Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2155: Sai rồng chầu, lệnh hổ ngồi

Chương 2155: Sai rồng chầu, lệnh hổ ngồi
Long Thần chỉ biết lợi dụng cướp đoạt, làm nhiều chuyện ác. Sau khi bộ mặt thật bị vạch trần, đương nhiên không có được lòng người, mất sạch sành sanh.
Những lời nói đầu độc lòng người kia, Khương Vọng đến nghe thôi cũng lười.
Nhưng lúc này hắn đột nhiên nghĩ đến... Khương Vô Khí thì sao?
Sau khi Khương Vô Khí chết, một thế lực lớn như Trường Sinh Cung dường như yên lặng như tờ, không hề có động tĩnh gì.
Sâm Hải Long Thần làm điều ngang ngược như vậy, không tránh khỏi việc bị người ta xa lánh. Nhưng Khương Vô Khí là một hậu duệ quý tộc có tư chất, có mị lực, sao có thể “mất sạch sành sanh”?
Ngay cả tuyệt thế thiên kiêu như Khương Vọng mới chỉ tiếp xúc qua mấy lần đã vô cùng kính nể người kia.
Những thân tín của hắn đều đâu cả rồi?
Đã đi đâu rồi?
Cho dù cây đổ bầy khỉ tan, cũng không đến mức chỉ có một lão thái giám Phùng Cố mới phải
Hoặc là trước khi Khương Vô Khí đưa ra quyết định như vậy đã sớm cắt đứt với đám người kia, để Đại Tề thuộc về Đại Tề, gỡ bỏ hoàn toàn tài nguyên chính trị của bản thân mình, mặc các ca ca tỷ tỷ của mình tranh đoạt...
Nhưng vẫn có một số người không thể chia cắt. Dù cắt thế nào cũng không thể cắt đứt dấu vết của Trường Sinh Cung.
Phùng Cố là một ví dụ.
Hoặc là... Lôi Chiêm Càn.
Cả Lôi gia đều là mẫu tộc của Khương Vô Khí, quan hệ huyết thống như vậy, sao có thể cắt đứt?
Đương nhiên Phùng Cố cùng Lôi gia đều không im thin thít.
Phùng Cố phối hợp với Ôn Diên Ngọc lo liệu tang sự cho Khương Vô Khí, lại chết sau khi tang sự của Khương Vô Khí kết thúc.
Cả Lôi gia cũng hạ cờ để tang, ngày Khương Vô Khí hạ táng, chính là Lôi Chiêm Càn khiêng quan tài...
Nhưng những tâm phúc của Khương Vô Khí ở Trường Sinh Cung không chỉ có mấy người này.
Ví dụ như... Danh gia môn đồ Công Tôn Ngu.
Đến giờ Khương Vọng vẫn nhớ ngày đó khi lần đầu tiên thấy Khương Vô Khí tại Vân Vụ, đi theo bên cạnh Khương Vô Khí là một vài nhân vật quan trọng.
Một người là Lôi Nhất Khôn, xuất thân Lôi gia.
Một người là Trương Vịnh, cũng không cần nói nữa. Còn có một người... chính là Công Tôn Ngu.
Bởi vì người kia là hậu duệ của Công Tôn Dã đã viết "Thôi bôi hoán trản tửu ý hiết, tự chẩm ôn ngọc từ tân khách” nên đã làm hắn ấn tượng rất sâu với lần đó.
Sau đó hắn cũng nghe mấy người Trọng Huyền Thắng nói, Công Tôn Ngu là tâm phúc trong tâm phúc của Khương Vô Khí, là người được tin tưởng nhất.
Không biết từ lúc nào, Công Tôn Ngu này lại không xuất hiện nữa rồi?
Chuyện gì đã xảy ra?
Bao gồm tang lễ của Khương Vô Khí, hình như người này không tới...
Lúc suy nghĩ Khương Vọng đang ngổn ngang, xe ngựa đã dừng lại.
“Tới rồi, Khương đại nhân.” Phu xe nói.
“Làm phiền rồi.” Khương Vọng cảm tạ, sau đó liền xuống xe ngựa, đi vào trong nhà mình.
“Có người nhờ ta chuyển lời tới cho ngài.” Phu xe ở phía sau bỗng nhiên nói. Khương Vọng dừng bước nhưng cũng không quay đầu.
Phu xe tiếp tục nói: “Một người Tề quốc không có căn cơ như ngài có thể có được vị trí như ngày hôm này, quả thực không dễ dàng. Chuyện không nên quản, ngài tốt nhất đừng nhúng tay vào.”
Dứt lời, hắn ta giật dây cương, muốn đánh xe ngựa rời đi.
Khương Vọng đột nhiên xoay người lại!
Tuấn mã kéo xe kia bị một sức mạnh vô hình ngăn cản, cất vó hí dài, nhưng lại không phát ra âm thanh nào cả.
Sau đó quỳ rạp xuống đất, không hề nhúc nhích.
Phu xe cố gắng giãy dụa, nhưng chỉ như châu chấu đá xe!
Trời biển như nổi cơn thịnh nộ, toàn bộ xương sống con rồng dường như bị một bàn tay to vô hình nắm giữ, thậm chí cả đầu và tay chân đều bị mắc kẹt trong gió với những hình dạng khác nhau!
Siêu phẩm đạo thuật, Long Hổ!
Sai rồng chầu, lệnh hổ ngồi, cho nên người sẽ bị giam cầm.
Điều càng làm cho người ta tuyệt vọng hơn đó là hoàn toàn không thể phản kháng!
Mà thiên kiêu nổi danh thiên hạ kia, trong tình cảnh khiến kẻ khác tuyệt vọng, chậm rãi đi tới.
“Có phải ta rất dễ tính không?” Hắn nhẹ giọng hỏi.
“Chó mèo gì cũng có thể chuyển lời cho ta, phải không?”
Mồm miệng phu xe không bị bịt lại, nhưng câm như hến không nói không nói.
Hắn ta cắn chặt hàm răng, nhìn thấy một đôi mắt trong veo, trong đó sát khí sôi sục, cuốn sạch suy nghĩ của hắn ta!
Sát ý như vậy, tài năng như vậy!
Hắn ta cảm thấy sợ hãi, thân thể của hắn đang run rẩy, mồ hôi đổ như tắm, cả người gần như muốn quỳ xuống, nhưng lại bị giữ chặt một cách sít sao, không có cách nào động đậy!
Khương Vọng có lý do để tức giận.
Từ bộ khoái trong nhà xác đến phu xe đánh xe, Tuần Kiểm Phủ đã mục ruỗng đến mức này sao. Đây vốn là điều không có cách nào tránh khỏi, Bắc Nha là một đô thành trị an, thực quyền nằm trong tay nha môn, những người có vài phần thực lực, ai mà không có tay trong trong đó?
Ngay cả Đô Úy Trịnh Thế của Bắc Nha cũng ngầm đồng ý với việc này. Nha môn quá lớn, nhân thủ quá nhiều, tuyệt đối không thể quá sạch sẽ. Ông ta chỉ hoàn toàn nắm chắc trong tay một số chức vụ mấu chốt, bảo đảm lực lượng chủ chốt là Thanh Bài, những bộ phận khác cũng chỉ có thể buông lỏng.
Nhưng người kia ngàn không nên, vạn không nên cử một phu xe tới truyền lời một cách tùy tùy tiện tiện như vậy.
Đối phương đơn giản là muốn chứng minh mức độ xâm nhập của mình vào sâu trong nội bộ Bắc Nha, muốn nhấn mạnh rằng bọn chúng là một thế lực mạnh ở Tề quốc.
Nhìn mà xem, đâu cũng đều có người của chúng ta, nếu như đắc tội chúng ta, ngươi ngồi xe ngựa cũng phải hết sức cẩn thận.
Đây căn bản không phải nhắc nhở gì cả, mà là uy hiếp trắng trợn.
Quãng đường mà Khương Vọng đã đi qua, trải qua vô số cuộc chiến sinh tử, trải qua vô số lần lấy yếu thắng mạnh, trải qua vô số lần nghịch chuyển càn khôn.
Giết được cường địch, thắng được đại chiến, chứng minh được truyền thuyết. Dựa vào thực lực của bản thân mình, từng bước từng bước đi tới vị trí tam phẩm kim qua võ sĩ Đại Tề, tứ phẩm Thanh Bài bộ đầu, tước phong Thanh Dương Tử, nhưng lại vẫn có kẻ không biết điều như vậy, tùy tiện phái lâu la tới uy hiếp hắn!
Nhìn phu xe kia không thể động đậy, Khương Vọng lạnh nhạt nói: “Nếu bây giờ ta giết ngươi, không có bất luận kẻ nào sẽ lên tiếng vì ngươi. Không có bất kỳ kẻ nào dám tìm đến ta vì ngươi. Thậm chí không có bất luận kẻ nào dám thừa nhận, để ngươi tới đây chuyển lời. Nếu hôm nay ngươi chết, ngươi sẽ không tên không họ, im hơi lặng tiếng, không hề gây ra phong ba bão táp gì... Cho nên ngươi đã hiểu ngươi là cái gì, người ở phía sau ngươi là cái gì chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad