Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3570. Phong cảnh chưa nhìn hết



Chương 3570. Phong cảnh chưa nhìn hết




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Tức chết ta rồi!"
Một tiếng gầm giận dữ bỗng nhiên vang lên quanh quẩn trong đêm dài yên tĩnh.
Trong thoáng chốc, trong phương viên trăm dặm, mọi nhà đều tắt đèn, mọi hộ đều im lặng.
Ngay cả ngựa cũng cắn chặt hàm răng thiếc, chó cũng kẹp chặt đuôi.
Đây là một đêm bình thường ở Hiến Cốc.
Đại công tử của Chung Ly gia nổi trận lôi đình trong phòng, mở miệng là "đánh lén", ngậm miệng là "vô sỉ", "Gia còn chưa kịp dùng sức".
Dù có thế nào hắn ta cũng không hiểu được, hắn ta đường đường là Chung Ly Viêm thế mà trong cái nơi hoàn toàn là bản sao chép của Diễn Pháp Các, chẳng có chút xíu gì liên quan đến sinh tử kia mà đến cả phúc địa bảy mươi hai cũng không thủ được?
Tức chết mất.
Nếu không phải gia chủ lão cha gửi thư, liên tục nhấn mạnh tầm quan trọng của Thái Hư Huyễn Cảnh thì thiên hạ đệ nhất thiên kiêu là Chung Ly Viêm hắn ta chắc chắn sẽ không thèm liếc mắt đến loại địa phương dành cho tiểu hài tử chơi đùa kia.
Kết quả tháng trước mới gia nhập, dễ dàng lấy được tư cách nhập môn khiêu chiến phúc địa, còn đang định tháng này đi ngang trảm tướng, cho Đấu tiểu nhi thêm phiền phức, kết quả quay đầu liền bị đánh văng ra cửa?
Đây là chuyện mất mặt đến cỡ nào chứ!
Đang tức giận, hắn ta lại đột nhiên bật cười.
Cũng may, kẻ mất mặt xấu hổ là Đấu Chiêu!
Hắn ta đã cố gắng dùng đao pháp, còn lợi dụng kinh nghiệm tu tập thuật pháp trước kia, dùng bí pháp mô phỏng Linh Vực, diễn đến vô cùng giống. Trừ phi Đấu Chiêu đích thân đến, nếu không, không ai có thể phát hiện đây không phải là Đấu Chiêu!
Chung Ly Viêm đang nở nụ cười, trước mặt đột nhiên tối đen, một bàn tay đập thẳng vào mặt hắn ta, khiến cả người hắn ta cũng bị đập ngã xuống đất.
Đầu óc hắn ta quay cuồng... Loại cảm giác này, giống y hệt cảm giác bị niệm đầu đánh nổ trong trong Thái Hư Huyễn Cảnh vừa rồi!
Hắn ta xoay người đứng lên, hai tay rút Nam Nhạc trọng kiếm, lắc lắc đầu, mới nhìn rõ thân ảnh vừa đột nhiên xông vào phòng kia là ai —— Đã hơn nửa đêm còn mặc một thân giáp trụ, tự cho là uy phong nhưng thực ra là ngu ngốc này chính là người hiện tại phải đang trấn giữ ở Đan quốc, gia chủ hiện thời của Chung Ly thị, Chung Ly Triệu Giáp!
Chung Ly Triệu Giáp diện mục uy phong đưa mắt quét ngang: "Còn định rút kiếm với ta, tạo phản à?"
Vị Chung Ly gia chủ này, trong lúc quát lớn còn mang theo cảm giác áp bách bước về phía trước: "Hơn nửa đêm còn ở đây phát điên cái gì? Vừa rống vừa gào, vội vàng đi chịu tang à? Lão cha tộc trưởng nhà ngươi còn đang đứng đây, vẫn còn đang sống rất tốt!"
Chung Ly Viêm ngượng ngùng thu kiếm: "Phản ứng bản năng, phản ứng bản năng thôi, gia còn tưởng rằng có người đánh lén chứ..."
Bốp!
Chung Ly Triệu Giáp nhấc chân đạp một phát lên ngực thằng con trai: "Ngươi là gia của ai?"
Chung Ly Viêm lăn vài vòng rồi lại đứng lên: "Hiểu lầm thôi, cha, đều là hiểu lầm! Lên mặt với tên Đấu Chiêu kia quen rồi nên nhất thời trơn lưỡi!"
Chung Ly Triệu Giáp ngẫm nghĩ cảm thấy tức giận rất có hại cho bản thân mình liền tạm ngừng lửa giận, trầm giọng hỏi: "Vừa rồi ngươi ngồi trong phòng gọi cái gì, lại cười cái gì?"
Nói nói lửa giận lại lên, duỗi ngón tay chỉ: "Vừa rồi trong lúc cười, mặt ngươi mang theo một loại giảo hoạt ngu xuẩn! Ngươi có biết không hả?"
Chung Ly Viêm vốn có râu ngắn mắt ưng, kỳ thực vốn có mấy phần uy nghiêm của lão cha nhà mình, có điều, vừa rồi, dáng vẻ hắn ta cười mờ ám ở trong phòng quả thực vô cùng quái dị, rất không có khí chất quý tộc, khiến Chung Ly Triệu Giáp cảm thấy rất mất mặt.
"Ha!" Chung Ly Viêm nén giận, chuyển chủ đề: "Cha, người cũng không thể trách ta. Người bảo ta đi thử Thái Hư Huyễn Cảnh ta liền thử nhưng đối thủ trong cái thứ Thái Hư Huyễn Cảnh bỏ đi này quả thực quá yếu, ta cũng không biết ý nghĩa thao gia cái này là gì! Quả thực là lãng phí thời gian mà!"
Chung Ly Triệu Giáp bán tín bán nghi nhìn hắn ta: "Khiêu chiến phúc địa trong Thái Hư Huyễn Cảnh kia ngươi đánh tới hạng thứ mấy rồi?"
"Phúc địa khiêu chiến cái gì? Thái Hư Huyễn Cảnh có cái này sao?" Chung Ly Viêm trừng lớn đôi mắt vô tội: "Ta không có chú ý tới."
Chung Ly Triệu Giáp chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Ngươi không biết để ý một chút sao? Đối với ngươi bây giờ mà nói, giá trị lớn nhất của Thái Hư Huyễn Cảnh chính là phúc địa. Ngươi có xem kỹ thư lão tử gửi cho ngươi không hả?"
"Xem! Xem! Ngày mai nhất định sẽ nghiêm túc nghiên cứu phúc địa! Chung Ly Viêm tiếp tục nén giận, tiếp tục chuyển chủ đề: "Chủ yếu là trong Hiến Cốc to lớn này, việc cần xử lý quá nhiều, nhi tử cũng rất tốn công tốn sức. Nên trong thoáng chốc không để mắt kỹ đến Thái Hư Huyễn Cảnh cũng là lẽ thường!"
"Lão tử cũng không giao Hiến Cốc cho ngươi quản, không phải còn có Văn Lâm trưởng lão..." Chung Ly Triệu Giáp sửng sốt, chớp mắt sau liền nổi trận lôi đình, rút yêu đao ra: "Ngươi lại thừa dịp lão tử không có ở đây mà trói Văn Lâm gia lão lại phải không?"
"Không có không có! Tuyệt đối không có việc này!" Chung Ly Viêm lớn tiếng giải thích: "Là giam lỏng! Lúc này là giam lỏng!"
Chung Ly Triệu Giáp giận quá hóa cười: "Lão tử liên tục nhấn mạnh nhắc nhở ngươi, lần ngươi chín tuổi, Văn Lâm gia lão quất roi ngươi là ý của lão tử. Những năm gần đây ngươi cứ có cơ hội là liền trả thù, có cơ hội liền trả thù! Giam lỏng đúng không? Ngươi quỳ ngay ngắn ở đây cho lão tử, hôm nay lão tử cho ngươi biết thé nào là cứng rắn!"
Trong phòng Chung Ly Viêm liên tục vang lên mấy tiếng binh binh bang bang, đây cũng là một đêm bình thường trong Hiến Cốc.
Cũng không biết trải qua bao lâu...
Trong Hiến Cốc, không mấy người dám ngồi tính loại thời gian này.
Đợi đến khi Chung Ly Triệu Giáp thoải mái rời đi thì Chung Ly Viêm, lúc này đã mặt mũi sưng vù, mới ngẩng đầu lên. Hắn ta kiên trì bò lên khỏi mặt dất, lê đến bên giường, thấm máu mũi, rồi cắn răng nghiến lợi thêm một số phía sau vô số chữ "Chính" trải đầy dưới tấm ván giường kia.
"Lần thứ 5396 bị khinh bỉ. Ta lại nhịn!"
"Chờ sống lưng ta mở đến hai mươi bốn trọng thiên, ta nhất định sẽ lập lại trật tự, trọng trấn danh dự gia đình, khiến cho lão già ngài giải ngũ về quê!" Hết chương 3570.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad