Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2997 - Không quân vạn mã phải cúi đầu (1)



Chương 2997 - Không quân vạn mã phải cúi đầu (1)




Chương 2997: Không quân vạn mã phải cúi đầu (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bình Đẳng Quốc là vì đánh vỡ thời đại này mà tới.
Chính là vì sự mục nát, bất công, cổ xưa kia mới khiến cho thế giới vốn nên tốt đẹp có dáng vẻ nặng nề như thế. Những tiếng thút thít bi thương ở các nơi hẻo lánh không có người lắng nghe, Bình Đẳng Quốc theo thời thế mà sinh!
Cái gọi là ——
"Mũi tên thời gian bắn xương gỉ, hoả lò thiên địa đốt lương đống (1).
(1) Lương đống: trụ cột
Bệnh trầm kha ngàn năm ai nhìn? Vương hầu tướng lĩnh huyết y quan!"
Năm đó, Chiêu Vương lấy máu viết nên bài thơ huyết y, chữ chữ đầy bi hào. Không có kế hoạch, mưu lược vĩ đại gì chỉ thể hiện sự bi hận vì thấy bệnh trầm kha của thương sinh thiên hận.
Vì lý tưởng nhiệt huyết mà chết, Chử Tuất hắn ta sao có thể cam lòng chịu thuai?
Giờ này khắc này, ở phía sau hắn ta, có một cây cờ xí màu đen kiên quyết giơ lên, đón gió căng bay!
Ở giữa mặt cờ đen nhánh như bóng đêm, có thêu một cán cân có dáng vẻ cổ xưa, toàn thân đỏ rực như máu, chỉ có hai bên cân là màu trắng như tuyết. Bản thân màu cờ thể hiện ý chí sắc thép, còn màu của cán cân thì mang ý nghĩa dùng máu tươi để cầu thuần trắng, dùng hy sinh để cầu công chính.
Cán cân rất nhỏ, rất giống một chiếc thuyền cô độc, mặt cờ rất lớn như đêm đen bất tận.
Cờ này chính là Bình Đẳng Thiết Kỳ!
Nó là tiêu chí hạch tâm của Bình Đẳng Quốc, cũng là thần hồn bí thuật độc hữu của Bình Đẳng Quốc.
Cho tới giờ khắc này, hắn ta vẫn muốn che giấu tung tích, không muốn để lộ thân phận thật của mình bên trong hiện thế, chỉ vận dụng sức mạnh độc môn của Bình Đẳng Quốc.
Thiết kỳ này vừa mở ra, sức mạnh linh thức của Chử Tuất liền như đốm lửa bùng cháy, diễn hóa ra vô số hư ảnh huyết kỵ, xếp thành một hàng.
Chỉ một thoáng đã có thiên quân vạn mã đồng loạt xông về trước!
Chỉ thấy huyết kỵ như sóng triều, giương nanh múa vuốt với trời cao.
Cái gì mà chí tôn thiên địa, cái gì mà chúa tể nơi này, cái gì mà chí cao vô thượng... Bình Đẳng Quốc đều muốn dẫm nó xuống dưới móng ngựa.
Mang theo quyết tâm hoàn toàn đánh vỡ thời đại, thiên quân vạn mã trảm thiên vương!
Màu đỏ mênh mông kia trùng trùng điệp điệp, che trời mà tới, quả thực mang theo khí thế thay đổi thiên địa.
Ngay lúc này, Thiên Khuyết cổ lão ầm vang mở rộng ——
Trên chín tầng trời mở hùng môn, chí tôn vạn giới giáng lâm nhân gian!
Thiên quân vạn mã phải cúi đầu.
Lấy nghiêm của chúa tể vạn thế, ép cho công kích của huyết kỵ kia trở nên trì trệ, ép cho Bình Đẳng Thiết Kỳ phất ngược về phía sau.
Mà phía sau Thiên Khuyết này, có một cột sáng vàng chói lọi xuất hiện!
Nó bỏ qua quá trình mờ nhạt ở chân trời, xóa bỏ sự chờ đợi không nên có, trực tiếp hoàn thành súc thế trong Thiên Khuyết, cửa vừa mở, cột sáng đã nghiêng rơi.
Thần hồn bí thuật do Khương Vọng tự thân sáng tạo...
Động Kim Thác!
Cột sáng vàng ròng bất hủ chỉ trong nháy mắt đã xuyên thủng xích triều như máu, đâm vào trên người Chử Tuất, xuyên thủng thân thể do thần hồn hiển hóa của hắn ta!
Mà ở thời điểm này, thân thể do thần hồn hiển hóa của Khương Vọng mới bước ra khỏi Thiên Khuyết cổ xưa kia.
Không phải là đế vương chí tôn mà là hình tượng Lục Dục Bồ Tát mang dáng vẻ trang nghiêm, miệng tụng kinh phật, lớn tiếng nói: "Nhất thiết hữu vi pháp, như mộng huyễn phao ảnh, như lộ diệc như điện, ứng tác như thị quan!" (1)
(1) Đây là thuật ngữ phật học, dịch nghĩa khái quát là: Mọi phương pháp ở thế gian dựa vào nhân duyên mà thành đều như ảo cảnh, như bóng nước, như sương mù không thể đẽo gọt, biến ảo vô thường nhanh như tia chớp. Chúng ta chỉ nên quan sát mọi thứ trên thế gian, không nên chấp nhất, bị nó trói buộc mà nên sống với bản tính tự tại từ thuở ban đầu của mình.
Hắn đã tiếp thu đề nghị của Đấu Chiêu, đặc biệt học được vài câu "Kim Cương Kinh".
Chưa nói đến thứ khác, mà chỉ riêng bộ "Chứng Ngộ Bất Diệt Kim Cương Kinh" lại khá tương hợp với thuật này.
Ngay lúc này đây, trong tai Chử Tuất nghe được tiếng đạo mạch Chân Long rên rỉ, Bình Đẳng Thiết Kỳ giãy dụa phần phật, tiếng vang ai oán của từng con thiết kỵ đang bị hòa tan... Những thứ này đều biến thành một loại reo hò.
Vô số đồng đạo đang reo hò, đang chúc mừng thời đại mới đến!
Bị Triêu Thiên Khuyết trấn áp không chút lưu tình, lại bị Động Kim Thác đánh trọng thương linh thức, giờ phút này thân thể do thần hồn hiển hóa của Chử Tuất không ngừng nhấp nháy, tâm thần cũng bắt đầu hoảng hốt.
Trước mắt, Lục Dục Bồ Tát nhẹ nhàng mà đến, rõ ràng là Chiêu Vương vĩ đại. Biểu tình trên khuôn mặt kia chính là sự tán thưởng dành cho hắn. Chuôi bảo kiếm đang cầm trên tay chính là vinh huân muốn tặng cho hắn ta.
Hắn ta đã lập được công tích không thể xóa nhòa cho Bình Đẳng Quốc, dọn sạch mọi thứ không bình đẳng kia, cống hiến lực lượng thiết huyết của mình.
Mà bây giờ hắn ta đã thấy, thế giới bình đẳng dành cho người kia.
Hắn ta đã đi tới tương lai vô cùng xán lạn kia.
Giờ này khắc này, trong mắt hắn ta chứa nhiệt lệ, nhưng nụ cười trên môi lại vô cùng xán lạn.
Cứ như thế, lâm vào giấc mộng có thế giới tràn đầy tình yêu cùng ấm áp vĩnh viễn.
Bên trong thế giới thần hồn một hơi có cả ngàn ý niệm, ác chiến bao nhiêu hiệp thì bên ngoài thế giới thần hồn cũng chỉ là một cái nhát mắt.
Thân thể khoẻ mạnh kéo căng như cánh cung của Chử Tuất bỗng nhiên phát ra tiếng vang kịch liệt.
Banh! Banh! Banh!
Như là ai đó đang ném đạn bông vậy.
Đó là do sau khi đã mất đi sự khống chế của linh thức, sức mạnh cường đại trong cơ thể không có ai dẫn dắt cùng ngăn cản, trực tiếp cắt đứt gân mạch của hắn ta!
Mà trên mặt Chử Tuất vẫn mang theo nụ cười xán lạn, trong mắt là nhiệt lệ hân hoan.
Hắn ta cứ như vậy rơi xuống mặt đất.
Rơi xuống bên trong thế giới bàn cờ.
Thỏa mãn chết đi.
Người hộ đạo Chử Tuất - một Thần Lâm không tính là yếu của Bình Đẳng Quốc, lại bị thuấn sát!
Nhục thể của hắn ta còn đang không ngừng phát ra tiếng vang bị kéo căng, giống như đang chúc mừng cho hắn ta vậy.
Mãi đến một khắc hoàn toàn yên tĩnh này, mới xem như kết thúc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad