Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2868 - Gặp quan phát tài (3)



Chương 2868 - Gặp quan phát tài (3)




Chương 2868: Gặp quan phát tài (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quả thật trước khi đến Hữu quốc, Khương Vọng đã ước định với Doãn Quan sẽ không làm ảnh hưởng đến người vô tội. Nhưng ước định này, không quản được Hữu đình, càng không quản được con cự quy này.
Hắn yên lặng cầm lấy tấm mặt nạ Biện Thành Vương, đeo lên mặt.
Toàn bộ bách tính trong thành Nhị Thập Thất đã vô cùng hoảng loạn, vô cùng sợ hãi. Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được, vì sao hộ quốc Thánh Thú lại đột nhiên công kích tòa thành. Trong lịch sử, thỉnh thoảng sẽ có tin tức hộ quốc Thánh Thú đả thương người nhưng cuối cùng đều được chứng minh là truyền nhầm.
Hôm nay, tư thái hoàn toàn không hề đếm xỉa đến sinh mệnh bách tính này là vì sao mà phát sinh? Là bách tính thành Nhị Thập Thất không thật tâm cung phụng Thánh Thú hay là vì ai đã phạm vào đại nghiệt?
Bách tính hạ thành không biết phải làm sao, chỉ có thể chạy trốn khắp nơi, mẫu thân ôm hài tử, nam nhân cõng lão phụ, bỏ chạy tán loạn như những con ruồi không đầu.
Bên trong tòa thành được con cự quy mang trên lưng kia, từng tu sĩ siêu phàm mặc giáp bạt không mà lên, nhìn hạ thành.
Một thân ảnh cao lớn huyết khí kiêu liệt bỗng nhiên xuất hiện ở trên không.
Thống soái Phụ Bi quân Trịnh Triêu Dương!
Ông ta nhìn chăm chú mọi thứ đang diễn ra, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng một giọng nói già nua đã vang lên bên tai trước một bước: "Đừng làm những chuyện vô dụng. Bọn họ căn bản không có năng lực thoát đi. Thay vì lãng phí thời gian ở đây thì mau chóng giải quyết hết đối thủ mới là chuyện ngươi nên làm."
Quốc tướng Triệu Thương dù chưa lộ diện lại vẫn vững vàng nắm hết thảy quyền lực của quốc gia này.
Thế là Trịnh Triêu Dương lên tiếng ---
"Phụ Bi Quân kết trận, theo ta giết địch!"
Bên trong bốn cánh cửa tại quân doanh trên thượng thành, tướng sĩ tinh nhuệ của Phụ Bi Quân cấp tốc tập kết về phía võ đài.
Bên trong thành Nhị Thập Thất, quy thú to lớn chậm rãi nhấc cái chân trước lên.
Dưới bàn chân rùa to như cột trụ là từng bãi từng bãi máu, từng đoàn từng đoàn thịt nát.
Đã sớm không phân rõ được là ai với ai.
Nhưng bên trong một đoàn thịt nát khiến người ta cảm thấy hỗn loạn, bỗng nhiên nhô ra một bộ phận căng phồng, sau đó từ đó chui ra năm ngón tay...
Tiếp đó là nguyên một cánh tay chui ra từ đám thịt nát...
Quy thú cúi đầu, tò mò đánh giá mọi thứ, đại khái đang nghi ngờ rốt cuộc thứ này muốn chơi trò gì.
Cái tay chui ra từ đám thịt nát kia, đầu tiên là đóng mở năm ngón tay, sau đó giãn ra, giống như mượn động tác này, khôi phục mấy phần khí lực.
Sau đó lại thò vào bên trong thịt nát, mò ra một cái hộp trữ vật.
Cái tay này không coi ai ra gì mà thò vào bên trong hộp trữ vật lục lọi... Lấy ra một cái quan tài màu đen, nằm trong vũng máu.
Cái tay này, vậy mà nhanh chóng bị cái quan tài màu đen kia "ăn hết".
Bên trong những tiếng ken két rợn người, nắp quan tài chậm rãi đẩy ra.
Sau đó một cái đầu mang mặt nạ Ngỗ Quan Vương liền ngồi dậy từ trong quan tài.
Nhưng là lần này, khí tức phun trào trên thân không hề giữ lại chút nào mà phô bày ra lực lượng Thần Lâm cảnh!
….
Một màn trước mắt này, thực sự kinh dị.
Nhất là những tu sĩ sinh hoạt ở Thiên Hữu quốc này, ít khi phải đối mặt với đại chiến, không có quá nhiều kinh nghiệm, bỗng nhiên thấy tình cảnh này, khó có thể nén được sự sợ hãi.
Ngỗ Quan Vương vừa ngồi dậy từ trong quan tài, người mặc quan phục màu đen, mặt mang mặt nạ Diêm La.
Thân hình khô gầy, giống một cây gậy trúc treo quần áo.
Cạnh góc quan phục có thêu huyết văn đỏ sậm, huyết châu còn đang nhỏ xuống từng giọt từng giọt, càng thêm vẻ khủng bố.
Thân thể của hắn ta không cân đối, trông khó chịu như một con rối, loạng chà loạng choạng mà đứng dậy, hai đầu gối vẫn ngập trong quan tài đen nhánh.
Trong hư không phía sau hắn ta, hiện ra vô số thân ảnh, hồn ảnh lờ mờ, loáng thoáng còn có tiếng quỷ khóc bên tai.
Toàn bộ thành Nhị Thập Thất đều bị bao trùm trong không khí u ám khó tả, phảng phất như Diêm Quân Địa Phủ mang theo quỷ binh quỷ tướng, giáng lâm nhân gian.
Biểu lộ của Trịnh Triêu Dương vô cùng nghiêm túc.
Đây chính là lực lượng của cường giả Thần Lâm cảnh.
Đây chính là lý do vì sao, quốc tướng không tiếc đại giới cũng muốn ông ta đột phá Thần Lâm. Hai đầu Thiên Nhân Cách quả thực là hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
Thần Lâm, Thần Lâm như thần linh hiện thế.
"Khặc khặc khặc"
Ngỗ Quan Vương cất tiếng cười.
Đã lâu rồi khong có người nào dám ngửa mặt nhìn cự quy khổng lồ như thế, biểu tình lộ ra trong mắt là cảm xúc ngơ ngác không có chút gợn sóng nào.
Thế nhưng là biểu hiện của hắn ta lại là sự phẫn nộ cùng kinh khủng.
Rầm rầm.
Trong quan tài phảng phất đã tràn đầy máu tươi, mà hắn ta trực tiếp bạt không mà lên.
Một con sông máu vượt qua hắn ta vọt tới không trung, chảy ngược lên thành: "Dám tổn thương ta như thế!"
Giọng nói của ta vô cùng hung lệ.
Nhưng con cự quy khổng lồ đang cõng theo vạn quân kia chỉ trừng trừng nhìn hắn ta, giống như căn bản không hiểu được hắn ta đang làm gì.
Nói ra thì, thần trí của dị thú cấp độ Thần Lâm cũng sẽ không yếu hơn nhân tộc.
Nhưng hộ quốc Thánh Thú này của Hữu quốc, hiển nhiên không có thần trí như bình thường, mà làm việc càng giống với bản năng hơn. Cũng chính bởi vì vậy mới có thể bị Hữu đình dẫn dắt khống chế.
Ngỗ Quan Vương nhanh chóng bay lên không, sát khí cuồn cuộn, huyết hà chảy xiết.
Mà nó chỉ nhìn xem, không nhúc nhích.
"Xúc phạm Hữu quốc ta... Đáng bị trời phạt!"
Trịnh Triêu Dương uy vũ như thần tướng giờ khắc này từ trên trời giáng xuống, trước quy thú một bước, đón lấy Ngỗ Quan Vương. Cơ bắp xương cốt phát ra tiếng nổ vang giòn giã, sức mạnh binh thiết sắc tuôn ra trên quyền phong, hóa thành đao thương kiếm nhọn, che đậy bốn phương tám hướng.
Binh sát cuồn cuộn cùng huyết hà đụng mạnh vào nhau.
Màu đỏ nuốt sống màu đen.
Chỉ một chạm, binh sát trực tiếp bị lật úp, Trịnh Triêu Dương bay ngược ra sau!
Ông ta đã từng bị cản lại trước Thần Lâm mấy chục năm, năm ngoái mới mạo hiểm đột phá dưới sự trợ giúp của quốc lực. Tại Hữu quốc tất nhiên là chiến lực đứng đầu, nhưng tính khắp hiện thế thì lại chẳng là gì.
Nhất là người ông ta đối mặt lúc này lại là Ngỗ Quan Vương mà đến cả Doãn Quan cũng vô cùng kiêng kỵ, luôn thường xuyên mang theo trên người.
Nhất là bây giờ, Ngỗ Quan Vương cũng dã hiện ra chiến lực Thần Lâm.
Nhất là... Cỗ nhục thân Thần Lâm binh gia này của ông ta, chính là một trong những mục đích của Ngỗ Quan Vương trong chuyến đi lần này. Ngỗ Quan Vương tuyệt không để ý việc mình càng có thể thêm hiểu rõ bộ túi da này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad