Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3250 - Trong thành Võ An không có người tên Võ An



Chương 3250 - Trong thành Võ An không có người tên Võ An




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trách nhiệm này Kế Chiêu Nam không thể gánh nổi, để Tu Viễn đến gánh cũng thật sự ủy khuất người ta, chỉ có thể do chính ông ta chịu.
Tả Hiêu lẳng lặng nhìn ông ta một lát, nói: “Chia trách nhiệm thế nào, đây là chuyện của Tề quốc các ngươi, lão phu không lắm mồm nữa. Hiện tại…”
Ông ta chưa bước vào thành Võ An một bước nào, ở ngay ngoài thành trực tiếp xoay người. Trong thành Võ An không có người tên Võ An, cần gì phải vào?
Mái tóc dài được buộc chặt bởi bạch ngọc quan, bào phục hoa lệ phất phơ trong gió, thân ảnh cao gầy… đi thẳng đến nơi Yêu tộc gọi là Nam Thiên Môn ở Thiên Tức Hoang Nguyên!
“Nếu Khương Vọng đã có khả năng còn sống, vậy các ngươi còn đang chờ cái gì?”
Sự im lặng bên ngoài thành bị đánh vỡ.
Tả Hiêu quay về thiên địa, tiến vào hoang nguyên.
Khương Mộng Hùng đầu tiên là sửng sốt một lát, sau đó cũng không do dự, phi thân đuổi theo.
Chuyện khác thì không nói, chém giết trên chiến trường, Khương Mộng Hùng ông từng sợ ai!

Lại nói Văn Nhân Trầm trên danh nghĩa là người nắm giữ chiến trường Vũ Nam, nhân vật quan trọng chịu trách nhiệm xử lý sự vụ thành Võ An… Mặc dù là trưởng quan chịu trách nhiệm Nhân tộc ở chiến trường Vũ Nam, thật ra lại là quan tạp vụ dưới trướng Trấn Quốc đại nguyên soái, mấy ngày qua quả là đau cả đầu.
Diệp Lăng Tiêu quá nhiều chuyện để làm, công chúa Mục quốc thì quá mong manh, hậu nhân Tần Hoài Đế quá phiền toái, Tẩy Nguyệt Am tâm tư khó dò, Huyền Không Tự có một người tên Khổ Giác, mấy ngày qua cứ mãi dây dưa muốn tới thành Võ An. Nghe nói Huyền Không Tự không cho phép lão ta tới Yêu Giới, cho nên lão ta chạy đến trên đại giới Tề quốc, mời Tống Dao mở cửa cho lão! Tống Dao bị quấn lấy không có cách nào khác, đành phải truyền tin tới hỏi.
Hơn nữa, hôm nay Hoài quốc công Tả Hiêu còn đích thân tới!
Giống như là đang gây lộn với Quân Thần…
Chờ thêm nữa, đúng là không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Sao mà một tòa thành lớn bình thường vừa xây, lại đột nhiên trở nên phức tạp rắc rối, gió mây vần vũ như vậy chứ?
Tình hình trong thành Võ An rất phức tạp! Vô cùng khảo nghiệm trí tuệ chính trịnh của hắn ta!
Có thể nói toàn bộ chính vụ chư thành Tề quốc ở Văn Minh Bồn Địa, cộng dồn lại cũng không khiến hắn ta sứt đầu mẻ trán như thành Võ An mấy ngày qua.
Nhỏ đến người nào ở nơi nào, thế nào là hợp lễ, lớn đến tình thế toàn bộ chiến trường, quy hoạch cả tòa thành Võ An… Hàng nghìn thứ hòa lẫn với nhau, Chân Nhân đương thời cũng phải nhức đầu.
Nhưng nehững chuyện này phiền toái thì phiền toái. Văn Nhân Trầm bất chợt nhận ra, thành Võ An hiện tại, bao gồm cả hắn ta, đã tập hợp đủ hai vị Chân Quân, ba vị Chân Nhân, tính cả Khổ Giác đang trên đường tới, có đến bốn vị Chân Nhân. Hoàn toàn có thể đánh một cuộc chiến quy mô lớn!
Thành Võ An sao lại đột nhiên mạnh như vậy?
Thật đáng thương, Văn Nhân Trầm ta nhận được nhiệm vụ, là quản lý chiến trường này cho tốt, vì để xây dựng căn cơ cho chiến tranh quy mô nhỏ lâu dài. Thứ cần là một dòng tài nguyên nhỏ mà lâu dài.
Hiện tại thoáng cái tuôn ra nhiều người mạnh như vậy, là muốn thế nào? Nếu như để cho Yêu tộc biết, còn tưởng rằng đế quốc Đại Tề ta và những thế lực này có mưu đồ gì đâu!
Ấy, không đúng.
Văn Nhân Trầm đột nhiên giật mình, với đội hình hiện tại này của thành Võ An, nếu như quả thật có chút mưu đồ gì cũng không quá đáng chứ?
Nhưng thân ảnh hai vị Chân Quân, so với tim hắn ta đập còn nhanh hơn.
Bên này hắn ta vừa mới suy nghĩ đến, bên kia hai vị Diễn Đạo Chân Quân đã bay lên trời, trong nháy mắt đã đi xa trăm dặm, vượt qua Sương Phong Cốc đã bị san bằng, bay về phía thành Nam Thiên!
Có phải nên dò xét mấy hiệp quy mô nhỏ trước hay không?
Nếu quả thật muốn làm lớn, có phải nên điều quân đội tới hay không?
Các người muốn đánh chỗ nào a? Không phải nên thương lượng mục tiêu chiến lược một chút với vị trưởng quan tối cao ở chiến trường Vũ Nam là ta đây một chút sao!
Là muốn lao ra Văn Minh Bồn Địa, dựng thành ở Thiên Tức Hoang Nguyên sao? Dựa theo binh thư mà nói, bây giờ không phải là ứng với…
Trong đầu trong nháy mắt chạy qua muôn vàn ý nghĩ, trong hiện thực căn bản không theo kịp sự liều lĩnh của hai vị Chân Quân đại nhân, Văn Nhân Trầm không có thời gian suy nghĩ, đã nhảy lên trời cao, giọng nói vang dội toàn thành: “Sương gió rung chuyển, đời này không lay chuyển. Mối thù Võ An, hôm nay phải trả! Toàn quân tập hợp, theo Quân Thần Đại Tề xung phong! Theo Hoài quốc công Sở quốc xung phong! Theo Văn Nhân Trầm ta xung phong! Hôm nay trước khi Kim Dương lặn, tất diệt thành Nam Thiên!”


"Vẫn không cảm ứng được sao?" Trên tường thành rộng lớn đến mức có thể phi ngựa, Nguyệt Thiên Nô lên tiếng hỏi.
Hai vị nữ ni Tẩy Nguyệt Am vừa đi vừa trò chuyện, những sĩ tốt phổ thông theo lệnh tuần sát tường thành kia đương nhiên sẽ không nghe thấy được.
Nữ ni tên là Ngọc Chân chỉ lắc đầu. Bộ tăng bào màu xám rộng thùng thình trên người che giấu đi thân thể nổi bật, thần thái mị hoặc chúng sinh kia cũng được bao phủ bên trong đôi con ngươi như thu thủy.
Lúc trước, vì để thành công đổi thân thể, hai người đã ở cùng một chỗ rất lâu, dụng tâm bồi dưỡng tình cảm. Về sau, Nguyệt Thiên Nô quyết tâm lấy khôi thân cầu đạo, không còn đổi thân thể nhưng giao tình giữa hai người vẫn tiếp tục kéo dài.
Nếu nói bên trong Tẩy Nguyệt Am còn có ai hiểu rõ Ngọc Chân ở một mức nào đó thì ngoại trừ vị tổ sư bên trong bức họa kia cũng chỉ còn Nguyệt Thiên Nô. Dù sao nàng cũng có giao hảo với Ngọc Chân, lại đã từng có tình nghĩa kề vai chiến đấu cùng Khương Vọng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad