Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 808: Người Lâm Tri đều rất muốn xeml

Chương 808: Người Lâm Tri đều rất muốn xeml
Thành Lâm Tri, biệt phủ Hà Sơn.
"Huynh quả thực muốn trở về?" Trọng Huyền Thắng hỏi.
Khương Vọng gật đầu: "Thương tích của huynh cũng gần khỏi hẳn rồi.
Trọng Huyền Tuân còn ở Tắc Hạ Học Cung, hiện tại Vương Di Ngô lại không thể về thành Lâm Tri. Là lúc ta nên về thăm một lần"
Trọng Huyền Thắng suy nghĩ, cân nhắc nói: "Hiện tại mặc dù ta chiếm ưu thế, nhưng một ngày Trọng Huyền Tuân chưa ra, thì đại cục còn chưa định.
Từ đầu đến cuối, lực lượng căn bản của Trọng Huyền gia luôn nằm trong tay gia gia của ta. Bây giờ huynh đi về, có thể ta không cung cấp được quá nhiều..."
Khương Vọng đưa tay ngăn hắn ta lại, rồi cười: "Lần này ta trở về cũng chỉ muốn thăm muội muội, thăm bạn cũ, không định làm việc gì"
Trọng Huyền Thắng thở dài một hơi.
"Nhưng..." Khương Vọng nói: "Trước khi đi, ta còn có một việc muốn làm ở thành Lâm Tri?
"Huynh muốn làm chuyện gì?" Trọng Huyền Thắng hỏi.
Thập Tứ vừa trở về từ bên ngoài cũng hướng ánh mắt tới, hiển nhiên nàng cũng tò mò.
Hiện tại Thập Tứ lại mặc vào bộ giáp toàn thân lần nữa, giấu thân hình mềm mại đáng yêu vào bên trong bộ giáp nặng nề.
Sau trận chiến khốc liệt kia, Phụ Nhạc Giáp đã không còn cách nào chữa trị.
Bộ giáp mới này đương nhiên không đáng tin bằng Phụ Nhạc, nhưng cũng là do Trọng Huyền Thắng dùng số tiền lớn mời đại sư rèn đúc chế tạo.
So với Phụ Nhạc giáp thì nó trông nhỏ nhắn hơn một chút.
Trước đó, có lẽ là vì muốn mình có sức uy hiếp hơn, Thập Tứ luôn luôn mặc bộ Phụ Nhạc Giáp to lớn nặng nề.
Khương Vọng nhìn Trọng Huyền Thắng, ánh mắt mang ý hỏi thăm.
Thật ra, Thập Tứ là một cô nương đáng yêu, dù sao bây giờ, gần như toàn bộ thành Lâm Tri cũng đều đã biết hình dáng chân thực của nàng rồi, nên cũng đâu cần phải che mình chặt chẽ đến như vậy nữa.
Trọng Huyền Thắng bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Xem ra là do chính Thập Tứ không mong muốn.
Suốt quãng thời gian dài vừa qua, khôi giáp sắt thép đã mang đến cảm giác an toàn rất lớn cho nàng và Trọng Huyền Thắng. Giờ muốn nàng hoàn toàn cổi bỏ khôi giáp thì quả thực không phải là chuyện dễ dàng.
"Huynh giúp ta ước chiến với Lôi Chiêm Càn" Khương Vọng thuận miệng nói.
Hắn và Lôi Chiêm Càn đã sớm kết thù oán, hơn nữa, từ những việc sau này mà xét, Lôi Chiêm Càn cũng không có ý định hóa giải ân oán.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, Khương Vọng vừa đánh bại Vương Di Ngô, thanh danh vang dội trong giới quý tộc Tề Quốc. Chuyện hắn đoạt giải nhất giữa một đám cường giả ở bí cảnh Thất Tinh Lâu đương nhiên cũng bị người ta mang ra bàn tán, người của Lôi gia cũng hoặc vô tình hoặc cố ý tỏ thái độ. Nói thẳng ra thì vẫn lặp lại chiêu cũ, ngầm ám chỉ rằng Khương Vọng dùng thủ đoạn không sạch sẽ, hiển nhiên là muốn thông qua việc dẫm lên Khương Vọng để nâng bản thân lên. Có điều, bọn họ còn suy xét đến thanh danh của Lôi gia nên mới không dám mặt dày trực tiếp ước chiến Khương Vọng vừa vào Nội Phủ.
Lôi Chiêm Càn ngại, nhưng Khương Vọng thấp hơn một tiểu cảnh giới, lại không có lo lắng đó.
Oan gia nên giải không nên kết, nhưng đã kết, thì nên giải quyết hết, giải quyết cho tốt!
Bậc nhân vật như Lôi Chiêm Càn, thiên phú của bản thân hắn ta rất đầy đủ, có Lôi gia làm chỗ dựa, còn có quan hệ với Khương Vô Khí. Trong tương lai lâu dài, sớm muộn gì hắn ta cũng nhất phi trùng thiên.
Mà việc Khương Vọng cần phải làm chính là khiến hắn ta vĩnh viễn không bay được quá cao, khiến hắn ta không xông lên nổi trời, đánh rụng tự tin độc chiếm càn khôn của hắn tai Không phải hắn ta luôn mồm tuyên truyền chuyến đi bí cảnh Thất Tinh Lâu thuần túy là do Khương Vọng chiếm của hời, đùa bốn âm mưu sao?
Vậy hắn liền công khai ước chiến, khiến hắn ta phải nuốt lại những lời này lại ngay trước mặt mọi người.
Với trí tuệ của Trọng Huyền Thắng, đương nhiên hắn ta hiểu ý nghĩ của Khương Vọng, đồng thời hắn ta cũng rất tán thành loại phương thức xử lý này.
Nhưng hắn ta vẫn nhắc nhở: "Trước kia, huynh không trương dương như vậy"
Mức độ gây chú ý của loại ước chiến công khai này hơn hẳn trận chiến bên trong Vô Thanh Trảm Thủ Lệnh của Khương Vọng và Vương Di Ngô trước đó. Ngoài Trọng Huyền Thắng ra thì trận chiến kia chẳng có một khán giả nào khác.
Mà sau đó, Hung Đồ ra mặt, lấy cứng đối cứng với áp lực của quân thần Đại Tề, cũng chỉ hấp dẫn ánh mắt của các nhân vật tầng cao nhất trong thành Lâm Tri. Còn đa số lực chú khác đã bị Bắc Nha ngăn trở.
Dù có tạo nên làn sóng triều kịch liệt thì nó cũng chỉ phun trào trong bóng tối.
Trận ước chiến này lại không giống như vậy.
Ước chiến công khai có ý nghĩa, trận chiến này sẽ bại lộ trong tầm mắt của mọi người. Bất cứ ai cũng có thể đến quan sát trận chiến. Nếu hai bên giao chiến không có sự tự tin mãnh liệt, thì không thể đồng ý chuyện như vậy.
Một bên là Lôi Chiêm Càn đã sớm thành tựu Nội Phủ, lấy được thần thông Lôi Tỷ, được tán dương là thiên kiêu ngàn năm khó có một của Lôi gia.
Một bên là Khương Vọng nghe nói đã đánh bại Vương Di Ngô, từ vị trí Đằng Long đệ nhất thiên hạ nhảy lên Nội Phủ, đã đạt được thần thông ngay từ phủ thứ nhất.
Trọng Huyền Thắng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, trận chiến đấu này sẽ được bàn tán sôi nổi lớn cỡ nào.
Khương Vọng chỉ cười: "Khi thực lực không đủ thì thốt ra lời hung ác, thực lực đủ rồi thì nên thực hiện nó thôi"
Lúc ấy ở Thất Tinh Cốc, Lôi Chiêm Càn nói hắn chỉ là một Đằng Long Cảnh, ở vào thủ đoạn hèn hạ của Trọng Huyền gia mới chiếm đôi chút lợi lộc.
Mà lời đáp của hắn khi ấy chính là nếu hắn ở Nội Phủ Cảnh, Lôi Chiêm Càn muốn chạy cũng không thoát được.
Khương Vọng đã nói được, thì sao có thể không làm được?
Đương nhiên, hắn làm vậy vì muốn tái tạo một phen thanh thế cho Trọng Huyền Thắng trước khi đi. Tâm tư này không cần phải nói ra.
"Được! Trọng Huyền Thắng không hỏi vì sao mà Khương Vọng lại chắc chắn như thế, chỉ đáp ứng một tiếng: "Nhưng ước chiến phải chậm lại hai ngày"
"Sao vậy?" Khương Vọng hỏi.
Trọng Huyền Thắng dương dương đắc ý xách bàn tính lên: "Hai ngày này, ta dùng để mua một sàn diễn võ, trang trí đôi chút, làm một bức tưởng vây quanh. Địa điểm ước chiến định ở đó đi. Đến lúc đó, ta thu chút tiền phát thẻ, vào chỗ ngồi theo thẻ! Ta thu một người mười viên đạo nguyên thạch!
Đây chính là trận đầu công khai trước mặt người khác của Đằng Long đệ nhất thiên hạ từ sau khi bước vào Nội Phủ! Ta lại tuyên truyền Vương Di Ngô bị huynh đánh thảm đến mức nào... người Lâm Tri chắc chắn đều rất Z Ị?
Tnuốn xem:
Khương Vọng: "."
Thật sự là trong mắt chỉ có tiền!
Khương Vọng xem thường.
Tay phải lại rất thành thật mở ra, giơ số năm.
Dù sao cũng phải chia năm phần lợi nhuận chứ!
Trọng Huyền Thắng cười hì hì: "Không có vấn để!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad