Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2765. Thần Lâm, Thần Lâm, Thần Lâm! (2)



Chương 2765. Thần Lâm, Thần Lâm, Thần Lâm! (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bước lên không trung và đi trong hư không, nắm đấm bao phủ cả phía đông nam, quyền này còn chưa rơi xuống, quyền thế đã nghiền nát đến mức thân thể của Khương Vọng rõ ràng chìm xuống.
Nhưng đợi đến khi nắm đấm của Thượng Ngạn Hổ đáp xuống, bóng dáng của Khương Vọng đã lướt qua hắn ta một lần nữa. Chỉ còn lại vết bạch ngân trên đầu nắm đấm khi lưỡi kiếm quét qua!
Thượng Ngạn Hổ mở hai nắm đấm ra, một kích rơi xuống làm chấn động cả mây, đánh đến quyền ảnh đầy trời, nhất thời giống hệt như trời nghiêng đất lệch, cuồng phong sậu vũ.
Thiên địa vô tình, quyền ánh kỳ tâm.
Đây là Phách Đô chi quyền.
Chinh phục thiên hạ bằng nắm đấm, trái tim này tự chứng minh,
Khi ta nói không, thì không ai được phép có. Khi ta nói có, không ai được phép không!
Những nắm đấm màu trắng xám hầu như có ở khắp mọi nơi và chúng ngày càng khẩn trương hơn.
Nhưng có một bóng người mặc áo lam, đột nhiên đến rồi đi, giống như sấm sét trong mưa bão!
Ấn ký thanh vân xuất hiện rồi biến mất, Trọng Huyền chi lực thoắt trái thoắt phải, Khượng Vọng lao qua trái vụt qua phải dưới sự khóa chặt của Thượng Ngạn Hổ với một sự khéo léo vượt trội hơn bao giờ hết.
Dùng Ngoại Lâu để đấu với Thần Lâm.
Sự hợp tác tuyệt vời giữa Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng, đã khiến cho thế cục nhất thời lâm vào trạng thái giằng co.
Nhưng cũng thể cầm cự quá lâu.
Bởi vì trong tình thế căng thẳng như vậy, cả hai đều không thể phạm sai lầm, nếu không phối hợp đúng một lần sẽ dẫn đến hậu quả vô cùng đáng tiếc, nắm đấm của Thượng Ngạn Hổ như lồng giam, còn dáng người nhanh nhẹn của Khương Vọng thì như cánh chim.
Con chim ở trong lồng, càng nhốt càng chặt.
Đôi cánh đã khép lại, rất khó có thể bay lên.
Ầm ầm ầm!
Khi bóng dáng của Khương Vọng lại bay cao lên một lần nữa, lòng bàn tay khổng lồ được bao quanh bởi binh sát của Trọng Huyền Thắng cũng đã phủ xuống.
Thân ảnh của Khương Vọng xuyên qua kẽ tay, bàn tay khổng lồ ngay lập tức khép lại, mặt trời nhất thời trở lên mờ mịt, bầu trời tựa hồ muốn sụp xuống.
Thượng Ngạn Hổ không sợ hãi chút nào, nắm đấm trắng xám của hắn ta hướng thẳng lên trên – nắm đấm của người khổng lồ bị đánh mở rồi!
Nhưng vân vụ vẫn chưa mở ra.
Thứ rơi xuống là một thanh kiếm.
Rút bên trái và đè bên phải, chia núi chia biển, chia cả ngày và đêm.
Khương Vọng, người đã xuyên qua những ngón tay của người khổng lồ, lật người trên không trung, cầm ngược lưỡi kiếm, chém ra một thức Nhân Tự Kiếm! Nó vừa lấp đầy một chưởng vừa bị mở ra của Trọng Huyền Thắng, vừa cắt đứt khả năng Thượng Ngạn Hổ tiếp tục truy đuổi.
Nắm đấm và thanh kiếm đụng độ!
Sức mạnh của Nhân Tự Kiếm bị nghiền nát trực tiếp bởi sức mạnh của Phách Độ Quyền, Khương Vọng bị thổi bay lên trời ngay tại chỗ —
Vút!
Lại một đạo huyết quang hắc ám trực tiếp phóng tới, gần như đối diện trực tiếp với Thượng Ngạn Hổ đang chuẩn bị đuổi theo Khương Vọng.
Đó là Thực Hồn Huyết Quang của Xích Huyết Quỷ Bức đó!
Vốn định tấn công Khương Vọng, nhưng vì Khương Vọng bị đấm ra xa, nên nó rơi thẳng về phía Thượng Ngạn Hổ, hóa ra lúc đầu khi Khương Vọng xuyên qua kẽ ngón tay của bàn tay của người khổng lồ rồi nhảy lên trời cao, hắn cũng đã hạ đạo thuật Hỏa Nộ với Xích Huyết Quỷ Bức cùng lúc đó.
Xích Huyết Quỷ Bức ở cấp độ Thần Lâm, mặc dù sẽ không bị loại đạo thuật dưới mức siêu phẩm này thao túng, nhưng \ vẫn là không khỏi có chút cáu kỉnh. Dù bị thương nặng và vết thương vẫn còn nhưng nó vẫn bất thình lình xuất ra một kích. Nhưng lại bị Khương Vọng tính toán đến gắt gao, dẫn hướng về phía Thượng Ngạn Hổ.
Đầu tiên là phá vỡ binh trận chi lực, sau đó lại phá Nhân Tự Kiếm thức, sau đó lại còn gặp phải sự công kích tàn bạo của “chiến hữu”.
Cho dù là một cường giả như Thượng Ngạn Hổ, thì cũng có lúc mất cảnh giác!
Hắn ta vội vàng dịch chuyển thân thể, lật năm ngón tay xuống, đè Thực Hồn Huyết Quang xuống.
Thực Hồn Huyết Quang vốn không có thực thể, dường như lúc này càng có nhiều chi tiết cụ thể hơn, hay nói cách khác, nó đã bị ép “chi tiết” ra, và bị ép sang một bên.
Nhưng cho dù như vậy, trong quá trình đan xen giữa hắc ám huyết quang và bàn tay màu xám, cũng mang đến một đường máu cho Thượng Nganh Hổ - người vốn có sức phòng ngự mạnh mẽ!
Đây là lần đầu tiên hắn ta bị thương trong trận chiến này.
Thượng Ngạn Hổ đột nhiên quay đầu lại rống to: “Mau điều con dơi ngu xuẩn nhà ngươi quay lại!”
Xích Huyết Quỷ Bức cũng biết mình làm loạn, có chút bất đắc dĩ ở giữa không trung, ngay cả kêu đau kêu một tiếng cũng không dám. Nhục lựu vẫn đang chảy máu, thu lại cũng không được, phóng ra cũng không xong.
Xúc Nhượng, người đã chiến đấu không thể tách ra với Trọng Huyền Tuân từ phía xa cũng không tức giận, chỉ hét lên: “Huyết Nhãn tới đây, cho ngươi ăn thứ tốt này!”
Xích Huyết Quỷ Bức tận lực dùng đôi cánh thịt còn sót lại của mình, cố gắng vạch ra một đường, như cá lướt qua mặt nước, xuyên qua bức màn màu xanh đậm của lửa. Một chiến trường, hai chiến cuộc, mỗi tình huống đều vô cùng nguy hiểm.
Tựa như trở lại trạng thái mới bắt đầu, tựa như Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng dẫn ba ngàn người gấp rút tới tiếp viện... nhưng cũng không có gì thay đổi!
Vẫn là một con dơi và một người chiến đấu với Trọng Huyền Tuân!
Chỉ thêm ra một vùng đất đầy thi thể của sĩ tốt Đắc Thắng Doanh, và người mà Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng phải đối mặt... kẻ mạnh hơn cả Chu Hùng – Thượng Ngạn Hổ!
Trọng Huyền Thắng – người trọng chỉnh quân đội, đã cảm nhận được sự suy yếu sức mạnh của binh sát. Mặc dù Khí Huyết Đan đủ để liên tục bổ sung khí huyết, nhưng dù sao thể hồn của những binh sĩ này cũng có giới hạn của nó.
Nếu như hắn ta có thêm nhiều binh sĩ của Cửu Tốt để luân chuyển, thì hắn ta nhất định sẽ không ngại đối đầu với Thương Ngạn Hổ.
Nhưng trong Tang phủ này, ở nơi phúc địa bên trong biên giới của Hạ quốc này, lấy đâu ra viện binh đây?
Nhưng thế thì như thế nào cơ chứ?
Khương Vọng lúc này đang lơ lửng trên không trung, toàn thân cơ bắp đều run rẩy, nội tạng kịch liệt chấn động, hắn vừa chạm vào liền rời đi, đã hao tổn không ít sức lực! Khoảng cách giữa Ngoại Lâu Cảnh và Thần Lâm, đã được phản ánh trong kết quả của cú đấm mạnh mẽ này của Thượng Ngạn Hổ. Nếu không phải vì dẫn dắt sát lực của Xích Huyết Thử Bức, hắn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy, nhưng... vậy thì sao?
Trọng Huyền Thắng và Khương Vọng đều không nhìn nhau.
Bởi vì họ phải tập trung toàn bộ sự chú ý vào Thượng Ngạn Hổ.
Nhưng giờ khắc này, biểu tình của bọn họ lại đồng nhất đến kỳ lạ.
Không có kích động cùng tức giận, chỉ có bình tĩnh đối mặt hiện thực, không cần hỏi sự tình tại sao lại biến thành như vậy, nhất niệm bất đồng là đã có cả ngàn vạn kết quả, họ đều biết cách đối mặt.
Trong thời gian ngắn nhất, đánh bại Xúc Nhượng và Xích Huyết Quỷ Bức, là khả năng duy nhất để họ cùng Trọng Huyền Tuân chạy khỏi Sinh Thiên.
Khi Thượng Ngạn Hổ đuổi tới kịp, thì mục tiêu cần kích phá, lại phải cộng thêm một tên Thượng Ngạn Hổ, điều này quá khó.
Nhưng chỉ còn có con đường này có thể đi.
Vậy thì cứ thử đi.
Hai người xuất thủ cùng một lúc! Hết chương 2765.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad