Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3067 - Chỉ có ta vô năng lại vẫn tiến về phía trước (2)



Chương 3067 - Chỉ có ta vô năng lại vẫn tiến về phía trước (2)




Chương 3067: Chỉ có ta vô năng lại vẫn tiến về phía trước (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chử Yêu ở trong xe chớp chớp mắt, lần đầu phát hiện, Hướng sư bá lôi thôi lếch thếch của mình, kỳ thật cũng rất uy phong.
Ngồi đối diện Chử Yêu đen gầy, Bạch Ngọc Hà da thịt trắng như tuyết ngọc lúc này cũng hơi sửng sốt.
Là bằng hữu cùng chung hoạn nạn với Hướng Tiền, lúc Hướng Tiền có bước nhảy vọt đương nhiên cảm thấy vui sướng. Nhưng cùng lúc đó, cũng có một loại cảm giác phức tạp khác thường.
Giống như trong câu chuyện xưa về người chăn dê và người đốn củi ngủ trên sườn núi. Đợi đến khi màn đêm buông xuống, người chăn dê lùa dê về nhà, dê đã ăn no. Mà người đốn củi lại chưa đốn được chút củi nào.
Ánh mắt lúc nhìn về Hướng Tiền, tràn đầy oán niệm. Ngươi có chiêu thức này sao ngươi không nói sớm, khiến ta cũng theo ngươi sa sút tinh thần lâu như vậy!
Trong lúc mọi người còn đang cảm tưởng, lúc Hướng Tiền mời Khương Vọng xem một kiếm này, sau đó một kiếm trảm phá tứ lâu, trong khoảng khắc từ Nội Phủ đỉnh phong nhảy đến Ngoại Lâu đỉnh phong, chuyện này đương nhiên là không phụ phong thái của thuật Phi Kiếm cổ xưa.
Nhưng chỉ có mình Khương Vọng hiểu rõ, ngay ở giây phút vừa rồi, Hướng Tiền đã từ bỏ nỗ lực khiêu chiến kỷ lục Nội Phủ cảnh.
Chỉ có mình Khương Vọng nhìn thấy “Đạo” của Hướng Tiền, hiểu rõ tâm trạng hiện tại của y.
Nếu như nói “duy ngã” của Hướng Phượng Kỳ là “duy ngã vô địch”, không ai có thể sánh kịp.
Vậy thì duy ngã của Hướng Tiền, lại là “duy ngã vô năng”.
“Vô năng” là một loại nhận thức.
Sau khi nhìn thấy thiên phú cao nhất trên đời, sau khi hiểu rõ khoảng cách chênh lệch giữa mình và tuyệt đỉnh thiên kiêu.
Sau khi hiểu rõ sự khó khăn trên con đường mình đi, sau khi đã hiểu rõ, nghĩ đến việc cần phải làm, có thể cả đời đều không thể hoàn thành.
So với phần lớn người tu hành trên đời y chắc chắn có thiên phú hơn, nhưng mà so với những nhân vật như Hướng Phượng Kỳ, Khương Mộng Hùng thì lại chỉ có thể coi như là hạng người vô năng. Đây là cách nhìn khách quan của y.
Y đã có một khoảng thời gian khó khăn.
Y lại không muốn cứu vớt chính mình.
Y hiểu như vậy không tốt, nhưng mà, cứ như vậy đi.
Trước kia, y cứ sống một ngày lại tính một ngày, sống đần độn qua ngày.
Bây giờ cũng chỉ đang miễn cưỡng tiến về phía trước, nghĩ rằng “có lẽ có thể”.
Nếu như đến cuối cùng vẫn thật sự không thể, thế thì cũng không sao.
Thất bại thì thất bại, chết thì chết thôi.
Trên đời có những nhân vật tuyệt đỉnh, tiếc là y không nằm trong số đó. Trên đời có những câu chuyện đặc sắc nhất, chỉ có y là người vô năng.
Nhưng trong số những người vô năng trên đời.
“Chỉ có ta vô năng mà vẫn tiến về phía trước.”
Thừa nhận chính mình là một phế vật, thừa nhận chính mình không có khả năng thành công. Nhưng vẫn muốn tiến về phía trước.
Đây chính là con đường mà y chọn.
Khương Vọng hơi trầm mặc một lúc, nói: “Còn nhớ lúc ở trấn Thanh Dương, ta và ngươi nói về hai người đó không? Một người trong số đó trên lưng mang một gánh nặng rất lớn, sau khi phá vỡ cực hạn Thông Thiên cảnh. Lại thua hai lần ở Đằng Long và Nội Phủ, cách càng ngày càng xa so với đối thủ của hắn… Nhưng hắn chưa bao giờ có giây phút nào không tin tưởng chính mình, ta thấy được, nắm đấm của hắn, vẫn luôn là chính hắn. Người đang ở đỉnh cao bất chợt rơi xuống mà vẫn kiêu ngạo không đổi, ta tin rằng sớm muộn gì cũng sẽ có lúc quật khởi. Trên thực tế, ở trên chiến trường, ta cũng đã nhìn thấy.
Mà người còn lại, đã giành được chiến thắng trong trận chiến người thừa kế của gia tộc. Lúc đó ta nói rằng, ta tin hắn ta nhất định sẽ là người chiến thắng cuối cùng, ngươi có tin không?
Từ đó có thể thấy, mọi chuyện trên đời, chỉ cần cố gắng hết sức, thì vẫn còn có một tia hy vọng.
Hiện tại ta muốn nói với ngươi, ta tin sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ đi đến đỉnh cao mà ngươi chưa từng tưởng tượng đến.”
Bạch Ngọc Hà ngồi trong xe dự thính, bị lời nói ấy kích phát ra ý chí chiến đấu vô tận.
Chử Yêu nhỏ bé, cũng âm thầm hạ quyết tâm phấn đấu ba ngày.
Chỉ mình Hướng Tiền ngồi bên cạnh Võ An Hầu, chẳng chút để ý thu hồi ngón trỏ. Long Quang Xạ Đấu vô cùng sắc bén ngay lúc đó liền biến mất, Tinh Lâu nơi chân trời cũng biến mất, một thân quang hoa đột nhiên biến mất.
Lại trở lại dáng vẻ lôi thôi lếch thếch, nửa tỉnh nửa mê kia.
Miễn cưỡng dựa trở lại buồng xe, giống như heo uốn éo vặn vẹo, tìm được một tư thế thoải mái nhất, nhắm hai mắt lại…
“Đánh xe của ngươi đi, Phấn Đấu huynh.”


Lão Sơn đương nhiên là một nơi tốt.
Vị trí của phủ Võ An Hầu vô cùng thích hợp.
Nghe nói trước kia từng xây dựng biệt phủ của Phụng quốc công Chu Anh, sau đó không biết vì sao lại bị san bằng.
Theo như lời Liêm Tước nói… vị đại tượng sư mà Tề thiên tử phái tới kia đã chọn lựa tỉ mỉ, chỉ theo vết tích cũ thôi! Ai mà không chọn được?
Thậm chí quay ngược lại xa hơn, Liêm thị Đại Yến cũng đã từng xây nhà ở đây. Không biết Liêm Tước ở đây lâu như vậy, có cảm ứng đặc thù gì không.
Khương tước gia hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tuần tra phía nam, khiến Cẩm An quay về đất Hạ. Ngồi xe trở về phủ, tất nhiên được đón chào rất nhiệt liệt.
Quan khảo đã kết thúc rất nhiều ngày, quan viên các nơi cũng đã chính thức nhậm chức. Cho nên khi xe trâu trên đường về phủ, không ngừng có quan vên đến bái phỏng, mọi người đều coi mình là môn sinh của Võ An Hầu.
Bạch Ngọc Hà nhìn thấy âm thầm kinh hãi, đối với sức ảnh hưởng của Khương Vọng ở đất hạ, có nhận thức càng thêm sâu sắc. Nói ra có chút khoa trương, nhưng so với Cao tướng gia, cũng chẳng khác gì.
Chỉ là Khương Vọng trực tiếp trốn vào trong xe, lấy cớ là tu hành, không hề xuất hiện.
Vô vàn sợi tơ hồng trần, cho dù hắn không thể lên trời, nhưng cũng không muốn bị bó buộc tay chân.
Úc Tân Điền vừa mới thu nhận cũng không thích hợp xử lý chuyện này, còn về phần Hướng Tiền và đôi mắt cá ươn trời sinh không ưa nổi kia, thật ra lại thích hợp làm cái bảng miễn tiếp khách, cho nên nhanh chóng trở thành phu xe – Tóm lại một đường bình an hồi phủ.
Mang thêm mấy người quay về, thật ra khiến biệt phủ Lão Sơn lạnh lẽo náo nhiệt thêm một chút.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad