Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3364. Nơi đây có chân ý (3)



Chương 3364. Nơi đây có chân ý (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
 Dương Dũ nhẹ nhàng mỉm cười, nụ cười kia càng ấm áp, thì càng khiến Thử Già Lam cảm thấy như đang bị chế giễu. Càng càm thấy Dương Dũ đang chế giễu, thì hắn ta càng trở nên thận trọng.
Nếu như hắn ta bị thương ở đây, các hòa thượng của Cổ Nan Sơn tuyệt đối sẽ không lưu tình với hắn ta.
Nếu hắn ta giết chết một tên Dương Dũ, thì thu hoạch cũng không tốt bằng những gì hắn ta có thể lấy được ở trong Thần Tiêu bí tàng, và đối phương cũng vậy.
“Ta chọn con đường thứ ba từ bên phải.” Pháp sư Cổ Nan Sơn chắp tay nói: “Ngã Phật từ bi, cắt thịt đút cho ưng, đồng hành cùng cái ác. Nếu không thể đồng hành, thì cũng có thể đồng lân.”
Nếu mười hai yêu quái có mặt ở đây được phân bổ đi trên sáu con đường này, vậy Hùng Tam Tư và Vũ Tín, Chu Lan Nhược và Chu Tranh, Dương Dũ và Khuyển Hi Hoa đương nhiên sẽ phân thành ba nhóm.
Lộc Thất Lang nhìn Sài A Tứ , Thái Bình quỷ sai mang theo một loại nguy hiểm cực kỳ tà ác nào đó và Tật Phong Sát Kiếm thần bí khó lường, đem ra so sánh, gã vẫn cảm thấy có hứng thú với Tật Phong Sát Kiếm hơn.
“A Tứ, lối này!” Viên Mộng Cực mang theo vẻ mặt ‘Ta không dối gạt ai’ nói: “Mau tới đây, ta mang ngươi đi!”
Đây chính là đại tướng ta sớm đã thu hạ dưới trướng từ lâu! Xài quá nhiều tiền bạc vào nó! 
Lúc này mà không dùng, thì còn đợi đến khi nào?
Viên Mộng Cực hắn ta không phải một tên ngu ngốc, mặc dù Viên Tiên Đình gia gia đích thân đưa hắn ta vào đây, nhưng chỗ này trong ngoài đều bị ngăn cách, nếu thật sự có xảy ra chuyện gì, thì gia gia lão nhân gia ngài ấy làm sao mà biết được. Mà ở đây nhiều yêu vương đến vậy, đúng là hắn ta không thể đánh bại bất kỳ ai trong số họ.
Hắn ta biết rõ thực lực của Sài A Tứ, hắn ta cũng đã quan sát gã vài lần trên lôi đài, gã cùng lắm chỉ có chiến lực của một yêu tướng. Không cần quan tâm có thật tâm nương nhờ hay không, thì việc tự mình bắt chẹt cái tên này chắc chắn không thành vấn đề.
Vậy thì nếu đi cùng với tên tiểu tử này, tất cả thu hoạch không phải sẽ vào hết tay hắn ta hay sao?
Về mấy thứ thần bí khó lường mà những yêu quái khác cảm nhận được. Hắn ta chưa bao giờ nghĩ về nó theo hướng đó. Tu vi mà Viên Mộng Cực ta chính mắt nhìn thấy còn có thể là giả hay sao?”
Sài A Tứ rạng rỡ nhe răng cười một cái: “Được thôi, Viên công tử!”
Sài A Tứ gã đã định trước là yêu sẽ lấy được chiến thắng cuối cùng, bây giờ nhìn những tên yêu quái trẻ tuổi này, gã thực sự có cảm giác như đang “ rảnh rỗi nhìn hoa nở và rụng trước sân đình”. Cứ để bọn họ gây rắc rối, cứ để họ cười.
Đội ngũ thứ tư ngay lập tức được thành lập. 
Tất cả yêu quái có mặt ở hiện trường đều nhìn Viên Mộng Cực bằng ánh mắt đồng cảm.
Chỉ có mình bản thân hắn ta mới có một niềm kiêu hãnh đắc ý cố gắng che giấu. 
Các đội phía trước đã quyết định hết cả, chỉ còn dư lại bốn tên yêu quái không còn quá nhiều lựa chọn. Lộc Thất Lang không thể đồng hành với Xà Cô Dư và Thử Già Lam không thể đi cùng Trư Đại Lực được, bởi vì nếu thế thì trên đường đi nhất định sẽ phải phân sinh tử mất.
Lộc Thất Lang mỉm cười nhẹ nhàng, nói với Thử Già Lam: “Thử Già Lam hòa thượng, không biết chúng ta có duyên phận đồng hành trên một con đường hay không?”
Gã đưa ra lựa chọn giữa Thử Già Lam và Thái Bình quỷ sai. Tên sau vừa mới cho gã một loại dự cảm nguy hiểm, tuy rằng gã không thiếu dũng khí, nhưng gã cũng không muốn tự mình đi tìm phiền toái.
Thử Già Lam không để ý việc yêu đồng hành là Xà Cô Dư hay Lộc Kỳ Lang, hắn ta cười nói: “Ngươi nhất định là duyên của ngã Phật.”
Nhìn thấy tên này tranh, tên kia đoạt.
Trư Đại Lực không nói gì, chỉ cảm thấy thô tục. 
Đồng hành cùng ai cũng được, dù sao thì đạo chủ cũng đã có an bài hết rồi.
Tất nhiên, đồng hành cùng Xà Cô Dư thì cũng cảnh đẹp ý vui hơn rất nhiều.
Xà Cô Dư từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, chỉ im lặng đi theo phía sau Trư Đại Lực vào con đường nhỏ rợp bóng cây sau khi những yêu quái khác đã lựa chọn đường đi của họ. 
Mặc dù đi chung một con đường nhưng hai bên đều cảnh giác và giữ một khoảng cách khá mỹ lệ.
Đây là con đường đầu tiên từ bên phải trong số sáu lối đi ở trong Thần Tiêu bí tàng, là lối đi gần tảng đá khổng lồ chào đón khách nhất. 
…  
…  

Cuộc khám phá vùng đất Thần Tiêu vừa mới bắt đầu.
Cuộc điều tra bên ngoài thành Ma Vân đã kết thúc.
Mấy vị Thiên Yêu yêu đứng yêu ngồi, phân tán ở xung quang lão trạch của Sài gia.
Chân Yêu Khuyển Ứng Dương và Yêu Vương Khuyển Thọ Tằng đứng giữa sân với những vết bầm tím, mũi và mặt sưng tấy. 
Gia chủ của Khuyển gia ở thành Ma Vân cẩn thận tiến hành báo cáo.
“Phụ mẫu của Sài A Tứi đã chết hết, lúc còn trẻ đúng là một chiến tướng của Khuyển gia ta. Nhưng sau này tuổi già sức yếu, người này đã nghỉ hưu rồi...”
“Sài Chính Châu khi còn sống không có gì nổi bật. Ông ta có cá tính tương đối mạnh mẽ, đắc tội không ít đồng liêu. Vì vậy, cuộc sống sau khi nghỉ hưu không hề dễ dàng, đến cả đối thủ cũ cùng tùy tiện tìm một lý do trục xuất ông ta ra khỏi gia tộc... Việc này là do ta thất trách.”  
“Nếu nói về bối cảnh thì nhiều năm như vậy cũng chưa từng có ai nhìn thấy gì. Chỉ là khi Sài Chính Châu lúc say rượu có thổi phồng rằng bản thân có huyết mạch mỏng manh với Khuyển tộc đại tổ Sài Dận. Mấy câu nói thế này, mấy tên lính quèn kia cũng biết nói, cũng không tính là cái gì.”
“Yêu quái Sài Chính Châu này, quả thực đã bị liệt tử Khuyển Hi Tải đánh xe ngựa đâm chết, lúc ta hỏi thì cũng không có lý do gì cả, chỉ là ông ta không kịp bước sang một bên hành lễ… Là do ta dạy dỗ sơ ý.”
“Ngoài ra...”
“Sau khi điều tra, phát hiện ra rằng trong tay Sài A Tứ để rơi ra mấy đồng hoàng tiền này!”
Khuyển Thọ Tằng xòe lòng bàn tay ra, trên tay có vài đồng Ngũ Thù Hoàng Tiền, trên đó còn dính vài vết máu không rõ nguồn gốc.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Trước đây Khuyển Hi Tải mất tích ở Thập Vạn Đại Sơn, hầu hết các thị vệ đồng hành cũng cùng biến mất. lần này tra ra được mấy động hoàng tiền này đều có ám ký, đây đều là hoàng tiền trên người của mấy vệ binh đi theo Khuyển Hi Tải!” Hết chương 3364.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad