Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3333 - Ánh mắt như mặt hồ (1)



Chương 3333 - Ánh mắt như mặt hồ (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Chẳng qua là mấy công phu thô thiển gia gia ta tìm được từ hồi xưa, sao mà gọi là truyền thừa được?” Sài A Tứ nói với vẻ mặt sầu não: “Nếu Viên công tử cảm thấy hứng thú thì tiểu yêu rất lấy làm vinh hạnh, lập tức mang tới đây kính dâng lên ngài!”
Về nhà bảo Cổ Thần làm ra một phiên bản sứt sẹo đầy hố, để xem có luyện chết cái thằng khốn nạn nhà ngươi hay không?
Viên Mộng Cực nhìn Sài A Tứ bày tỏ chân thành một hồi, đột nhiên cười to: “Nói cái gì vậy, cái tên tiểu yêu này, ngươi cho rằng ta sẽ ham muốn đồ của ngươi sao?”
Nói thật thì thiên phú chiến đấu của Sài A Tứ cũng không tệ, kiếm thuật và công pháp luyện thể mạnh thì mạnh đấy, nhưng cấp độ vẫn khá thấp, Viên công tử đây không thèm để ý.
Nhưng cứ thuận miệng nhắc một câu, thăm dò cũng được, uy hiếp cũng được, cứ để cho thằng nhóc này tự suy diễn.
Thân là thiếu chủ Viên gia thành Ma Vân, hắn ta có tư cách không cần kiêng nể bất kỳ ai.
“Lòng trung thành của ta với Viên gia là tuyệt đối, cam tâm tình nguyện phục tùng công tử.” Sài A Tứ nói: “Ngài có thể nhớ tới tên tuổi tiểu yêu chính là vinh hạnh của tiểu yêu. Tiểu yêu còn có thể không tin công tử được sao? Chỉ là sợ Linh Cảm Vương không chịu tin thôi. Dù sao thì thực lực của tiểu yêu cũng… thực lực có hạn.”
Viên Mộng Cực nhẹ nhành cười nói: “Có cái cớ để qua loa là được, thật sự muốn hắn ta tâm phục khẩu phục hay gì? Thời buổi này miếng ăn đến bên miệng còn để vuột mất, ai mà chịu được?”
“Nhưng thực lực của tiểu yêu đúng là một vấn đề, bây giờ ngay cả cấp bậc yêu tướng mà ta cũng chưa tới, cho dù Xích Nguyệt Vương có đứng bất động một chỗ xin ta giết nàng ta thì ta cũng chưa chẳng đã làm gì được.” Sài A Tứ lại ám chỉ.
Cuối cùng Viên Mộng Cực cũng nhảy số ra được, nở nụ cười của kẻ bề trên nhìn xuống kẻ dưới: “Đừng vòng vo nữa, muốn lợi ích gì thì cứ nói thẳng với ta. Yêu Hoàng không để binh lính chết đói đâu!”
Khá lắm, còn dám tự ví mình với Yêu Hoàng.
Nếu không ngoạm một miếng lớn thì thật có lỗi với sự tự tin này của ngươi.
“Cả thành Ma Vân này ai mà không biết sự khảng khái của Viên công tử. Hôm nay ngài sai tiểu yêu đi làm việc, càng không có chuyện bạc đãi!” Sài A Tứ tâng bốc một câu trước rồi mới tỏ vẻ ngại ngùng nói: “Dạo này tiểu yêu luyện thể gặp phải cửa ải, tiến triển khó khăn. Nếu có được Long Hổ Tham vạn năm, Thiên Dưỡng liên mười hai cánh, Thần Anh Đào nặng chín lượng… Thì chắc chắn có thể tiến thêm một bước. Đến lúc đó có nói ta nghĩ cách giết Xà Cô Dư thì ít nhiều gì cũng có chút sức thuyết phục.”
Viên Mộng Cực sa sầm mặt: “Có phải tiểu yêu đang nói đùa với ta?”
Sài A Tứ làm ra vẻ kinh sợ: “Là tiểu yêu mạo muội! Chỉ là tiểu yêu từng nghe qua những cái tên này, biết chúng có hiệu quả với việc luyện thể, nhưng không biết có quý hay không, giá cả thế nào. Trong lòng tiểu yêu, Viên công tử chính là tồn tại cao quý nhất định sẽ trở thành Thiên Yêu, tài sản nhiều không đếm xuể, của quý chất đầy trong phủ. Chẳng lẽ những vật này thật sự hiếm có như vậy, Viên công tử cao quý nhường ấy cũng không lấy ra được.”
Viên Mộng Cực không mặt mũi nào nói mình chưa từng nhìn thấy những vật này, nghĩ những thứ này có thể lấy từ Lộc Thất Lang và Xà Cô Dư, cuối cùng nghiến chặt răng, miễn cưỡng nói: “Long Hổ Tham nghìn năm thì có một cây đấy, ngoài ra thì đừng mơ tưởng nữa. Nếu ngươi đồng ý, ta sẽ bảo Hội chủ của các ngươi đưa cho.”
“Được! Được!” Sài A Tứ liên thanh đồng ý: “Làm việc cho công tử, đòi hỏi đã là quá đáng. Nếu không phải việc tu hành của tiểu yêu gặp cản trở, luyện thể mười năm không tiến bộ thì tiểu yêu thật sự không có mặt mũi nào mở miệng… Thật đó, công tử, ta, một tấm lòng son hướng về ngài. Đừng nói Long Hổ Tham nghìn năm, cho dù ngài có cho ta một củ cải trắng mười năm ta cũng cam tâm tình nguyện.”
Mấy cái tên đại thiếu bất lương này đúng là giàu có!
Long Hổ Tham nghìn năm, sao gã có thể không biết đủ được chứ?
Long Hổ Tham được Tiểu Thanh muội muội tặng lúc trước chỉ mới được năm năm thôi mà hiệu quả đã tốt vô cùng rồi. Khiến Vô Địch Bách Kiếp Kim Thân của gã được phủ thêm mấy tầng kim quang!
Viên Mộng Cực vốn nghĩ mình chỉ cần dậm chân một cái, Sài A Tứ nhà nghèo kiết xác có thể không cúi đầu bái lạy hay sao?
Không ngờ có dịp giao lưu, tên kia không lấy đạo nghĩa làm đầu mà lại muốn lợi ích!
Bị làm thịt một đao khiến hắn ta đau lòng tột độ, lúc này nhìn Sài A Tứ nhìn thế nào cũng thấy không vừa mắt. Nhưng để tiếp tục kế hoạch lớn, hắn ta cũng chỉ có thể vuốt mũi ra vẻ hào phòng: “Viên Mộng Cực ta chưa từng bạc đãi thủ hạ, sau này ngươi sẽ biết! Long Hổ Tham là cái thá gì? Chờ bắt được Xà Cô Dư, cái gì đáng được có đều sẽ có.”
Đương nhiên là Sài A Tứ cảm động rớt nước mắt, chân thành tha thiết nói: “Đời nay có thể làm tùy tùng đi theo công tử đúng là phúc phận cả đời của A Tứ! Sự hào phóng của ngài, tầm mắt của ngài, lòng dạ của ngài, mưu lược của ngài, đều là những thứ mà cả đời Sài mỗ chưa từng được thấy. Thật là thần kỳ!”
Người thần kỳ, vừa quý giá vừa hiếm hoi, đều là những thiên tài nổi bật giữa đám đông.
“Ta xưa nay không thích những lời a dua nịnh hót như vậy.” Viên Mộng Cực khoát tay áo: “Chờ trăm năm sau quay đầu nhìn lại, ngươi sẽ phát hiện, hôm nay đầu quân cho ta chính là quyết định chính xác nhất trong đời này của ngươi. Đi về đi, chờ ta tìm ra chỗ ẩn thân của Xà Cô Dư, sẽ lập tức thông báo cho ngươi.”
“Vậy ta sẽ yên lặng chờ tin lành!”
Sài A Tứ lại thiên ân vạn tạ, những lời nịnh hót tuôn ra như thủy triều.
Mấy chuyện như tâng bốc nịnh hót, tuyệt đối không được chỉ vì người ta bảo mình đừng nịnh thì mình liền không nịnh. Không có chút chấp nhất và thành khẩn thì không gọi là nịnh hót.
Nịnh Viên Mộng Cực đến độ phiêu phiêu, nỗi mất mát khi phải bỏ ra Long Hổ Tham nghìn năm nguôi ngoai đáng kể, Sài A Tứ mới lưu luyến không rời tiến một bước ngoái đầu ba lần rời đi.
"Công tử dừng bước, dừng bước!"
“Ta hôm đó thức trắng đêm, yên lặng chờ tin ngài!”
Trước khi hoàn toàn bước ra khỏi cửa phòng, Sài A Tứ đột nhiên nhìn thoáng qua nóc nhà, nhưng lại nhanh chóng dời mắt, cung kính khép cửa lại.





Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad