Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2598: Trăm vạn hùng binh (1)

Liêm Chú Bình vừa không có vũ lực quá cường đại, lại không có căn cơ thâm hậu gì ở Tề quốc. Trong nhiều năm qua, Liêm gia đương nhiên cũng có sản nghiệp của mình, xét thấy tính đặc thù của sản nghiệp gia tộc, các mối quan hệ chủ yếu đều ở trong quân đội.
Mà sức ảnh hưởng của Trọng Huyền gia trong quân đội... Có thể chèn ép một gia tộc như Liêm thị trăm lần, ngàn lần.
Tài nguyên mà đôi bên có thể điều động, căn bản không thể so sánh, cũng không cần phải thể hiện sự chênh lệch trên mưu lược.
Đối với Trọng Huyền Thắng mà nói, ván cờ Liêm thị này, từ trước đến nay chẳng có chút độ khó nào. Vấn đề hắn ta cần suy nghĩ, chỉ là Liêm gia có thể đem lại tác dụng gì, còn hắn ta thu quan lúc nào là hợp lý nhất.
Thời cơ phạt Hạ trăm năm khó gặp, bất luận trước đó hắn ta có kế hoạch gì, đều phải nhường bước trước trận chiến này, đó gọi là "thuận theo thời thể.
Cho nên đón Khương Vọng ở bên ngoài Tề vương cung xong liền theo đường nhỏ đến thành Nam Dao...
Toàn bộ quá trình đoạt quyền Liêm thị, không hề có tình cảnh gì gọi là kinh tâm động phách.
Bắt đầu quá mức đột ngột, kết thúc cũng rất kiên quyết.
Liêm Chú Bình tự thiêu chết trong từ đường.
Liêm Tước ở ngoài từ đường tuyên cáo kết thúc chế độ mệnh bài.
Khí thế như gió thu cuốn hết lá vàng.
Cũng chưa nói tới buồn vui gì đó.
Chỉ đơn giản là đã thỏa nguyện xưa, đơn giản là khí phách thiếu niên nơi quầy rượu xưa.
Lúc Liêm Tước chính thức tiếp quản quyền lực Liêm thị...
Chiếu lệnh của Tề thiên tử đã ban xuống!
Tào Giai là chủ soái phạt Hạ, Giám chính Khâm Thiên Giám Nguyễn Tù và tiền tướng Yến Bình làm quân sự trấn quân.
Điều động binh mã các tiểu quốc Đông vực như Chiêu, Dặc, Xương, Dung, khoảng ba mươi vạn, xếp vào tam quân, do triều nghị đại phu Tạ Hoài An ở giữa điều động, cùng phát động phạt Hạ. Toàn quốc trưng quận binh ba mươi vạn, do triều nghị đại phu Trần Phù thống lĩnh.
Ba nhánh Cửu Tốt là Xuân Tử, Thu Sát, Trục Phong, trở thành chủ lực phạt Hạ.
Lần này xuất chinh, có hai vị chân quân, năm vị chân nhân.
Trăm vạn hùng binh tấn công Hạ!
Thể hiện rõ quyết tâm diệt Hạ của Tề thiên tử!
Trong tiếng hô vang dội, Quân Thần Đại Tề Khương Mộng Hùng được vua và dân tin tưởng nhất, lại vẫn chưa tiếp chưởng quân, cũng không đi theo trấn quân... Đây cũng là chuyện có thể đoán được. Dù sao thì với uy vọng trong quân của Khương Mộng Hùng, ra tức soái, vào tức Trấn Quốc, trấn quân khó có thể chỉ là trấn quân... Cái quân chức quân sự trấn quân này, đều là tạm thời xuất hiện. Tỏ vẻ quân lệnh thống nhất, tỏ vẻ phân chia chính và phụ. Mặc dù Nguyễn Tù và Yến Bình đều là cường giả Diễn Đạo, hơn nữa thân phận người này còn cao hơn người kia, nhưng trong trận chiến phạt Hạ lần này, cũng đều phải tuân theo quân lệnh của chủ soái Tào Giai. Quân Thần không thể tự mình xuất chinh, nhưng mà mấy đệ tử của ông ta, ngoại trừ Kế Chiêu Nam vẫn đang chém giết phía sau Vạn Yêu Chi Môn, không thể phân thân, đại đệ tử Trần Trạch Thanh, quan môn đệ tử Vương Di Ngô, lại đều tham dự trận chiến này.
Còn Hung Đồ Trọng Huyền Trử Lương mặc dù không thể có được vị trí chủ soái phạt Hạ, nhưng cũng tuyệt đối là chủ lực của cuộc chiến phạt Hạ, chấp chưởng Thu Sát quân xuất chinh.
Chỉ có Tu Viễn...
Tu Điện quân không ở trong đội hình chủ lực phạt Hạ lần này, Tu Viễn thỉnh chỉ tranh vị trí chủ soái, nhưng cuối cùng ngay cả chiến trường cũng không thể đi.
Lòng dạ của thiên tử, thật là khó dò!
Mà Trục Phong quân âm thầm chen vào vị trí chủ lực phạt Hạ, chính là cường quân do Tồi Thành hầu Lý Chính Ngôn chấp chưởng, Nói chung, ngoại trừ Thiên Phúc quân mạnh nhất trong Cửu Tốt Đại Tề, những đội quân còn lại mỗi đội đều có thế mạnh riêng, khó phân cao thấp.
Nhưng cũng có câu... Đứng đầu bốn mùa chính là Xuân Tử, đứng đầu bốn loại khí tượng chính là Trục Phong!
Tóm lại, bất luận phía sau có những suy tính gì, có trù tính như thế nào. Đại quân Tề quốc xuôi nam lần này, đội nào cũng có thể được coi là đội quân chủ lực của Tề quốc, hoàn toàn có thể đại biểu cho vũ lực chân chính của Đại Tề đế quốc.
Không nói là dốc hết quốc gia chiến đấu, nhưng dưới tình huống đảm bảo trấn áp các phương, đây đã là lực lượng lớn nhất có thể điều đi rồi.
"Đế quân suy tính như thế nào, chúng ta không cần phải nghĩ đến. Chủ soái đã có, thời gian xuất chinh đã định, những chuyện khác hiện tại cũng không quan trọng. Chuyện tiếp theo chúng ta cần suy nghĩ, là trong trận chiến này, về toàn bộ chúng ta có"
Trong quầy rượu Khương Vọng và Liêm Tước đã từng đối ẩm qua...
Trọng Huyền Thắng ngồi xếp bằng trên chiếu trúc, đang bàn về chiếu lệnh của thiên tử.
Ba người lúc này đang ngồi vây quanh một cái lò sưởi, phía trên lò sưởi đang để một cái hũ lớn, bên trong đang hâm đầy rượu.
Chân bò, đùi dê đã nướng chín đều đựng trong tráp, đặt chồng chất trên bàn trước chiếu trúc, thịt heo giòn rụm thơm nức, chỉ cần dùng dao cắt ăn.
Liêm Tước cầm trong tay một cái gáo trúc, không nhanh không chậm múc rượu nóng cho hai vị bằng hữu. Thập Tứ mặc giáp mang kiếm, đứng một mình ở cạnh cửa.
Tháng 11 nấu rượu, ngoài cửa sổ tuyết đang rơi.
Trọng Huyền Thắng nói tiếp: "Nếu như không có gì bất ngờ, ta và Trọng Huyền Tuân chắc chắn phải vào Thu Sát quân. Trong trận chiến lần này, thúc phụ sẽ không thiên vị cho ta, kết quả cuối cùng có thể đoán được – nhất định là ta và Trọng Huyền Tuân mỗi người dẫn theo một đội quân, trên chiến trường, mọi chuyện đều phải dựa vào bản lĩnh. Hai người đấu tay đôi phân sinh tử, ta tất nhiên không bằng. Nhưng mà chỉ nói về bản lĩnh cầm quân, ta sẽ không thua y Hắn ta nhìn Liêm Tước: "Đến lúc đó, thuộc hạ của ta sẽ là vạn người. Hơn vạn vũ khí này cần phải được tiếp tế xong trước khi xuất phát, ta muốn thứ tốt nhất.
"Chuyện không trái lệ, ta chắc chắn tận sức phối hợp. Liêm Tước nói vô cùng dứt khoát.
Nếu như muốn dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào, thật ra Liêm gia có rất nhiều nơi có thể phát huy tác dụng. Chẳng hạn như lúc giao vũ khí cho tướng sĩ dưới trướng Trọng Huyền Tuân, động tay chân một chút...
Nhưng Trọng Huyền Thắng sẽ không ngu xuẩn như vậy, không có chừng mực như vậy, Liêm Tước cũng không thể đáp ứng chuyện như vậy.
Dưới tình huống tuân thủ quy củ, việc Liêm gia có thể làm liền tương đối có hạn.
Nhưng Trọng Huyền Thắng cũng sẽ không vội vã.
Chuyện chuẩn bị như ở Liêm gia, hắn ta làm rất nhiều. Tích tiểu thành đại, chính là việc mà hắn ta vẫn luôn luôn làm trong quá trình cạnh tranh với Trọng Huyền Tuân.
Đối mặt với Trọng Huyền Tuân, có thể có được một chút ưu thế, còn có gì mà không hài lòng nữa đây? "Trên chiến trường, có thể thay đổi trong nháy mắt, hiện tại nói nhiều hơn nữa thật ra cũng không có tác dụng gì. Chúng ta chỉ có thể chuẩn bị tốt trước. Chuyện còn lại, đến Hạ quốc rồi hãy nói" Trọng Huyền Thắng bưng chén rượu lên nói: "Uống xong chén này, liền trở về Lâm Truy!"
1379 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

2 tháng trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad