Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1656: Chưởng Trung Vũ gặp Thiên Kiêu

Chương 1656: Chưởng Trung Vũ gặp Thiên Kiêu
Khương Vọng nghiêm túc nhìn hai người đứng đối lập trên Diễn Võ Đài ký hiệu chữ Ất, thậm chí Trọng Huyền Tuân rời khỏi ghế quan chiến lúc nào hắn cũng không để ý.
Đấu Chiêu đối chiến với Cam Trường An.
Trận đấu này rất đáng để quan tâm.
Không giống với đường nét khuôn mặt gầy ốm mà ác liệt của Đấu Miễn, trông khuôn mặt của Đấu Chiêu có vẻ càng khoan dung hơn.
Vầng trán cao, ánh mắt sáng ngời khiến cho người ta cảm thấy vô cùng xán lạn.
Trong lòng cũng dễ sinh ra cảm giác thân thiết.
Cây đao y cầm trong tay rất đặc biệt.
Sống đao cực dày, lưỡi đao cực sắc. Sống đao và lưỡi đao tạo thành hình tam giác. Không có mũi đao, hoặc nói chỗ vốn là mũi đao giờ là một mặt cắt ngang hình tam giác. Thoạt nhìn nó giống như một thanh đao gãy, chỉ có chức năng chém mà thôi.
Đây là một thanh đao dũng mãnh cương nghị.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nó, Khương Vọng lập tức nhớ lại thanh Thiên Dã đao của Đấu Miễn.
Vì là chiến lợi phẩm, nên lúc ấy hắn còn cầm nó rồi cảm thụ một phen.
Đầu đao của Thiên Dã đao vô cùng to, trông cực kỳ hung dữ, được xưng là "Một đao rơi xuống thiên địa hoang tàn sinh tử chia hà.
Đấu Miễn rất trân trọng nó.
Xét vẻ ngoài thì Thiên Dã đao hoàn toàn khác với thanh đao trên tay Đấu Chiêu.
Nhưng Khương Vọng có thể cảm nhận được những rung động đồng điệu thuộc về huyết mạch tương liên (5) của chúng nó, cho nên kết luận đây là hai thanh đao được đúc cùng một lò.
(5) Huyết mạch tương liên: mối quan hệ mật thiết không thể tách rời.
Ôn dưỡng Trường Tương Tư trong một thời dài đã giúp hắn có được chút hiểu biết về danh khí.
Thanh đao này của Đấu Chiếu tuyệt đối không tầm thường.
Cam Trường An đứng đối diện Đấu Chiêu thì lại là một thiếu niên có khuôn mặt cực kỳ non nớt.
Nếu chỉ nhìn mặt thì chắc cũng có người tin y chỉ mới mười ba mười bốn tuổi thôi.
Chẳng qua, mười chín tuổi cũng thực sự không hề lớn, cùng tuổi với Khương Vọng đang ngồi trên khán đài.
Khác với Khương Vọng - một "đứa trẻ nghèo" trầy trật khai mạch khi mười sáu tuổi.
Thì Cam Trường an vốn xuất thân danh môn, từ nhỏ đã có thiên phú hơn người, lúc tâm tuổi đã được mưu sĩ Vương Tây Hủ mà Tần đế tin tưởng nhất kỳ vọng là "có thể Trường An"
Nghĩa là đứa nhỏ này một đời bằng phẳng, lại có tài hoa vô song, mới tám tuổi đã có tài năng mưu lược của thành chủ một phương, có thể "làm một Trường An"
Câu nói "tám tuổi có thể Trường An" này cũng được lưu truyền rộng rãi.
Rất nhiều người đều dùng câu nói này để khen ngợi thần đồng.
Khương Thanh Dương mười tám tuổi vang danh Lâm Tri, xem như ghi lại dấu ấn của mình. Mà Cam Trường An mới tám tuổi đã nổi khắp thành Hàm Dương, là thiên kiêu chân chính chói sáng từ nhỏ cho đến khi lớn.
Cam Trường An với khuôn mặt ngây ngô mặc một bộ quần áo văn sĩ màu đen, thân hình gầy yếu, hai tay trống không. Thay vì nói là cường giả siêu phàm thì trông càng giống đứa trẻ nghịch ngợm nhà ai lén trốn học chạy đến, luôn có cảm giác y bất cứ lúc nào y cũng có thể lấy một quyển sách ra rồi ngồi rung đùi đắc ý đọc thuộc lòng.
Nhưng Khương Vọng có thể cảm nhận được nhuệ khí giương cung mà không bắn (6) của y.
(6) Giương cung mà không bắn: ẩn dụ có tài khống chế, kiềm chế.
Y có mang theo đao.
Chỉ là hiện tại chưa tới lúc y vung đao.
Tiếng Dư Tỷ chân quân tuyên bố trận đấu bắt đầu gần như cùng vọng vào trong tai mọi người.
Đấu Chiêu lập tức cất bước, nâng tay rồi chém một đao xuống!
ầm ầm ầm!
Rõ ràng không có ánh chớp nhưng dường như lại có tiếng sấm vang lên.
Lục hợp trụ vây quanh nơi diễn võ này, pháp tướng to lớn của sáu vị chí tôn chia ra đứng ở sáu mặt.
Vùng trời bên trên Diễn Võ Đài không bị che đậy.
Nhưng có gió, có mây.
Đấu Chiêu chém một đao kia xuống làm cho tầng mây tách thành hai phần, ngọn gió lặng lẽ chia đôi!
Nhìn tựa như cả bầu trời bỗng nhiên nứt ra.
Lúc này, thanh đao dày cộp trông như bị gẫy kia được chém xuống, nhưng dường như cũng không phải đang chém đao xuống.
Mà là bầu trời tựa như bị nứt ra, tận thế sắp buông xuống.
Đao tên Thiên Kiêu.
Chiêu tên Thiên Phạt.
Đây là thức thứ nhất trong Đấu Chiến Thất Thức.
Đao của Đấu Chiêu mới chém được nửa đường, mà vết nứt trên bầu trời đã rơi xuống.
Trên đỉnh đầu Cam Trường An, dấu vết không khí bị chia cắt...
sắc bén rõ ràng.
Điều khiến người ta không khỏi lo lắng là cả y và toàn bộ không gian đều sẽ bị tách đôi.
Đối mặt với khe nứt trên bầu trời này.
Cam Trường An chỉ bình tĩnh vươn tay ra.
Bàn tay phải xòe ra, lòng bàn tay hướng lên trên.
Tựa như một đứa trẻ nâng một món đồ mà mình yêu thích.
Có cái gì đó đang nhảy múa...
Một luồng hàn quang đang nhảy múa!
Khương Vọng phải vận dụng tối đa thị lực mới nhìn rõ kia là một thanh tiểu đao dài chừng bốn tấc.
Thanh đao này vô cùng tinh xảo.
Sống đao như được hợp thành từ hai vầng trăng khuyết, mà đường lưỡi đao thì lại dịu dàng trong veo như dòng suối.
Chuôi đao tựa như vòng eo của mỹ nhân kết hợp với đôi chân đang bắt chéo, thế là thành một cái chuôi đao.
Một đôi tay ngọc đặt ở phía trước và phía sau, lúc lên lúc xuống như đang múa may, thế là hoàn thành một thanh đốc kiếm.
Ở đất Tần có lưu truyền một câu nói như thế này...
"Tiểu đao bốn tấc múa trong tay, vừa thấy điệu (múa) này lõ cả đời."
Thanh đao trứ danh đương thời, Chưởng Trung Vũ.
Người thấy đao này, đời chấm hết.
Đây là thanh đao nổi tiếng được một vị nữ chân quân nắm giữ, bây giờ đã truyền đến tay Cam Trường An, vậy mà lại vô cùng hài hòa.
Lúc vết nứt trên bầu trời kia rơi xuống...
Thanh tiểu đao bốn tấc nhảy múa trong lòng bàn tay Cam Trường An cũng chém ra một đường đao khí cực chuẩn.
Đao khí giao nhau với vết nứt kia, một ngang một dọc.
Một đường đao khí được chém ra, lại như kim khâu.
Khâu lại... "vết nứt trên trời" đang rơi xuống kia!
Kiểu khôi phục nó lại như cũ này càng hiếm thấy, cũng càng đáng sợ hơn so với việc chặt nát, chém tan nó.
Đao là vũ khí giết người, không giết còn "chữa" lại càng trái với lẽ thường.
Nhưng vừa hay lại có lực lượng mạnh mẽ được sản sinh ra từ sự trái đời này.
Đây là đao thuật tuyệt thế được truyền thừa từ Hứa Vọng chân quân, Nhân Duyên Đao!
Một đao chém xuống, khép vết trời nứt.
Giờ này phút này, Đấu Chiêu vẫn còn một nửa chưa chém xong.
Nhưng ngay vào giây tiếp theo, vết nứt lờ mờ chia cắt không gian kia bỗng nhiên bung toạc.
Thế là đao khí muốn "khâu lại" vết trời nứt bị xé rách ra trong nháy mắt.
Nhanh gọn, tàn nhẫn dứt khoát.
Ngợp khắp bầu trời toàn là đao ảnh, đao ảnh ngợp trời cũng cùng hội tụ lại thành một đao.
Chặt đứt đường Nhân Duyên.
Cũng thay trời hành phạt, phạt trên người Cam Trường An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad