Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1314: Va chạm

Chương 1314: Va chạm
Thật ra sự chú ý của những Hải tộc này đều tập trung vào chiến trường, chú ý đến vua của bọn họ, mong chờ Bạch Tượng Vương xé nát đối thủ nhân loại, đợi quân lệnh được ban xuống.
Hai quyền cuối cùng cũng va chạm.
Những người khác rất khó có thể chứng kiến rõ ràng trận chiến giữa tu sĩ Thần Lâm cảnh và Hải tộc cấp Vương Tước, nhưng có thể thấy, Bạch Tượng Vương không hề sứt mẻ chút nào, mà Đinh Cảnh Sơn bay lên từ Phù đảo lại lui về sau mấy bước.
Vô số hư ảnh nhân tộc xông pha chiến đấu, không chịu lùi bước kia giống như bùn ném xuống mặt biển, bị yên ắng nuốt hết.
"Vương!"
Đại quân Hải tộc kêu gào, sĩ khí tăng mạnh.
Nhưng mà Đinh Cảnh Sơn mặt không biểu tình, Bạch Tượng Vương cũng bất động thanh sắc.
Bọn họ đều hiểu rõ, mặc dù Bạch Tượng Vương chiếm ưu thế tuyệt đối về mặt sức mạnh, nhưng một quyền vừa rồi, lại chưa phân thắng bại.
Đinh Cảnh Sơn lùi về sau mấy bước lại đánh ra tiếp một quyền.
Giống như một cái chùy sắt, đập lên binh khí chưa thành hình, ánh lửa bắn ra tung tóe, nóng rực.
Những tia lửa này, rực rỡ lại mãnh liệt!
Lịch sử Nhân tộc khai thác Mê Giới, dường như đã được rút lại chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt.
Một cái nháy mắt này, là ngàn năm vạn năm, lúc này cũng chỉ là một cái nháy mắt.
Một quyền này.
Sinh tử luân phiên, đời này qua đời khác.
Sắc mặt Bạch Tượng Vương không thay đổi nhưng ánh mắt rõ ràng đã trở nên ngưng trọng.
Chỉ nhìn thấy gã vung ra một quyền vô cùng chậm chạp, nắm đấm của gã lại... nặng tựa ngàn cân.
Thần thông thiên phú, Bàn Sơn!
Loại thần thông Bàn Sơn này. Từ trước đến nay có hai loại biểu hiện. Một loại là dùng sức núi nâng núi, sửa núi, hòa hợp với núi.
Một loại khác chính là dựa vào bản thân, tu luyện sức mạnh dời núi.
Bạch Tượng Vương thuộc về loại thứ hai.
Tân hỏa tương truyền, đời này sang đời khác, có thể dời núi hay không?
Quyền có thể sinh tử luân phiên, truyền từ đời này sang đời khác, nhưng chỉ cần núi đủ vững, đủ cao thì người vung ra quyền kia, sao có thể đời đời tương truyền chứ?
Một quyền này của Bạch Tượng Vương, chỉ có sức mạnh. Thuần túy chỉ là sức mạnh, sức mạnh kinh khủng!
Nắm đấm của gã cơ hồ muốn hủy diệt tất cả.
Đúng lúc đó, cái bóng sau lưng gã bỗng nhiên chuyển động, cái bóng này tụ thành một hình người. Bóng người này trên tay cầm một mũi nhọn.
Mũi nhọn đó giống như một cái ô nhỏ, mũi ô nhọn như muốn đâm xuyên sinh tử.
Khá cho Phù Ngạn Thanh!
Dám đâm Thần Lâm!
Một nhát đâm này, đâm vào sau lưng Bạch Tượng Vương.
Bạch Tượng Vương chẳng thèm quay đầu lại, thậm chí còn không hề thay đổi bất kỳ động tác nào.
Gã vẫn vung quyền một cách chậm chạp như cũ.
Nắm đấm của gã, cuối cùng cũng chạm đến nắm đấm của Đinh Cảnh Sơn.
Sức mạnh kinh khủng, dùng một loại khí thế phá tan tất cả nổ tung.
Cái bóng cầm trùy đâm vào lưng gã cũng biến mất!
Còn Đinh Cảnh Sơn đối đầu trực diện với một quyền này, đầu tiên là bay về phía sau, sau đó mới phát ra một tiếng nổ cực lớn.
Bùm!
"Vương của ta!
"Vô địch!"
Nhìn thấy cảnh tượng đó, các chiến sĩ Hải tộc liền hô vang.
Dường như cùng lúc Đinh Cảnh Sơn bị đánh lui, trên chiến trường, sau khi bị mưa tên nỏ Toái Tỉnh thiêu đốt thì Chước Nhật Phi Chu đang xông đến quân trận Hải tộc bỗng nhiên quay đầu, nháy mắt bay trở lại Phù đảo.
Đại quân Hải tộc chưa kịp đuổi theo, màn sáng bảo hộ đảo đã được dựng lên lần nữa!
Bạch Tượng Vương đột nhiên nhảy đến, đấm ra một quyền, đánh bay một chiếc Chước Nhật Phi Chu chưa kịp trở về Phù đảo, quyền thứ hai vừa đánh ra thì đã bị màn sáng bảo hộ đảo vững vàng chặn lại.
Cú đánh này làm chấn động cả Phù đảo, nhưng rốt cuộc không thể phá vỡ được màn sáng.
Đinh Cảnh Sơn sau khi rút về Phù đảo, bỗng nhiên hung ác nói:
"Chiếc tàu này, đảo Quyết Minh nhất định phải bồi thường!"
Ổ bên cạnh ông ta, Phù Ngạn Thanh miệng tràn máu tươi nói:
"Còn có thương thế của thuộc hạ, cũng cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng!"
Chỉ dăm ba câu, Đinh Cảnh Sơn đã tính thêm một bút nợ nặng nề cho Khương Vọng. Rồi ông ta bỗng nhiên cất cao giọng nói: "Chỉ có từng đó sức lực! Bạch Tượng Vương, có phải ngươi ở Thương Hải khó khăn quá nên ăn không đủ no hả? Yếu ớt như vậy!"
Bạch Tượng Vương buông lỏng nắm tay, nhe răng cười nói:
"Không đánh mà chạy, ngươi vẫn còn kiêu ngạo được sao? Các ngươi còn có thể công kích thêm mấy lần?"
Hắn ta vừa nghiêng đầu, vừa phân phó cho thuộc hạ: "Giữ vững Ị?
tần suất lúc trước, tiếp tục bày trận "Chúng ta có thể công kích mấy lần không quan trọng, quan trọng chính là..."
Đinh Cảnh Sơn dùng ánh mắt của kẻ thắng trận nhìn hắn ta:
"Người ngươi muốn tìm, căn bản không ở Phủ đảo Đinh Mùi!
Khương Vọng mà ngươi nhìn thấy lúc trước, chẳng qua chỉ do ảo thuật biến thành! Lão tử chỉ thử ngươi một chút mà thôi! Thế nào, giờ còn thấy đáng không?"
"Nếu các ngươi có người có thể dùng ảo thuật để lừa được bổn vương thì bổn vương cũng nhận." Bạch Tượng Vương cười lạnh:
"Lúc này, dùng loại thủ đoạn lừa gạt như vậy, ngươi không cảm thấy bản thân rất buồn cười sao?"
Trong đại quân Hải tộc, có thể thấy rõ dấu vết hoạt động của Phù Ngạn Thanh cũng chỉ có Bạch Tượng Vương mà thôi.
Nhưng sự chú ý của hắn ta đều đã bị Đinh Cảnh Sơn hấp dẫn, linh thức dây dưa chém giết với Đinh Cảnh Sơn, căn bản không thể quan tâm đến nơi xa như vậy. Đến nỗi hoàn toàn không phát hiện việc Khương Vọng đã bị đưa đi.
"Đúng là buồn cười!" Đinh Cảnh Sơn vung tay lên, cách màn sáng Phù đảo, hư ảnh Hải Cương Bảng liền xuất hiện trước mặt Bạch Tượng Vương.
Tìm thấy tên Khương Vọng, chỉ cho Bạch Tượng Vương xem:
"Chẳng lẽ ngươi không biết chuyện này có ý nghĩa thế nào sao?"
Trên Hải Cương Bảng, hai chữ Khương Vọng đã biến thành màu đỏ đại biểu cho nguy hiểm. Cho thấy người kia hiện vẫn đang ở dã địa.
Mà số 43 màu máu đằng sau cái tên kia càng giống như đang cười nhạo sự ngu xuẩn của hắn ta.
Không đúng!
Bạch Tượng Vương nhanh chóng phản ứng lại. Đám chó chết Đinh Cảnh Sơn này vẫn đang lừa gạt hắn ta. Khương Vọng nhất định là thừa dịp lần tấn công vừa rồi để chạy trốn!
"Ngư Tự Khánh! Lập tức tản đại quân ra, lục soát toàn bộ khu vực tìm giết Khương Vọng, hắn vừa đi chưa lâu!"
Đám Quân Hồn Ảnh biến thành Quỷ Diện Ngư Ưng tản ra, thể hiện rõ tố dưỡng chiến đấu tinh nhuệ, số lượng nhiều vô kể, tản ra bốn phương tám hướng, đuổi giết Khương Vọng!
Bạch Tượng Vương quay đầu lại, nhìn Đinh Cảnh Sơn, hung ác nói: "Tiếp tục tấn công! Bổn vương muốn giết chết tương lai của bọn chúng, cũng muốn hủy diệt hiện tại của bọn chúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad