Quân Hầu này quá mức loá mắt nên mới khiến cho rất nhiều người không để ý đến hào quang của Bác Vọng Hầu Trọng Huyền Thắng.
Nếu như luận quân lược, Trọng Huyền Thắng mới là kỳ tài ngút trời!
Hiện giờ, Khương Vọng chỉ dựa vào quân lược lại cũng có thể áp chế Ngao Hoàng Chung sao?
Trác Thanh Như không khỏi sinh ra hoài nghi đối với mạng lưới tình báo của Tam Hình Cung.
Khương Vọng nghiêm túc nói: "Ta mạnh ở dũng lực, còn về quân lược thì kém xa Ngao Hoàng Chung. Không phải ta ép bức hắn ta đến mức này, mà là hắn ta vốn không cho ta chút cơ hội nào."
Hắn cũng không che giấu việc hắn muốn mượn dùng lực lượng của Trác Thanh Như công phạt Hải tộc nhưng cũng không nói phóng đại tình thế, không muốn để đối phương sinh ra ngộ phán.
Cường công hải sào mà Ngao Hoàng Chung đang đóng giữ tuyệt đối không phải là việc dễ dàng.
Hắn cần phải báo hết mọi khó khăn, nguy hiểm rồi mới biểu đạt thỉnh cầu, để đối phương quyết định.
"Công phạt Hải tộc là đại nghĩa." Trúc Bích Quỳnh lên tiếng: "Võ An Hầu đã có lời mời, Trúc mỗ không thể không theo."
Trác Thanh Như nhìn nàng một cái, câu vừa nghĩ trước đó cũng không định nói ra miệng nữa. Nàng trầm ngâm một lát, mới lên tiếng: "Trác mỗ không biết binh pháp, cũng biết công thành là hạ sách, thường phải dùng sinh mệnh của binh sĩ lấp quan... Võ An Hầu có mấy phần chắc chắn?"
Khương Vọng bình tĩnh nói: "Nếu không có hai vị, một phần ta cũng không nắm chắc. Quả thực là cán cân hai đầu, thân không biết đầu nhập bên nào. Hai vị chẳng khác nào quả cân nặng tựa vạn quân, nếu như gia nhập vào quân ta, sợ gì không phá được quan ải?"
Một tay hắn ấn kiếm, ngẩng đầu nhướng mày, lộ rõ vẻ oai hùng hiếm thấy: "Lúc này Trầm Mặc Bia đã phong tỏa mọi thứ, Ngao Hoàng Chung không biết trong ngoài, chính là thời cơ thích hợp nhất để càn quét Hải tộc giới vực này."
"Thứ bây giờ ta suy nghĩ là.... Làm thế nào để giữ Ngao Hoàng Chung lại!"
Ngàn quân dễ có, một tướng khó cầu.
So với sáu tòa hải sào ở giới vực Đinh Mão, so với mấy vạn đại quân Hải tộc, Ngao Hoàng Chung mới là mục tiêu có giá trị chiến lược hơn cả.
Nhưng việc đánh sáu tòa hải sào còn có suy nghĩ mà lần theo, còn việc lưu Ngao Hoàng Chung lại thì chẳng khác gì người si nói mộng.
Dưới tình huống đại quân vây quanh, Ngao Hoàng Chung còn có thể tự do qua lại các hải sào, tùy thời can thiệp vào trận chiến. Nếu đại quân chỉ nhằm vào hắn ta, chỉ sợ muốn gặp hắn ta một lần cũng khó. Hết chương 3637.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad