Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4042

Chương 4042Chương 4042
1311 chữ
Chương 4042
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đi tìm Đấu Chiêu đi.” Khương Vọng nghiêm túc đề nghị: “Danh hiệu đệ nhát Thần Lâm thế hệ trẻ tuổi hắn ta cũng đảm đương được đấy. Ta cũng không nhát định có thể thắng được hắn.”
“Đệ nhát cũng chỉ có máy người...” Hạng Bắc thu họa kích, cuốn trận đồ lên: “Cũng chỉ đành như vậy.”
Đôi bên rời khỏi chiến trường thần hồn, trở lại hiện thực, cũng chỉ nhìn nhau một cái.
Hạng Bắc đang chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên từ tửu lâu bên cạnh nhô ra một cái đầu, người này râu ngắn mắt ưng, vẻ mặt cực kỳ không cam lòng: “Mẹ nhà ngươi, bay cao như vậy, không tháy chói hả?”
Vậy mà là Chung Ly Viêm!
Khương Vọng vừa thấy tên này là đau đầu, lòng dạ còn hẹp hơn cái lỗ kim, da thịt còn thô hơn cả lợn rừng, lại giỏi gây phiền phức. Nếu hắn ta muốn đánh với ngươi, cho dù có phải dây dưa đến chân trời góc biển ngươi cũng phải đánh với hắn một trận.
Ngồi uống rượu đối diện Chung Ly Viêm cũng là người quen.
Giáp sắt mũ Nho mắt lớn mắt nhỏ, những thứ vốn không hài hòa ở trên người hắn ta lại trở nên hài hòa đến lạ... Phong cách thoát tục này, hiển nhiên là Ngũ Lăng của Ngũ thị - thế gia ba nghìn năm Đại Sở.
Miệng thì luôn nhỏ giọng khuyên “bỏ đi”, “bỏ đi”, tay lại không hề có hành động can ngăn nào.
Hạng Bắc cằm kích xoay người giữa không trung, hơi khó hiểu. Mắt hắn ta đã hỏng rồi, chói cái gì?
"Ngươi đừng cản tai"
Chung Ly Viêm vung tay hắt ra sự can ngăn cản bản không tồn tại, nhảy ra khỏi cửa sổ tửu lâu, cực kỳ oai phong rút trọng kiếm ra, liên tục cười lạnh: “Đã sớm nghe nói thằng nhóc nhà ngươi bế quan đột phá Thần Lâm. Gióng trống khua chiêng, thanh thế ồn ào như vậy, chẳng phải vì biết ông đây đang ở chỗ này uống rượu, muốn khiêu chiến ông đây sao? Xem như ngươi có dũng khí. Tới đi, Chung Ly đại gia cho ngươi một cơ hội, ngay chỗ này, ban thưởng cho ngươi một lần chiến bại!”
“Bị điên hả?” Hạng Bắc cẩm kích bỏ đi, cảm thấy nếu mình còn ở lại đây thì mình cũng là người ngu.
Bao nhiêu người đang nhìn!
Chung Ly Viêm “hừ” một tiếng, trọng kiếm hừng hực ánh lửa chém xuống con đường trước mặt Hạng Bắc, chém ra một vệt cháy trên bầu trời.
“Trước mặt Chung Ly đại gia, há ngươi muốn đi là đi, muốn đến là đến? Khiêu khích ông đây rồi bỏ chạy, không có cửa đâu!”Docfull.vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Một kiếm này rõ là nhẹ nhàng hời hợt, nhưng uy năng lại mạnh mẽ đến vậy!
Để lại vệt cháy trên bầu trời tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. So với khi giao thủ với Khương Vọng trong Thái Hư Huyễn Cảnh, hiển nhiên đã mạnh lên không chỉ một chút.
Thiên kiêu trên đời này, quả nhiên chẳng có ai nhàn rỗi, không người nào chịu được lười biếng.
Hạng Bắc xưa nay không phải người tốt tính, lười đi giải thích rốt cuộc mình có khiêu khích tên này hay không, thân thể bỗng chốc vọt lên tận mấy trượng, giơ Cái Thế Kích lên, quý khí choán hét cả bầu trời, xoay người nen xuống: “Nếu ngươi tháy ngứa đòn thì hôm nay ta sẽ đánh cho ngươi phải gọi gia gia!”
Tả Quang Thù còn không biết Khương Vọng đã nói chuyện với Hạng Bắc trước đó, còn tưởng Hạng Bắc tới tìm Chung Ly Viêm thật, dù sao cũng hết đi được rồi, bèn đứng bên cạnh xem say sưa ngon lành. Khương Vọng không tham gia vào cuộc vui này, hắn cũng không muốn bại lộ hành tung, bèn kéo tay áo Tả Quang Thù: “Đi mau.” “Ngươi đi trước đi.” Tả Quang Thù phát tay: “Ta xem nào nhiệt một chút.”
Khương Vọng cạn lời.
Người trẻ tuổi bây giờ, thay lòng đổi dạ cũng quá nhanh!
Vừa mới bảo muốn cùng Khương đại ca vừa đi vừa trò chuyện cơ mài! Trò vui này hay như vậy sao?
Khương Vọng lưu luyến không rời hằm hằm nhìn vào chiến trường máy lần, cuối cùng vẫn e ngại bại lộ hành tung, chỉ có thể cắn răng xoay người rời di. Biển người mênh mông, một thân đi về.
Chung Ly Viêm và Hạng Bắc càng đầu càng kịch liệt, càng đánh càng lên cao, đánh cho mây khói cuồn cuộn.
Trong tửu lâu, Ngũ Lăng ung dung nhàn nhã rót cho mình một ly rượu, cầm đũa ngà chạm rỗng, nhấp một ngụm rượu lại nhắm một miếng mồi, xem chém giết.
Hương vị rất ngon
Lạc thú đời người cũng chỉ tới vậy!
Trong một khoảnh khắc, y như có cảm giác, cúi đầu nhìn dòng người trên phố, như thấp thoáng thấy được một bóng lưng khắc sâu trong ấn tượng, nhưng khi ánh mắt cẩn thận tìm kiếm thì lại chẳng tìm thấy. Không biết vì sao, đột nhiên nhớ tới bạn tốt Cách Phi đã lâu không liên hệ.
Nhắc tới thì, từ sau hành trình tại Sơn Hải Cảnh lần đó, quan hệ giữa y và Cách Phi đã dần phai nhạt.
Thật ra y cũng không để bụng việc Cách Phi bỏ chạy sau khi hắn ta hy sinh trong Sơn Hải Cảnh. Nhưng có lẽ Cách Phỉ cho rằng mình để bụng, cho nên từ đó không còn gửi thư tới nữa.
Nội bộ Ngũ thị nhiều việc, y cũng không chủ động liên lạc.
Tình bạn của người trưởng thành sẽ không biến mắt vào một ngày cụ thể nào đó, mà là đến một ngày ngươi giật mình nhận ra thì nó đã không còn tồn tại.
Ngũ Lăng quyết định sắp xếp thời gian tới Việt quốc thăm bạn cũ, người sống một đời, muốn gặp một người có cùng sở thích không phải chuyện dễ dàng.
Lúc này y lại nghĩ, có khi nào vì y không chủ động liên lạc, cho nên Cách Phỉ mới cho rằng y để bụng?
Đến Sở thầm lặng, rời Sở cũng lặng thầm.
Còn đang đường trở về Tinh Nguyệt Nguyên, Khương Vọng đã không chờ nổi nữa mà liên hệ Trọng Huyền Thắng.
Chuyện của Hu Trạch Minh thực sự không thể chỉ nghe sơ qua mà thôi.
Hoài Quốc Công bảo hắn ở yên tại Tinh Nguyệt Nguyên, cố gắng đừng ra khỏi cửa, là vì cảm thấy hắn đã rời Tề, không cần tự rược phiền toái, tốt nhất là đừng dây vào máy chuyện thế này.
Nhưng Thái Hư Huyễn Cảnh phát triển đến mức như hôm nay đã quét qua cuộc sống của quá nhiều người, ngọn sóng mà nó dáy lên, ai có thể đứng ngoài?
“Chuyện của Hư Trạch Minh có vấn đề rất lớn, thời cuộc sắp thay đổi rồi!” Trong Tinh Hà Đình, Độc Cô Vô Địch nói bằng giọng điệu nghiêm trọng: “Ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?”
Chân Vô Địch dùng ngón tay to như củ cải của mình day day vang trán mập mạp: “Ngươi mới biêt sao? Lần trước ta đã nhắc nhở ngươi rồi mà?”
Độc Cô Vô Địch thoáng sửng sốt, đột nhiên kịp phản ứng: “Lần trước ngươi nói quyển trục Thái Hu có thêm rất nhiều nhiệm vụ, trong đó có một phần là để đánh yểm trợ cho Hư Trạch Minh?”
“Con chưa đủ rõ ràng sao?” Chân Vô Địch hỏi lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad